gtop aaaaaa
Author: Kylin
Post-er: TieuPhuong
Tag:
Fic đã có sự đồng ý của author
Disclaimer: Họ không là của tôi nhưng trong trí tưởng tượng họ là của tôi.
Rating: M
Pairing: GTOP
Category: Humor
Summary : Cái gì ??? Đường đường là thiếu gia của YG mà ''có thai'' ư ??? GẠT NGƯỜI HẢ ???
Link fic: http://gtopisreal.realbb.net/t232-topic
A/N: Fic không dành cho những ai ghét nhảm, và đây chỉ là trí tuởng tượng. Nên các bạn đừng quan trong hóa vấn đề nếu fic có đôi chút vô lý, và thanks các bạn đã đọc fic^^.
CHAP 1
Ngôi biệt thự sang trọng Lollipop của tập đoàn YG ngự trị ở ngoại ô thành phố cách xa trung tâm Seuol sầm uất, đa số những khu biệt thự nơi này là đều thuộc về tập đoàn YG. Nơi tập trung các gia đình cao sang quyền quý chọn để làm nơi sinh sống, nó là một vùng yên tĩnh khác xa với trung tâm thành phố ồn ào ngoài kia. Và để được ở đây, những gia đình quý tộc đó phải chi trả một số tiền khá là lớn.
Buổi sáng mát mẻ, chim hót líu lo trên cành, ong bướm bay vập vờn múa lượn trên những khóm hoa hải đường ngọt lịm mùi hương. Những cành hồng vẫn còn lấm tấm đọng lại giọt sương ban mai, như tô điểm thêm cho nét đẹp rạng ngời kiêu sa. Không ai là là không yêu cái buổi sáng tươi đẹp như thế này, xa xa chúng ta đã thấy những gia đình quý tộc thức dậy rất sớm để chào đón một mùa hè tươi mát như thế này. Họ kẻ thì đánh golf, người thì chơi bóng ném,trong nhàn hạ biết bao. Thế rồi, sự yên bình không được bao lâu thì họ bị tiếng hét the thé đến inh tai làm gián đoạn....
- CÂM NGAY !!! TỤI BÂY ĐÂU TỐNG CÁI TÊN LANG BĂM NÀY RA KHỎI NHÀ TAO NGAY !!! - Chủ nhân tiếng hét dõng dạc với âm tần ở số cao nhất vang lên trong ngôi biệt thự sang trọng nhất khu này,không ai khác,không nơi đâu xa lạ chính là cậu chủ của biệt Lollipop Kwon Ji Yong.
Sau tiếng nói ấy,người ta thấy một người mặc chiếc áo blue trắng bị tống ra ngoài một cách không thương tiếc. Tiếp sau nữa là một thanh niên với mái tóc trái dừa úp ngược, cùng với bộ đồ ngủ in hình mấy trái dâu bị cắn mất đi phân nữa, dưới chân thì đang đi đôi dép bông hình trái táo để dành đi trong phòng mới đáng yêu làm sao. Bờ môi xinh xắn dẫu lên hết mức có thể, tay không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ gì đó về hướng người đàn ông đứng tuổi mặc áo blouse trắng.
Quay về thời gian 1 tiếng trước :
Không khí nồng nặc mùi thuốc sát trùng, nó tạo cho không gian trong phòng quánh đặc lại khó chịu. Khuất sau tấm màn màu hồng, trên chiếc giường cũng màu hồng to lớn ở một góc phòng. Nơi đó đang có một thân hình nhỏ nhắn, gầy nhom, có vẻ sốt sắn đang nhìn chăm chú về vị bác sĩ với chiếc máy do huyết áp trên tay.Hết nhìn cậu khó hiểu,rồi quay sang bắt mạch cho cậu...Vẻ mặt bác sĩ có vẻ khẩn trương.
Gần đây tình trạng sức khỏe cậu không tốt cho lắm,đôi khi cảm thấy hơi chóng mặt ớn lạnh,có lúc còn muốn buồn nôn. Ngay cả món lòng lợn nướng mà cậu yêu thích cũng làm cậu phải tránh xa,bình thường gặp nó cậu sẽ lao đến giãy quyết hết mớ lòng đó ngay. Vậy mà bây giờ nó lại trở thành nổi ám ảnh khi cậu vô tình ngửi thấy mùi,thế mà cái món ''Cam chua'' lại trở nên thu hút với cậu lạ thường. Chẳng lẽ cậu đã bị căn bệnh thế kỉ ''Ung thư máu'' sao ???
- Đây là toa thuốc của cậu !!! Còn đây là những loại vitamin tẩm bổ,dành cho thời kì mang thai 4 tháng đầu. Cứ chia ra ngày 3 lần,mỗi lần 2 viên !!! - Vị bác sĩ miệng nói,tay thì vẩn ghì vào mớ giấy độn ghi ghi mấy dòng chữ nghuệch ngoạc.
- Khoan !!! Bác sĩ....ông....vừa nói đưa tôi thuốc gì ??? Cái gì mà mang thai 4 tháng đầu là sao ???
- Cậu vẩn không biết gì sao ???
- Là sao bác sĩ ?? Tôi mắc phải bệnh gì ???
- Mặc dù trên thế giới tình trạng này xảy ra rất ít,nhưng không phải là không có !!! Nghe này Ji Yong....Cậu đã mang thai được 2 tháng rồi,những tình trạng xảy ra gần đây với cậu chỉ là triệu chứng hành thai bình thường thôi !!!
Cái quỷ gì thế này ??? Cậu không nghe lầm chứ ??? Cậu đang mang thai sao ??? Chết tiệt tên này có phải là bác sĩ nổi tiếng nhất Seoul không vậy ? Chuẩn đoán kiểu gì thế ??? Rõ ràng cậu là con trai thì làm sao mang thai được chứ ? Đường đường là một ''thiếu gia'' của tập đoàn YG, mà lại mang thai sao ? Chuyện này đồn ra thì có nước mà chui độn xuống đất mới hết nhục nhã.
Nhìn cậu có hơi chút khó chịu,vị bác sĩ lắc đầu tỏ vẻ ngán ngẫm. Tụi thanh niên bây giờ thật là quá ''hư hỏng'' toàn ăn cơm trước kẻng,đã vậy còn để bị dính ''cái bọc'' trong bụng nữa chứ !!!! Thái độ đó của bác sĩ càng làm cậu điên tiết lên. Lao nhanh đến túm lấy cổ áo ông ta,cậu gào vào mặt ngay lập tức.
- ÔNG CÓ NHẦM LẪN KHÔNG HẢ ??? BỔN THIẾU GIA LÀ CON TRAI !!! LÀ CON TRAI ĐẤY NHÁ NHÁ !!! LÀM SAO MÀ MANG THAI ĐƯỢC CHỨ HẢ ???
- TÙY CẬU MẶC DÙ TÔI CŨNG CHẢ MUỐN TIN CHUYỆN ĐÓ NHƯNG THỰC SỰ CẬU ĐANG ÔM CÁI ''BẦU'' HAI THÁNG RỒI ĐẤY THIẾU GIA !!!
- NGHE CHO KĨ ĐÂY TÔI LÀ THIẾU GIA CỦA YG !!! THIẾU GIA CỦA YG ĐẤY !!! THIẾU GIA MÀ CÓ THAI SAO ??? GẠT NGƯỜI HẢ ? HẢ ?
- DẠ THƯA THIẾU GIA CỦA YG !!! NẾU LÀ ĐỨA ''CON TRAI BÌNH THƯỜNG'' THÌ CHUYỆN NÀY LÀ KHÔNG THỂ...CÒN ĐẰNG NÀY TÔI ĐANG THẮC MẮC CÁI QUÁI GÌ ĐÃ XẢY RA VỚI CẬU MÀ THIẾU GIA ĐÂY MÀ TRONG NGƯỜI CẬU LẠI CHỨA ĐẾN 90 % HOOC MON NỮ ĐẤY Ạ !!!
- NÓI LÁO !!!!!! TÊN LĂNG BĂM NÀY !!!! ĐIỀU GÌ ??? ĐIỀU GÌ CHỨNG MINH LÀ TÔI CÓ THAI HẢ CHA GIÀ ??? - Giọng cậu có chiều hướng càng tăng tần âm lên mức cao nhất. Nhưng cũng chả vừa,vị bác sĩ đáp lại :
- BẰNG CHỨNG !!! BẰNG CHỨNG THÔI CHỨ GÌ ??? MẤY CHỤC CÁI QUE THỬ THAI ĐÓ LÀ GÌ ??? CON GIẤY XÉT NGHIỆM TRÊN BÀN ĐẤY !!! BANH CẶP MẮT RA MÀ ĐỌC !!!
Lúc này cậu có phần dịu hơn chút,thất thần buông lơi cổ áo vị bác sĩ ra,cậu cầm lấy ''bằng chứng'' có thai của mình lên. Bàn tay run run,cậu không có can đảm đọc hết tất cả mà chỉ nhìn sơ qua. Trong cậu đáng thương như thế,vị bác sĩ có vẻ mủi lòng. Ông ta vỗ vay cậu an ủi :
- Đứa bé là vô tội, cậu nên thông báo cho ''Appa'' của nó cả 2 cùng bàn bạt xem sao ??? Đừng phá bỏ nó mà tội nghiệp,một sinh mạng đấy ''cậu trai'' !!!
- Mố ??? Ông nói gì ??? *đanh mặt lại*
- Đúng đấy !!! Tôi đang nói đến ''tác giả'' của cái ''bụng'' cậu đấy !!!
- NGHE CHO KĨ ĐÂY CHA GIÀ !!! CHẲNG CÓ THỨ CHẾT TIỆT NÀO TRONG BỤNG TÔI CẢ !!! CÀNG KHÔNG CÓ TÁC GIẢ HAY APA NÀO BIẾT CHƯA ???
- VẬY CẬU ĐỊNH PHỦ NHÂN CÁI THỨ CHẾT TIỆT TRONG BỤNG CẬU À ?? ĐỪNG CÓ HÈN NHÁT NHƯ THẾ !!! DÁM ''LÀM'' THÌ DÁM NHẬN ĐI !!!
- ÔNG KHÔNG CÓ TAI HẢ HẢ ?? TÔI NHẮC LẠI LÀ-KHÔNG-CÓ-THỨ-CHẾT-TIẾT-NÀO-TRONG-BỤNG-TÔI-HIỂU CHƯA ???
- MẶC XÁC CẬU !!! BUÔNG CỔ ÁO TÔI RA ĐỂ TÔI CÒN ĐI VỀ !!! TÔI KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐÔI CO VỚI THỨ HÈN NHÁT NHƯ CẬU !!! RỒI KHI NÀO CÁI THỨ CHẾT TIỆT TRONG BỤNG CẬU MUỐN CHUI RA CỨ ĐẾN TÌM TÔI !!!
- CÂM NGAY !!! TỤI BÂY ĐÂU TỐNG CÁI TÊN LANG BĂM NÀY RA KHỎI NHÀ TAO NGAY !!!
Căn phòng trở lại sự yên tĩnh ban đầu của nó,cậu mệt mỏi nằm phịch xuống chiếc giường mềm mại của mình. Gì chứ ??? Có thai sao ??? Nhìn về chiếc gương to lớn đặt ở góc phòng,cậu chầm chậm tiến đến nó. Soi mình vào gương,run run cậu vén áo mình lên,đưa tay sờ sờ bụng mình. Chuyện quái gì đang xảy ra cho cậu vậy ??? Cậu đã lên giường với biết bao đứa con gái,nhưng có gì xảy ra đâu ??? Chỉ có lần đó....là cậu say quá nên lỡ.....Không !!! Không !!!Nhất định !! Nhất định ''tác giả'' của ''bào thai'' này không phải là tên đáng ghét đó !!! Nhưng.....ngoài hắn ra,cậu có lên giường với ''thằng'' nào đâu chứ ??? Khỉ thật !!! Cậu tự trách mình vì sao lúc đó không được tĩnh táo,để một phút nông nỗi mà......
- Tên Choi Seung Hyun chết dẫm !!! - Cậu gầm gừ qua khẽ răng.
Biệt thự T.O.P :
- Hát xiiiiiiiiiiiii.............!!! Sao mình ngứa lỗ tai thế này nhỉ ???
Iris là một tập đoàn kinh doanh nhà hàng khách sạn lớn nhất nước,là đối tác của YG. Dưới sự chỉ huy của 2 chủ tịnh tài năng, Iris và YG ngày càng lớn mạnh,gần đây họ có chiều hướng lấn sang ra các nước Châu Á lân cận. Kwon Hyun Suk,chủ tịch của YG và chủ tịch của Iris là Choi Top. Họ là đôi bạn thân từ thời nối khố,hai nhà Choi với Kwon có lời thề,sau này con họ lớn sẽ cho chúng kết hôn với nhau để mối thâm giao càng được gắn bó thân thiết.
Nhưng ông trời thật biết cách trêu ngươi, 2 gia đình họ sinh con ra đều là trai. Nếu Choi Top sinh ra một Choi Seung Hyun hào hoa phong nhã,ngự trị sắc đẹp chết chóc của một Devil,thì Kwon Hyun Suk hãnh diện vì có thiên thần Kwon Ji Yong mang vẻ đẹp kiều diễm kiêu sa. Cả 2 đều là con một,và được cho đi du học nước ngoài từ nhỏ. Choi Seung Hyun sinh trước Kwon Ji Yong đến tận 5 năm......
Flash back :
- Chúc mừng ngài chủ tịch Kwon !!! Phu nhân của ngài vừa hạ sinh một bé ''trai'' ạ !!!
Sau lời thông báo như sét đánh ngang tai đó,mặt mọi người có trong căn phòng đều tối sầm lại. Giây phút chờ đợi sự hân hoan của 2 nhà như bị một câu nói là xụp đổ hoàn toàn,đáng lẽ ai được sinh con trai đều vui mừng mới phải,đằng này đều đó mũi tên đâm xuyên qua trái tim của ngài chủ tịch Kwon ''yếu đuối''.
Đứa trẻ khoảng bốn năm tuổi giật áo người cha mình hỏi : - Appa ơi !!! Sao chú Huyn Suk lại buồn thế ạ ??? - Quay sang đứa con,người đàn ông mang khuôn mặt góc cạnh nam tính với đôi mắt sắc sảo,dịu dàng bế nó lên. - Seung Hyun ngoan !!! Chú Hyun Suk đang lo cho cô đấy !!! Vì cô vừa hạ sinh em bé !!!
- Em bé sao ??? Appa xin chú Hyun Suk cho con nhìn em bé được không ?? Chỉ một chút thôi cũng được ạ !! Con sẽ ngoan,không làm em bé sợ đâu !!!
- Seung Hyun ngoan !!! Đừng làm ồn,chú Hyun Suk đang cần yên tịnh !!! - Nhìn về hướng Hyun Suk,ánh mắt Choi Top ra chiều thông cảm. Hơn ai hết,ông hiểu trong lòng người bạn mình đang rất hụt hẫng. Đặt Seung Hyun xuống salon,ông tiến lại vổ nhẹ vai bạn mình an ủi.
- Choi Top....cậu không buồn tớ chứ ??? - Đến lúc này Hyun Suk bắt đầu lên tiếng.
- Hyun Suk này !!! Chúng ta là bạn,đã là bạn thì cậu đừng ăn nói khách khí với tớ như thế !!!
- Tớ không hiểu sao lúc dẫn vợ tớ đi siêu âm cả chục lần,nhưng không lần nào siêu âm ra được trai hay gái !!! Bác sĩ nói,cánh tay đứa bé cứ che lại bộ phận sinh dục !!! - Ông thở dài ngao ngán.
- Chắc là do ông trời thôi Hyun Suk à !!! Tuy chúng không có duyên làm vợ chồng,nhưng chúng sẽ làm anh em tốt của nhau,giống như cậu với tớ đây này !!! Đúng không nào ???
Nhưng lời an ủi của Choi Top,làm ông cũng thấy nhẹ nhàng phần nào. Nhìn sang Seung Hyun,ông cười nhẹ : - Seung Hyun muốn thấy em bé đúng không ? Chú sẽ dẫn cháu đi xem nha !!!
- Thật không chú Hyun Suk ??? - Mắt nó sáng rỡ,nó rất thích những em bé. Nó hay liên tưởng đến những thiên sứ dễ thương,có cánh ''không mặc quần'' ở trên bức tranh trong phòng khác của nhà nó. Những thiên sứ ấy luôn có những đôi má hồng hồng đáng yêu, nó rất muốn chạm vào đôi má đó, nhưng là bằng xương bằng thịt kia.
Cánh cửa từ từ mở ra,trên chiếc giường to lớn đang có người phụ nữ đang nằm thiếp đi vì vừa trải qua một lần vượt cạn. Trong vẻ mặt mệt mỏi nhưng ẩn hiện sự hạnh phúc lạ thường, kế bên là một thiên thần nhỏ bé đáng yêu đang đưa những ngón xanh nhỏ bé xinh xắn không ngừng quơ qua quơ lại vào không trung. Nhưng đang khám phá một thế giới lạ lẫm đầy những điều thú vị.
Hyun Suk buông tay nó ra,nó chầm chậm tiến lại gần thiên thần nhỏ bé đó. Cặp mắt nâu trong tự như hồ gương phẵng lặng, bờ môi đỏ tựa như sơ ri vừa chín tới càng làm tô điểm thêm cho chiếc miệng xinh xắn đang khép hờ,đôi má hây hây đúng như những thiên sứ mà nó ''yêu thích'' trong tranh. Đưa tay chạm nhẹ lên đó,cảm giác mềm mại chạy dọc lên cả cánh tay nó. Đôi mắt nâu trong veo ấy cứ chớp theo từng chuyển động nhẹ nhàng của ngón tay nó,cứ như đang ''liếc mắt đưa tình'' với nó vậy.
- Em bé!!! - Nó bất chợt lên tiếng.
- Con thích chứ ??? Sau này chúng con sẽ là ''anh em'' tốt của nhau nhé !!! - Ông Hyun Suk nói.
Lúc này, Choi Top đứng ngoài cửa. Đưa đôi mắt hiền hậu nhìn đứa con trai đang rất vui sướng thích thú chơi đùa cùng đứa con của bạn mình, ông thấy lòng nhẹ nhõm hẳn đi.
- Chú Hyun Suk......!!! - Nó nói trong khi mắt vẩn không nhìn về ông.
- Cháu muốn nói gì Seunghyun ???
- Cháu muốn...''Cưới em bé'' !!!
- Sao ???
- Em bé nói với cháu....Em bé muốn làm ''vợ'' cháu !!! Là cháu...Choi Seung Hyun ạ !!!
- Em bé nói với cháu sau ??? - Ông ngạc nhiên hỏi.
- Vâng !!! Cháu nghe rất rõ ạ !!! - Nó cầm lấy bàn tay nhỏ xinh mềm mại của thiên thần. - Lớn lên Seung Hyun sẽ cưới em làm vợ !!!
Lúc này, Hyun Suk nhìn nó khó hiểu. Chẳng biết thằng bé này bị gì nữa ??? Làm sao con ông có thể nói chuyện với nó được ? Cho dù là có đi,nhưng thằng bé là trai thì làm sao làm vơ nó được mà hứa ?? Mãi vật lộn với suy nghĩ thì ông cảm nhận được bàn tay vỗ nhẹ lên vay mình. Thì ra hiểu được bạn mình đang bị bối rối,nên ông Choi Top đến an ủi.
- Cậu yên tâm đi !!! Con nít ấy mà,nghĩ sao nói đó !! Nó vẩn chưa ý thức được lời nói của mình đâu !!!
- Apa !!! Con nói thật ! Em bé lớn lên sẽ làm vợ con !!! - Ánh mắt nó cương quyết nhìn về phía ông.
- Seung Hyun ngoan nào,nghe Apa nói. Con là trai,em bé cũng là trai thì không thể nào cưới nhau được con hiểu không ? Cho dù con cưới em bé,thì em bé cũng không thể sinh ra thêm em bé cho con được đâu !! - Ông xoa đầu nó dịu dàng.
- Khoan này Choi Top !!! - Những lời nói của ông Choi Top,như vừa bắn một tia lade cái xoẹt qua đầu ông Hyunsuk. Mắt ông sáng rỡ lên như cú vọ, miệng vẽ lên một nụ cười vui mừng.
- Gì thế Hyun Suk ???
- Sao tớ lại không nghĩ ra nhỉ ?? Mình sẽ làm thế.............hahahaha.........!!!
End flash back :
I'm a B-A-D, Big Bang the big boy!.........
(juh ree kkuh jyuh ah jeek eun eel luh).........
I'm a B-A-D, Big Bang the big boy!.........
(nee gah mwuhn deh (SHH!) jee geum eun shee ruh).........
- Yobo.............!!!
/NGHE ĐÂY TÊN CHẾT DẪM !!! ANH MAU VÁT CÁI THÂN CHẾT TIỆT ĐẾN GẶP TÔI MAU !!!/ *tít tít*
Gì thế nhỉ ??? Hắn chỉ kịp nói có 2 chữ, 2 chữ thôi đấy !!! Thì bên kia ồ ạt như thác đổ rồi ngắt ngang cái cụp,làm hắn vừa vui mừng như bắt được vàng khi thấy dãy số của cậu hiện lên màn hình,rồi như té xuống vực thẳm cả ngàn trượng vì bị ngắt máy lạnh lùng đến tàn nhẫn. Nhưng thôi kệ !!! Thiên thần của hắn đã chủ động gọi cho hắn là hắn vui rồi,mặc kệ chữi rủa hay gì gì cũng được. - ''Quả táo'' à !!! Anh đến đây !!!
Vừa huýt sáo miệng,vừa đảo mắt quanh tủ đồ hoành tráng của hắn. Ashiiiii....sao không cái nào vừa ý thế này ?? Thôi thì ra shop chọn vậy !! Sẵn tiện lựa một vài bộ làm quà cho baby luôn nhỉ ??? Quá tốt !! Hắn thầm hãnh diện và ngưỡng mộ sự thông minh đến tài tình của hắn. Hắn là ai chứ ??? Là Choi Seung Hyun đó mà,kẻ đã làm xao xuyến biết bao trái tim phụ nữ....e hèm....''mê trai đẹp''
Biệt thự Lollipop :
*tính tong*
Người làm nhanh chóng chạy ra mở cửa vì thấy con xế quen thuộc đang chực chờ ngoài cổng,đây là lần đầu tiên hắn đến mà được bình yên như thế này. Những lần trước hắn đến,cậu đều chuẩn bị cho hắn một món quà bất ngờ đến kinh hãi. Chỉ ngoại trừ lần đầu gặp mặt, cả lần đó...và lần này là lần thứ 3 anh có thể yên tâm đến nhà mà không phải đề phòng bất chứ cứ gì. Nhất hóa tam phải không nhỉ ?? và suy nghĩ đơn giản là do cậu mời anh đến kia mà !!!
Bước xuống xe rủng rỉnh quà cáp trên tay,nào hoa,nào gấu,nào kẹo...bla bla bla...Người làm có ý xách phụ,nhưng hắn không chịu !!! Hắn muốn tự tay mang tặng cậu cơ !! Trông hắn lúc này cũng giống ông là Noel lắm nhỉ ??? Chậc chậc ! Giới ăn chơi mà thấy hắn như thế này....cỡ nào bọn chúng cũng cười cho thúi mũi. Đường đường là thiếu gia Seung Hyun của tập đoàn Iris mà làm ra mấy trò trẻ con này sao ??? Nhục ! Nhục !
Cậu quăng cho hắn cái liếc muốn lác cả mắt khi thấy bóng hắn từ bước vào,vẻ mặt hậm hực,ngồi chéo chân,khoanh tay trước ngực. Càng thấy khó chịu hơn khi thấy hắn vát cả núi quà vào xả rác nhà cậu,cứ làm như cậu là trẻ con vòi quà không bằng. Lại còn đám để cậu chờ lâu đến thế nữa !!! Sao cái tên này làm mình ghét đến thế nhỉ ??? Xem kìa ! Xem kìa ! cái miệng lúc nào cũng cười như kiểu mời gọi,cặp mắt sắc sảo ẩn chứa sự đa tình...Haizzz...xùy ! xùy ! Làm gì mà để ý hắn kĩ như thế chứ ? Hắn không đáng ! không đáng !
- Chào em !! Lâu quá không gặp !!!
Đó ! Đó ! Lại kiểu cười đó,cái kiểu cười làm cậu như mê muội đêm đó...Hắn định quyến rũ cậu thêm lần nữa sao ??? Bình tĩnh bình tĩnh !!! Phải thật bình tĩnh mới được !! Lần này mình kêu hắn đến là để giãy quyết công việc.
Về phần hắn bây giờ,trong đầu hắn chỉ tồn tại 2 chữ ''đáng yêu'' mà thôi. Thiên thần lúc lúng túng sao mà đáng yêu đến thế ??? Đã thế !! bộ đồ ngủ hồng phần xinh xắn,mái tóc đen kiểu muỗng dừa úp ngược càng tôn lên vẻ xinh xắn của một thiên sứ trong lòng hắn. Jiyong với đêm hôm đó...hoàn toàn khác với Jiyong lúc này...Hình như cậu rất giỏi biến đổi,cứ một lần gặp mặt,hắn lại thấy một cái mới về cậu. Chưa bao giờ Seunghyun thấy chán ngán khi gặp cậu.
Đến lúc này,cảm giác đêm đó lại tràn về trong hắn. Những tiếng rên rỉ gợi tình khe khẽ vang lên trong chiếc miệng xinh xắn đó,hắn nhớ từng cái hít chặt bó sát ở lối ra vào quyến rũ của cậu nữa. Cứ như đưa người ta vào thế giới cực lạc nhân gian. Nhớ lắm ! Nhớ lắm ! Chưa bao giờ hắn trải qua một cảm giác tuyệt vời đến thế !!! Mặc dù cái của hắn đã nằm ở bên trong của không biết bao nhiêu ả đàn bà rồi,hắn biết đến mùi vị đàn bà rất sớm...Từ năm 15t cho đến giờ hắn đã 22 rồi, nhưng một đêm tuyệt vời với hắn như thế là chưa hề có.
Nhìn cặp mắt lăm le của con Sói già,mặt cậu đanh lại. Sao hắn có thể nham nhở đến thế ? Nhìn người khác như thế là bất lịch sự lắm đấy !!! Không chần chừ lâu,cậu lập tức vô đề tài. - Có thôi nhìn tôi kiểu đó được không ? Trông tởm lắm !!!
- Ok...Ok...thế động lực nào thúc đẩy ''Quả táo nhỏ'' gọi anh đến thế ?? Có phải nhớ anh rồi không ?? - Hắn giở giọng trêu cợt.
- Đừng có mà tưởng bở !!! Thiếu gia đây mà thèm nhớ con Sói già như anh à ?? Viễn vong !!!
-Ồ...Thế em không đang định nói là em nhớ ''thằng nhỏ'' của anh đấy chứ ???
- Yahhhhhhhhhhhhh.............!!!
Trông cái vẻ tức giận của cậu càng làm hắn thêm thích thú trêu cợt cậu hơn,bờ môi cứ bậm lại,đôi má cứ đỏ lên...Thật là cứ muốn lao đến đè cậu ra mà hôn hít cho đã mới thôi. Làm sao có thể kềm chế trước nhan sắc quá là hoàn hảo như thế chứ ?? Nhưng bất chợt, hắn thấy xót xa khi đột nhiên mặt cậu xụ xuống,đôi mắt hơi rửng nước. Sao thế ? Sao thế ? Sao lại khóc ? Chết tiệt !!! Sao hắn có thể làm cậu khóc chứ ?? Seung Hyun khốn kiếp ! Mày đang làm người mày yêu sắp khóc kìa !!! Nói gì đi....Ôm em ấy vào lòng an ủi đi !! Jiyong chỉ mới 17 tuổi thôi mà,rất mong manh dễ vỡ,sao mày có thể trêu chọc em ấy chứ ???
- Ji Yong à, Anh...!!!
- Tôi có thai rồi !!!!
Mố ? Khoan khoan !! Seung Hyun mày đang nghe gì thế ? Chiếc miệng xinh xắn kia vừa nói ra mấy chữ gì thế ? Chắc mày nghe lầm rồi đúng không ? Phải xác định lại...Đúng ! Phải xác định lại...
- Em.....vừa nói....gì ? Yongie ?
- ĐỒ CHẾT TIỆT !!! TÔI NÓI LÀ TÔI ĐÃ CÓ THAI,ĐÃ CÓ THAI ANH NGHE RÕ CHƯA ? KẺ KHỐN NẠN NHƯ ANH ĐÃ LÀM TÔI RA NÔNG NỖI NÀY ĐẤY....ANH CHẾT ĐI TÔI TÔI NHỜ !!!! - Như đã hết giữ được bình tĩnh, cậu lao đến không ngừng đấm thùm thụp vào hắn, miệng không ngừng gào thét trong nước mắt gàn gụa. Đúng thế ! Cậu chỉ mới 17 tuổi vẫn còn đang trong tuổi ăn chơi và đến trường,sự thật phủ phàng này quả là cú sốc lớn đối với một cậu bé chỉ mới 17 tuổi như cậu.
- CÓ THAI ? JI YONG.....CON CÓ THAI RỒI SAO ??? - Tiếng nói phát lên từ ngoài hướng cửa chính,làm cả cậu và hắn đều ngạc nhiên. Cậu nín khóc hẳn hướng về nơi phát ra tiếng nói. Thì ra ông Hyunsuk đã đến thăm cậu vì có nghe người làm nói cậu đã mời bác sĩ đến chuẩn khám sáng nay,và đúng lúc ông vừa nghe được những từ câu nói ra rất rõ ràng.
- A....Appa......!!! - Cậu nuốt nước bọt khan trong cổ họng,anh cũng thế, sắc mặt cả 2 thay đổi hẳn khi trong ông Hyunsuk hình như không còn giữ được bình tĩnh khi áp sát mặt vào cả 2.
- Ji Yong...Nói...Cho Appa biết....Có phải....Con-đã-mang-thai rồi đúng không ??? - Ông nhấn mạnh từng chữ.
- Xin lỗi chú...Nhưng đây là lỗi của cháu...!!!
- Im......Ta không hỏi cháu,ngồi xuống !!! - Nét mặt hầm hầm của ông khiến hắn không thể nào là không nghe lời,hắn chầm chậm ngồi xuống salon. Ông lại quay về phía cậu. - Ji Yong....trả lời ta mau !!!
- V...Vâng.....!!! - Lúc này cậu chỉ còn biết trả lời ậm ừ không rõ tiếng.
- Vậy...Tác giả của nó là ai ??? - Ông cố kìm nén trong những tiếng thở nặng nhọc.
- Dạ...!!! - Cậu hướng mắt về phía hắn. Như hiểu ý,ông cũng nhìn theo ánh mắt cậu đang hướng về nơi xảy ra mọi nguồn cơ cớ sự.
- Là......cậu ta ?? Choi Seung Hyun sao ??
- *gật gật*
End chap 1Haizzz, buồn lòng rồi, dù chỉ là người post lại thôi nhưng mà sao mình cũng thấy hẫng khi không có com thế này.. Mọi người com ủng hộ cho au và mình nhé *năn nỉ*, cho au có tinh thần viết chap mới, mình có tinh thần post lại .Nhé nhé.
Chapter 2
- Là.....cậu ta sao ??? Choi Seung Hyun sao ??
- *gật gật*
*xoẹt ầm* Sấm chớp lóe lên sáng rực cả một vùng trời,sét giật làm tâm hồn mong mảnh của cậu lập tức hoảng hốt,trong phút chốc không tự chủ được mình....Đã nhắm thẳng hướng trước mặt mà phóng,và tình cảnh lúc này vô cùng tươi đẹp. Cậu nằm gọn trong vòng tay của kẻ mà ai cũng biết đó là, Choi Seung Hyun.
Khỏi phải còm men chi cho nhiều thì ai cũng thấy vẽ mặt tên ''Sói già'' đội lớp mặt nạ ''Nai tơ cưa sừng'' đang vui phải biết,trong khi mặt cậu thì xanh méc như tàu là chuối. Dám cá nếu lấy kim chít lên mà có giọt máu nào mới sợ !! Người cha đáng kính Hyunsuk mặt tối sầm lại,môi run run đến thốt không thành lời. Nắm tay chặt lại thành quả đấm,có ai rảnh đưa mặt vô cho ''nựng'' cái vào mặt là biết nó ''ngon'' như thế nào à !!!
Nó lập tức buông hắn ra bằng tốc độ ánh sáng, con Sói cũng luyến tiếc buông nó ra. Hắn thầm nghĩ,giá mà có thêm 100 lần sấm chớp nữa thì hay biết mấy !!! Lúc đó hắn tha hồ ôm trộm baby của hắn vào lòng mà....rape !! À nhầm....hôn hít với đúng !! Bậy ! Bậy ! Bậy quá Seung Hyun ! Baby xinh đẹp đang mang ''cốt nhục'' của mày đó,đừng có làm ẩu à nha !!
Biết con Sói già đang nghĩ gì,nó đưa nắm đấm lên trước mặt hắn với ý ''Anh còn dám có ý nghĩ đó nữa là anh chết chắc rồi !!!'' Coi hắn thế mà nhát lắm ! Cậu mới hù cái đã vội ngụt mặt xuống đến muốn úp cả vào đùi,trong cũng hơi hơi tội nghiệp !! Nhưng cậu làm gì mà còn thời gian ma lo cho hắn chứ ? Cả bản thân cậu còn lo chưa xong nữa kìa ! Chuẩn bị lên đoạn đầu ngay bây giờ !! Cậu thật tình là chưa bao giờ thấy Appa cậu như thế cả,cho dù cậu có phá phách đến đâu thì ông cũng không trông đến mức đó....
Xong ! Cuộc đời của cậu bé mới 17t như cậu chấm dứt kể từ đây ! Tạm biệt Umma ! Tạm biệt mái trường thân yêu ! Tạm biệt thằng Dae ú, thằng Bae, tạm biệt tất cả....à quên ! Tạm biệt cả con Gaho yêu dấu ! Thiếu gia đây khi bay về với Chúa sẽ không quên về ám các người mỗi đêm. Bây giờ cậu đã chính thức nhắm mắt chờ đợi phán quyết từ Appa thân yêu của mình...
- Ji Yong....!!! - Giọng ông trầm lại,cứ như nói mà không nói vậy. - Khi nào....???
- Sao...sao ạ ?? - Những câu hỏi trống không của ông làm cậu khó hiểu,mà không phải chỉ cậu không thôi, con Sói kia cũng không khác gì mấy.
- Ta...Hỏi con....Con-có-thai-khi nào ??? - Ông nhấn mạnh từng chữ.
- Dạ....sáng nay con mới....mới biết...đã có được 2 tháng ạ.....!! - Cậu lí nhí trong họng.
- Bằng chứng đâu ??? - Ông có vẻ vẩn chưa tin lắm,đến khi cậu im lặng đi vào trong lấy cả đống que thử thai cùng mớ giấy của bác sĩ để lại ông mới hoàn toàn tin là sự thật. Cầm đống giấy trên tay,người ông run lên bần bật...
- Appa ! Cho Yong xin lỗi....Yong cũng không biết vì sao......!!!
- Thưa chú Hyun Suk ! Là lỗi của con ! Con sẽ chịu trách nhiệm !! - Hắn đứng dậy trịnh trọng cúi đầu trước ông.
- Anh im đi !! Ai cần anh chịu trách nhiệm ??? - Cậu gắt gỏng,hơn ai hết hắn mới là kẻ gây nên khói lửa binh đao như thế này ! Là người đã quăng thân thể 57kg này vào tình thế dở khóc dở cười như thế này !!! Chết tiệt !!! Sói già đáng ghét !!!
- Nhưng đó là con của anh !!!
- Im ngay !!! Con tôi !!!
- Không !!! Con anh !!!
- Là con tôi !!!
- Là con anh !!!
- Con tôi !!!
- Con 2 đứa !!!
- Không ! Con tôi !!!
- Con.......!!!
- 2 ĐỨA CÓ THÔI NGAY KHÔNG HẢ ??? LÀM NHƯ TỤI BÂY HAY LẮM !! KHÔNG CÓ TA 2 ĐỨA BÂY CÓ CON ĐƯỢC HẢ ??? TA CÒN CHƯA LA LÀNG TỤI BÂY CÃI NHAU CÁI GÌ ??? - Ngôi biệt thự rung rinh và đang có chiều hướng nghiêng ngả,đôi chỗ còn xuất hiện những vết nứt,đúng là nội công thâm hậu.
- Appa......???
- Chú.......???
Lúc ông tạm dịu giọng lại nhìn cả 2, hình như 2 cặp mắt đó đang chờ đợi gì đó từ ông thì phải. Xem ra đến nước này ông không nói không được,với phần nếu cứ im im mà giữ trong lòng thì nổi vui mừng không thể được dịp bùng nổ được. Thật ra nãy giờ cũng muốn nhảy cỡn lên,khui sâm panh ăn mừng lắm,nhưng ở cương vị Chủ Tịch tập đoàn YG buột ông phải đè nén tận đáy lòng.
- 2 đứa nghe đây....17 năm trước........!!!
*xoẹt xoẹt* flash back quay về 17 năm trước :
- Gì thế Hyun Suk ???
- Sao tớ lại không nghĩ ra nhỉ ?? Mình sẽ làm thế.............hahahaha.........!!!
- Hyun Suk cậu không sao chứ ? Đừng làm tớ sợ....cậu có cần nghĩ ngơi không ?? - Bạn thân của ông nghĩ ông đang cú sốc do sinh ra cậu là trai,và đang có chiều hướng tâm thần.
- Không Choi Top ! Tớ đang rất bình tĩnh !!!
- Bình....bình tĩnh ???
Haizzz....Choi Top thật sự rất lo cho người bạn thân từ thời nối khố của ông,miệng thì cứ nói là rất bình tĩnh,trong khi tay thì đang ra sức rối vò mái tóc,quần áo sộc sệch,sắc mặt giống mấy nhà bác học ''điên'' vui mừng vì vừa chế tạo được loại hóa chất gì gì đấy ! Có lẽ lúc này ông nên im lặng....Im lặng để chừa mạng để còn nuôi nấng con trai ông là Seunghyun trưởng thành nữa.....
Lúc này Hyun Suk bạn ông quang sang bác sĩ,miệng thốt ra câu nói làm chấn động ''mụ bà'' ở chín tầng mây. - Hãy khiến cho con tôi có thể sinh nở được !!!
- Mố ??? - Cả bác sĩ và ông Choi Top cùng đồng thanh.
- Đúng thế ! Ông có cách đúng không bác sĩ ???
- Ưm......Cách không phải là không có....nhưng.....!!!
- Không cần nhưng nhị gì cả....tốn bao nhêu tiền cũng được !!! Cách gì ông nói đi !!
- Chích hooc mon nữ cho con ông !!!
- Là sao ???
- Mỗi ngày chích một lần,và uống thuốc 3 lần đúng giờ. Cho đến khi lần xuất tinh đầu tiên của con ông....Nếu cậu ta quan hệ với bất cứ người còn trai nào....Thì khả năng ''mang thai'' sẽ rất cao !!!
- Được....được.....làm đi.......!!!
*xoẹt đùng* end flash back :
Đây là mơ đúng không ? Có ai rảnh rỗi tát vào mặt hắn mấy cái xem hắn còn biết đau hay là đã mất cảm giác rồi ??? *Slap* Đúng là cầu được ước thấy,gương mặt đẹp trai của hắn đang in hằn 5 dấu tay đỏ quét của cậu. Thì ra thiếu gia Kwon à mà không,phải gọi là ''tiểu thư'' Kwon mới đúng ! ''Tiểu thư'' Kwon cũng chẳng tin vào tai mình nữa,và cũng nghĩ là mình đang mơ nên tát thử xem hắn có biết đau không.....Dòm bản mặt hắn phản ứng như thế thì tiểu thư tạm tin mọi chuyện đang là sự thật.
Từ nhỏ cậu đều nghe lời appa răm rắp,dù chuyện to hay nhỏ. Kể cả chuyện ông bắt cậu chích và uống thuốc mỗi ngày cậu cũng vâng lời,vì cứ ninh ninh là mình đang mắc chứng bệnh nào đó và cần thời gian chữa trị dài hạn. Người ta nói,khi cú sốc lên đến cực đĩnh thì nó sẽ trở thành bình thường hóa. ''Tiểu thư'' Kwon cũng thế,có lẽ vì bị sốc từ sáng đến giờ quá nhiều,giờ lại thêm câu chuyện sốc không kém chuyện cậu có ''thai'' từ appa mình nữa thì cũng chẳng còn miếng xi nhê nào cả.
Ok ! Dám chơi dám chịu ! Cậu sẽ sinh nó ra và nuôi dạy nó nên người như mình vậy !! Đúng ! cậu rất nên người trong khi mang ''thai'' ở độ tuổi 17. Bây giờ là đến phiên appa cậu đâm lo,ông đang chờ cái phản ứng dữ dội từ con trai yêu dấu của mình. Nhưng thái độ cười như không có gì xảy ra làm một người hơi hơi khiêm khắc như ông cũng phải ớn lạnh.
- Ji...Ji...Yong...con....không sao chứ ???
- *cười* Con hiểu rồi !! Con không sao !!
- Thật chứ ??? Con không định....phá bỏ nó chứ ???
- Appa sao thế ? Cốt nhục của con mà,sao lại phá được ???
- À ừ.....Ta vui vì con đã thông đáo mọi chuyện !!!
- Vâng !
- Thế.....Còn cậu ta.....??? *chỉ chỉ*
- Con không biết ! Tùy appa quyết định...Đem cho sấu ăn hay treo ngược lên đổ nước vào mũi,con cũng chả quan tâm ! Con cần nghĩ ngơi appa và tên đó ra ngoài được không ???
Không còn gì chọn lựa hơn lúc này là ông và Seung Hyun làm theo lời cậu,phụ nữ mang thai rất dễ nóng tính,mà nếu nóng giận quá độ sẽ ảnh hưởng cho ''thai nhi''. 2 người họ luyến tiếc bước ra với tâm trạng không hề yên tâm chút nào,lỡ như cậu nghĩ quẩn thì một người mất con và một người mất cháu như chơi.
Đúng là chẳng yên tâm được chút nào ! Và 2 người họ quyết làm một chuyện mà từ đó đến giờ có chết họ cũng không làm đó là.....''Rình'' Căn phòng cậu đối diện với căn phòng một biệt thự khác,nên rất dễ cho 2 người kia đặt ống nhòm nhìn trộm. Thật là chẳng ra thể thống gì khi nào một chủ tịch mà lại đi nhìn lén như thế,nhưng nếu đặt vào trường hợp của ông thì ai mà không làm thế ? ''Cháu'' của ông đang có nguy cơ không thấy được ánh mặt trời mà.
Cậu đi tới đi lui trong phòng,miệng lầm bầm gì đó,tay chân quơ quàu. Phụ nữ mang thai sẽ có biểu hiện như thế ư ? Kể cả dùng dây quấn quanh bụng đứng trước gương như thế sao ? Chậc ! Khó hiểu quá....Hắn gãy đầu sồn sột,mớ tóc bị gió hất tung không bằng kiệt tác của sự tạo hình từ bàn tay hắn. Rồi cả 2 bắt đầu xanh mặt khi thấy cậu đang lăm le cầm con dao sắt bén trên tay.
- Chết....định làm chuyện dại dột !!! - Cả 2 đồng thanh rồi như tên bay,dùng tốc độ một trăm cây chuối trên giờ phóng thẳng về Lollipop. Người làm chưa kịp chào hỏi thì 2 người đã mất tăm nơi chiếc thang lầu,họ xông thẳng đến cánh cửa phòng cậu,dùng sức đạp tung nó ra. Thế là một em cửa oan mạng từ trần.....
- 2...Người làm gì thế ??? - Miệng hỏi,và trên tay cậu đang gọt mớ cam dang dở,mắt tròn xoe nhìn 2 con người đang thở hồn hộc,mặt mài tái méc kia.
- Con...đang ăn cam sao ??? - Ông lúng túng.
- Vâng !!! - Cậu nhìn qua hắn vẻ mặt đanh lại. - Sao còn chưa về ? Một người lịch sự như thế chắc không cần phải đợi đuổi chứ hả ??? - Từng lời nói như những mũi tên bắn sựt sựt vào tim hắn,đau nhói tột cùng. Người ta đang lo cho em kia mà !!! Nỡ lạnh lùng tàn nhẫn với anh vậy sao ??? Ơ....Không được ! không được ! Phụ nữ mang thai sẽ có biểu hiện rất khó chịu mà ??? Đúng đúng ! hắn không nên trách cậu làm gì....
- Nếu quả táo của anh không thích,thì anh sẽ về ngay !!! Em cố nghỉ ngơi cho lợi sức nha !!! - Quay sang cúi đầu chào ông Hyun Suk,hắn luyến tiếc ra về.
- Mặt dày !!! - Cậu bực dọc bỏ miếng cam vào miệng nhai nhóp nhép,không hiểu sao thấy hắn đi về cậu lại có chút không vui vậy nhỉ ? Tên chết dẫm !!! Kêu về cái về liền ! Cứ như chờ cậu nói câu ấy lâu lắm rồi không bằng !!! Appa mà vậy đó hả ??? Haizzzz....Đúng là phụ nữ mang thai thật khó hiểu,mới đuổi con người ta về kia mà ? Giờ lại ngồi trách móc...haizzz....
Trung học Haven : Giờ ăn trưa :
Cậu hí hửng gắp cho khây một đống thức ăn,nào là gà chiên,bán rán,khoai tây ghiền,nói chung là những món toàn chứa chất đạm. Ji Yong trong có vẻ hơi mũm mĩm ra rồi ! Dạo gần đây cậu ăn uống rất ngon miệng,chẳng phải khi ốm nghén sẽ chả ăn uống được mí đúng. Đằng này cậu lại thấy mình ăn rất được,rất nhiều nữa....
Nhìn cậu tươi rói với mớ thức ăn đầy ắp trên khây,2 thằng bạn thân là Young Bae với Dae Sung cứ trố mắt ra mà nhìn. Chuyện lạ ! Chuyện lạ ! Những món ăn đó chẳng phải là mấy món cậu rất ghét sao ? Cứ hay bảo là chỉ có tụi con gái mới ăn mấy món ăn đó thôi ! Vậy mà giờ.....Ji Yong của chúng ta đang vui mừng cầm muỗng cháp món khoai tây ghiền nhỉ ?
- Dae ú.....!! - Young Bae nói trong khi mắt vẩn dán về phía trung tâm thu hút ánh nhìn kia. Trong trường,Ji Yong rất được hâm mộ,cả trai lẫn gái đều muốn có cậu là người yêu. Những đứa con gái bị cậu quen xong rồi đá đếm không kể xiết,và cậu được mệnh danh là ''bad boy'' trong trường.
- Gì ?? - Dae Sung với cái miệng đang nhai nhóp nhép snack đáp,và đương nhiên mắt cũng đang dán vào cậu.
- Có vấn đề gì xảy ra với thằng bạn mình chăng ???
- Tao cũng thấy không được ổng cho lắm !!
- Mày xem đi !! - Young Bae chỉ tay lên cái đầu cậu. - Kiểu đó không đúng ! Phải chảy dựng lên hết chứ ??? không hề thẳng tắp bóng mượt như thế !!!
- Ừ ừ !!! - Dae Sung gật gù.
- Còn đó nữa !!! - Tay Young Bae di chuyển xuống môi cậu. - Không phải là son sao ???
- Ừ ừ !!! - Tiếp tục gật gù.
- Kia nữa !!! - Tiếp tục di chuyện xuống bộ đồ cậu hôm nay. - Sao lại là màu hường ?? Chẳng phải chỉ 2 tông đen trắng thôi sao ???
- Đúng đúng !!!
- Và cả cái đó.......!! - Lúc này cả 2 cùng trố mắt lần nữa khi cách mà cậu di chuyện thật chậm chạp,khéo léo,cứ như một cử động nhỏ sẽ làm cậu đau vậy. Bình thường nếu muốn đi lấy nước uống là Ji Yong hết phăng qua bàn này,lách qua người kia thật điệu luyện ấy chứ ? Cả 2 cắn chặt răng vào 10 ngón tay nhìn nhau.
- TẬN THẾ RỒI !!!! - Tiếng la thất thanh là rung chuyển cả phòng ăn.
- 2 tụi bây ồn quá đấy !!! - Cậu trừng mắt nhìn họ. Không để cậu nói thêm,họ lập tức xáp vào người cậu,kẻ rờ trán,người banh mắt ra xem. - Ashiiiii...tụi bây làm gì vậy ??? - Cậu cau có hất tay Youngbae và Dae ú ra.
- Là chỗ bạn bè thân thiết từ lớp một cho đến 12,mày hãy cho bọn tao biết....chổ này của mày *chỉ vào đầu* có bị chấn động vào đâu không ?? - Young Bae nói.
- Không ! Tao nghĩ là nó ăn nhầm phải thứ gì rồi !! - Dae ú sờ càm ra chiều đăm chiêu.
- 2 đứa bây bệnh thì có !!! Tao...bình thường....!!!
- Bình thường thật chứ ??? - Đồng thanh.
- Đúng !!!
- Quả quyết ??? - Lại đồng thanh.
- Đ...đúng mà....!!! *nuốt nước bọt*
Bên ngoài phòng ăn,có một người với bộ dang vô cùng khả nghi đang lấp ló thập thò như ăn trộm. Chiếc áo ba đờ xi đen khoát bên ngoài,chiếc áo phông trắng kiểu cách bên trong cùng chiếc quần bó cũng đen xì xì. Trên đầu đang đội chiếc mũ phớt tròn tròn đội hướng về phía sau một chút,tạo thành điểm nhấn cho mái tóc đen dài che bớt một bên mắt lại có dịp khoe lên nét đẹp quyến rũ huyền bí từ chủ nó. Ngón tay trỏ đeo chiếc nhẫn to đùng đang gõ gõ nhẹ vào tường ra chiều suy nghĩ. Vâng ! Không ai khác chính là tác giả ''bào thai'' trong bụng Jiyong ! Choi Seung Hyun.
Khổ lắm ! Cứ sợ cậu sẽ làm chuyện dại dột nên hắn mất ăn mất ngủ lúc nào cũng theo dõi cậu,xem cậu ăn uống thế nào,ngủ được không,tâm trạng vui không hắn mới có thể yên tâm. Cơ mà....theo dõi mà cứ như đi biểu diễn fashion show không bằng ! Hắn đâu có biết,dân số đang tăng dần nơi trước cửa phòng ăn chỉ để được nhìn hắn đâu !!! Đẹp trai khổ thế đấy !!!
Chậc ! Chậc ! Hắn tức giận đến xém mất bình tĩnh....Đây có phải là trung học lớn nhất Seoul không ? Kiểu này phải đi kiện cái trường này quá ! Học phí thì đắt đỏ,mà cho học sinh ăn những thứ như thế sao ? Ít nhất cũng phải cho ăn bàu ngư vi cá,hoặc dã yến sào thì tạm được !!! Hắn đang như gà mắt đẻ lo cho mẹ lẫn con ăn không được đủ chất dinh dưỡng,lâu lâu làm những hành động ngốc nghếch như vuốt má,bậm môi. Con người vô tình đó đâu biết, những hành ấy đã mang không ít những linh hồn tội nghiệp bay về với Chúa !!!
Sức con người thì có hạng,thấy ''vợ sắp cưới'' ăn uống như thế ai mà đành lòng cho được ? Và thế là ngón tay đeo nhẫn lại được dịp múa mai trên màn hình cảm ứng đắt tiền. Ôi đúng là người đẹp cái gì cũng đẹp ! Đến lướt phím thôi mà đã quyến rũ như thế rồi....*phịch* Đã có thêm một nạn nhân ngất đi vì không chịu được cú sốc,nhưng hắn làm gì có thời gian mà quan tâm kia chứ ? Lo cho baby còn không xong nữa kìa !!!
5' sau,âm thanh ồn ào ngoài sân làm thu hút ánh nhìn của mọi người kể cả cậu. Một chiếc trực thăng loại thể thao đáp nhẹ xuống mặt cỏ xanh mượt,bước xuống là một đám người mặc vest đen,đeo kính đen trông rất bặm trợn. Đi phía sau, có 2 người mặc đồ trắng với chiếc mũ đầu bếp trên đầu cùng với cái khây bằng vàng sáng chói trên tay. Mọi người đều dạt ra để cho đám người kì lạ đó đi qua,đến trước mặt hắn,họ dừng lại cuối đầu cung kính.
- Thưa cậu chủ !!! Chúng tôi đã chuẩn bị xong !!
- Tốt ! Mang vào trong đi !!!
Sắc mặt câu thay đổi khi thấy sự hiện diện của hắn nơi này. Đây là trường học của cậu đấy ! Không phải nơi để phô bày sự thu hút của hắn đâu !!! Nói về sức hút....hắn còn thua xa Kwon Ji Yong này đấy !! Mặc kệ !!! Cậu quay về với món ăn yêu thích của mình !! Tên đấy có làm gì mặc xác.
Bọn người áo đen bước đến bao vây vòng quanh cậu,2 người mặc áo trắng cùng chiếc khây vàng bưng đến đặt trước mặt cậu,họ khéo léo đẩy khây thức ăn của cậu qua một bên. Chiếc nắp đậy nhẹ nhang được mở ra với vẻ mặt ưng ý của hắn,món canh linh chi thơm lừng, nóng hổi, được đựng trong chiếc chén kiểu cách còn bốc khói nghi ngút.
- Mời cậu !!! - Họ cung kính đưa chiếc thìa cho cậu.
- Chuyện gì đây ??? - Cậu cau có nhìn hắn.
- Canh này là anh sai người chuẩn bị cho em đấy !!! Rất bổ dưỡng cho em,còn nóng em ăn đi !!
- Cám ơn nhưng tôi không cần !!! - Đẩy món canh qua một bên,cậu kéo khây thức ăn của mình lại trước mặt.
- Món này không tốt cho em đâu !!! - Hắn nhẹ nhàng đẩy chiếc khây của cậu ra và kéo món canh lại.
- Yah !!! Đừng chọc tôi điên lên đấy nhá !!! - Cậu gầm gừ qua kẽ răng.
- Anh muốn tốt cho em thôi mà !! Ngoan nào há miệng ra anh đút cho....aaaaa....!!! - Thế có chúa là cái a đó là những trái tim yếu đuối ngoài kia không thôi thổn thức,những con mắt mấy em học sinh nữ lúc này đã biến dạng thành hình trái tim.
- TÔI KHÔNG CẦN !!! - Cậu đẩy mạnh tay hắn ra,làm nước canh trên thìa đổ cả vào người.
Không khí bao trùm gian phòng,sặc mùi xã hội đen,trông cậu cứ như một ông trùm nào đấy trong mấy bộ phim hình sự. Young Bae mà Dae ú nuốt nước bọt ừng ực.Chết rồi ! Chết rồi ! Chiến này khó sống sót đến hết con trăng rồi !!! 2 người họ ôm nhau lèm bèm mấy câu cầu nguyện.
- Em....thật ngang bường Ji Yong à !!! - Giọng hắn trầm xuống,vẻ mặt toát lên điều gì đó đã quá giới hạn. Cậu vừa làm một chuyện tài trời đúng không ? Làm ơn có ai cho tôi biết cái chết có đáng sợ lắm không ? Người cậu sẽ thủng bao nhiêu lỗ nếu cả ngần người ấy bắn tỉa vào cậu ? Chắc cỡ lưới B40 là cùng.....Nhưng phải tỏ ra thật bình tĩnh mới được,không thế để ''địch'' biết ta run sợ !!
- Thì....thì...s...sao...anh...muốn...muốn làm gì tôi ??? - Không run sợ cơ đấy ! Răng với môi dính cả lại với nhau rồi kìa !! Cố gượng làm gì hả Jiyong ? Tình thế này ai cũng biết mà mày đang rất bất lợi mà !!
- Em sẽ thấy ngay thôi !!!
Woww.....!!!wowww.....!!!Cả trăm con mắt cùng cái miệng đồng thanh hướng về trung tâm thu hút ánh nhìn kia,2 cái môi đang dính chặt....à không...phải nói là cậu đang bị bàn tay hắn giữ chặt ở môi mình. Vì quá tức giận,nên Seunghyun bưng chén canh lên miệng uống vào,rồi mạnh bạo dút cho cậu bằng cách hữu hiệu nhất ''miệng kề miệng'' Jiyong bị bắt ép trong tình cảnh phải nuốt vì quá ngợp thở,cậu nuốt lấy nuốt để trong rất tội nghiệp.
Đấy Ji Yong ! Em ngoan ngoãn như thế phải là hay hơn không ? Sao cứ bắt anh phải dùng vũ lực thì em mới chịu nghe vậy ??? Hay quả táo của anh muốn anh dùng kiểu mớm này mới chịu sao ? Chậc ! Chậc ! Em hư quá Ji Yong à !!! Ôi hết canh rồi à ??? Tiếc nhỉ ??? Giá mà có thêm vài chén nữa thì hay biết mấy !!!
Hắn tiếc nuối buông cậu ra,trong gương mặt lúc này gian hết cỡ. Còn cậu thì thở hồn hộc vì bị mất không khí quá lâu,trông cậu mới đáng thương làm sao....Cậu nói trong đứt khoản. - Đồ...đồ...chết bầm !!!
- Ồ...bờ môi xinh xắn này sao cứ cay độc vậy cưng ???
- Anh mà con ở đây ! Tôi không dám chắc mình sẽ là gì với nó !!! *chỉ chỉ vào bụng*
Chiêu này xem ra rất có hiệu quả ! Seung Hyun từ con sói đã biến thành con thỏ. Cậu ra vẻ đắt chí,chỉ có thế mới uy hiếp được hắn mà thôi. Cho ngươi chết !!! Sói già ác độc !!! Ta mà để mi xỏ mũi vậy sao ? Đừng quên ta là ai đấy nhá !! Kwon Ji Yong đấy biết chưa Sói già ???
- Ok ok baby !! Anh về là được đúng không ??
- Nhanh nha *phất tay*
End Chap 2
i’m alive, but i’m feeling blue. so someone decided to sprinkle me with a bit of love dust, but something went wrong. now i am a bad boy, it’s not fun but everything feels so fantastic baby.
Chương 3
'' Em là ai ? Sao lại hay xuất hiện trong những giấc mơ của tôi ? Vì sao tôi luôn mơ về em ? Chúng ta không hề quen biết nhau kia mà ??? '' Vick thở dài thả người trên chiếc ghế dựa trải ráp trắng viền đỏ nơi gã ngồi,giấc mơ kì lạ về một người con trai có nụ cười rạng rỡ gần đây luôn xuất hiện trong giấc ngủ của gã. Chuyến bay từ Mỹ về Hàn quá xa xôi, cơ thể gã như sắp rụng rời vì phải ngồi gần cả mười mấy tiếng nơi chỗ ngồi chậc hẹp này,nó hơi nhỏ so với thân hình 1m80 của gã.
Đất nước Seoul quê nhà của gã sinh ra,không lâu nữa gã sẽ được đặt chân lên cái nôi sinh thành của mình. Sang Mỹ sinh sống,lúc đó gã chỉ mới tròn 1t,trí nhớ của một đưa bé không thể nào tồn tại trong đầu gã được. Tuy vậy,Ba Mẹ gã vẩn dạy tiếng Hàn đều đặn để gã không quên tiếng mẹ đẻ của mình.
Gia đình gã kinh doanh châu báo có tiếng nhất nhì ở Mỹ,lần này về Hàn định cư,cũng là với mục đích lấn sang thị trường đá quý của Châu Á. Appa gã vừa ý khi chọn được đối tác có tiếng như YG,gần đây YG đã có xu hướng tiến sang kinh doanh đá quý. Thật may mắn khi được hợp tác với một người đầy đặn kinh nghiệm và tài giỏi như Hyunsuk nhỉ ?
- Korea....hẹn gặp sau 5h nữa nhé !!! - Gã cười nhẹ rồi lại thiếp đi.
Trong khi đó nơi biệt thự Lollipop :
- TRÁNH RAAAA.....!!! - Chất giọng the thé quen thuột của người mà ai cũng biết là ai rồi đó !!! Khi con người ta lên cơn đói,mà lại không được ăn những thứ mình yêu thích,trái ngược lại luôn phải bị bắt ăn mấy món làm mình buồn nôn....Thì phật cũng nổi điên !
Và nạn nhân chính là cái sinh vật nhỏ nhắn đó đó *chỉ chỉ* Thân hình 57kg lúc nì đã mũm mĩm hơn,đang ngồi phịch trên salon phòng khách cùng với bộ đồ ngủ trái dâu quen thuộc. Môi miệng cứ dẫu ra,má mặt lâu lâu phụng lên,rồi lại chu mỏ thổi phù phù lên tóc mái. Trông có vẻ đang tức giận lắm đây !!!
Xa xa sau cánh cửa giang bếp,có dáng người thập thò lấp ló với cái khây trên tay không dám bước ra. Mặt thì hết sức ra chiều là năn nỉ,có vẻ cũng thành khẩn lắm !!! Chiếc tạp dề in hình khủng long đã bị cháy xém,đầu tóc rồi bù,mặt mài lem luốt bột mì. Dưới đất rải rác nào là rau,cà rốt,bột,nước tương,vân vân và vân vân...Chúng như tô điểm thêm cho căn bếp càng thêm lộng lẫy,dưới sự chứng kiến cả mấy chục cặp mắt ếch.
- Baby à ~ Món này tốt cho ''cái thai'' của em lắm đấy !!! - Hắn nũng nịu cầu khẩn.
- Đừng có lại gần tôi !!! Anh mà bước ra đây với món ăn khủng khiếp chết người đó thì anh chết chắc rồi !!! - Tiếp tục khoanh tay thổi phù phù tức giận,lâu lâu Jiyong quay sang liếc xéo hắn đến muốn lác cả mắt.
Hắn nghĩ sao mà bắt cậu phải ăn cái món không dành cho người đó chứ ??? Thà giết cậu đi còn hơn !!! Lâu lâu được ngày nghĩ cuối tuần mà không được yên. Sáng sớm đã bị giật đầu dậy,với lý do ''ra đón nắng sớm sẽ tốt cho thai phụ'' Ở đâu mà ra cái tên phiền phức này chứ ? Khi khổng khi không lại phải dính với hắn,thật là điên không chịu được.
- Nếu em không thích món này,anh sẽ làm món khác cho em nha !!!
- Choi Seung Hyun ! Choi Seung Hyun !!! Sao anh không nuốt hết cái món ăn đó rồi vắt thân anh ra khỏi nhà tôi ngay cho rảnh nợ ??? Buổi sáng của bổn thiếu gia bị anh làm cho ra nông nỗi này sao ?? Tôi đã làm gì nên tội mà phải bị anh hành thế này hả ???
Choi Seung Hyun ???
- Baby à ~ !!!
- Shut up !!!
Hắn chỉ còn biết câm nín tháo tạp dề ra mà lẳng lặng bước ra về,chỉ tội cho những người làm nhà cậu,mất cả buổi sáng để thu don chiến trường do hắn để lại. Sao ông trời lại cố tình trêu tức thế nhỉ ??? Miếng cà chua xinh đẹp rạng ngời mà hơi chói lóa,vô tình dính vào chiếc dép đi trong nhà cũng khá là xinh xắn của hắn cùng hít vào nhau. Và kết quả là cái mông tròn trĩnh chào đón mặt đất mềm mại mới quành tráng làm sao,cảnh tượng cũng quá ư là đẹp tuyệt vời !!! Bốn chân hắn chổng lên trời,mấy cây cải bị động hất tung lên đáp thẳng vào mặt hắn,có cộng còn ung dung chui cả vào miệng,làm cho khung cảnh càng thêm hùng vĩ.
- BIẾN NGAY KHỎI MẮT TÔI NGAY !!! ĐỒ KHỦNG LONG !!!
.
.
.
Ngày thứ 2 đầu tuần yên ắng bao phủ quanh ngôi trường trung cấp Haven,có vẻ nó đang ngủ quên từ ngày cuối tuần đến giờ. Xa xa đã thấy loáng thoáng một vài nhóm học sinh tung tăng bước vào trường,mùi sương sớm còn phản phất thơm ngát mạ non của cỏ dại. Những cây hướng dương bắt đầu nở rộ đón lấy ánh nắng đầu tiên của đầu tuần tươi đẹp,bầy chim sẻ trên cành ung dung rỉa lông cánh,tiếng gõ cộc cộc của chị gõ kiến không ngừng mổ vào hốc cây khô mụt nát. Nói chung là buổi sáng quá ư là yên bình.....Đến khi.......
..........Kíttttttttttttttttttttt...........
Tiếng thắng xe thu hút ánh nhìn của mọi người,con xế mui trần bóng lưỡng kiêu sa dựng trước cổng trường. Một người thanh niên đẹp trai với cặp mắt sắc lẻm quen thuột bước xuống,chiếc áo phông dài tay kiểu cách phối hợp với chiếc quần bó lửng tới mắt cá chân,cộng thêm đôi giày cổ thấp và chiếc nón phết vành tròn trên đầu thì đúng là ''Mỹ Nam'' của ''Mỹ Nam''.
Seunghyun ngự trị nét đẹp lạnh lùng quyến rũ tựa người vào cánh cửa,tháo chiếc phone trên tai ra,nhanh nhẹn mở cửa cho ''sinh vật'' à nhầm,là Jiyong yêu quý bước xuống. Từng cử chỉ dịu dàng ân cần của hắn,chẳng những không làm Jiyong thấy hãnh diện,ngược lại còn thấy phiền. Bình thường cậu chỉ nhỏm người một cái,là thân hình cậu đã chạm đất mà đâu cần mở cửa chi cho mệt.
Lườm hắn,cậu định làm công việc quen thuộc là....Bay xuống....Nhưng chuyện đời đâu có như người ta mong muốn,khi con người ta không ''mang thai'' thì bay hay thậm chí nhảy hip hop cũng gói gọn trong 2 chữ ''chuyện to''. Đằng này,đã bị ''dính bầu'' rồi đương nhiên thân thủ cũng bị giảm. Thôi thì đành nuốt cục tức mà đi xuống nhẹ nhàng vậy,cậu cũng không muốn con mình sau này bị móp cái đầu hay dị tật cái tay.
Seunghyun cười hài lòng,ít ra hắn cũng hiểu được Jiyong cũng lo cho ''con của hắn và cậu''. Cơ mà....Sao thương đứa con mà lại ghét thằng cha nó thế ??? Cha nó có làm gì nên tội đâu ??? Chỉ có hơi hơi cuồn loạn ''đêm đó'' thôi mà !!! Mà cũng tại Jiyong chứ ai....Tại cậu quá đẹp,quá quyến rũ,con người hắn như mê muội trước sắc đẹp hút hồn người đó chứ bộ !!!
- Về đi !!! - Cậu lạnh lùng nói.
- Baby để anh đưa em vào lớp !!!
- Khỏi ! Về đi !
- Baby à ~
- Shut up !!!
- Thôi không cho anh đưa vào cũng được,nhưng em hãy nhớ ăn mấy món này vào bữa trưa nha,sẽ có lợi cho sức khỏe của em đó....À còn nữa....Anh biết em hay bị nhạt miệng và buồn nôn,nên anh đã bay sang China mua loại xí muội này cho em,lúc nào thấy muốn nôn thì hãy ăn nó nhé !!! Và còn cái này nữa......bla bla bla !!!
Seunghyun không ngừng nhét vào tay cậu hết gói này đến bịch khác,trông hắn mới đúng là người ''mang thai'' chứ không phải Jiyong. Trông cái vẻ như mấy bà nội trợ của hắn,làm Jiyong cũng hơi tức cười,xem ra hắn cũng không đáng ghét lắm !!! Nếu ''đêm đó'' hắn không......Chậc ! Nhắc đến Jiyong còn thấy rùng mình,tên chết dẫm này không biết đó là lần đầu của cậu sao ??? Hại cậu đến sáng cũng không thể nhất người lên nổi,đúng là tội ác ngập trời mà !!!
- Yah ! Yah ! Tôi đang đi học chứ không phải đi dã ngoại đâu nhá !!! - Cậu lườm hắn,vì cơ bản chẳng có điều gì nói lên là hắn thôi cái việc nhét nhét đồ ăn vào tay cậu. Trông Jiyong cứ như mới đi siêu thị về ấy nhỉ ???
- À....đợi anh tí !!! - Hắn chạy lại cốp xe lấy ra chiếc mũ len kiểu cọ,đúng kiểu Jiyong thích mà hôm cậu đi mua nhưng đã hết hàng.
- Sao ? Sao anh mua được nó ? Hiếm lắm đấy !!! - Cậu vui mừng đội lên ngay,trông Jiyong cứ như đứa trẻ vừa được cho kẹo vậy. Đúng là ''người đẹp mặc gì cũng đẹp'' Chiếc nón quả thật càng làm tôn lên nét đẹp của thiên thần yêu dấu của hắn.
- Choi Seung Hyun này có gì mà làm không được hả Baby ??? *chống hông ngửa mặt lên trời cười đắc chí*
- Thần kinh !!! - Lườm hắn một cái,Jiyong quay đi trong khi Seunghyun vẩn còn bận bịu ''ngửa mặt'' không để ý bóng cậu đã khuất từ lúc nào.
Jiyong vào lớp với chiếc mũ của hắn trên đầu,làm cậu đã đẹp nay còn đẹp hơn. Nếu bình thường đẹp 100,thì hôm nay phải là 200. Mặc dù Seunghyun có phiền phức,nhưng nghĩ lại,hắn cũng đáng yêu đó chứ !!! Ngồi vào ghế,cậu tháo chiếc mũ xuống nhìn. Lúc nãy vì gấp vào lớp nên chưa kịp ngắm kĩ món hàng cậu ưa thích mà đã bỏ công truy tìm mà không có,trông khi hắn lại có được quá dễ dàng.
Được đan từ loại chỉ của tơ tằm thượng hạn,nên không hề làm cậu cảm thấy nóng,ngược lại rất êm và thoải mái. Màu sắc tươi tắn hòa vào nhau thật hoàn hảo,làm cậu nhớ đến câu thoại trong một bộ phim mà mình từng xem qua '' Nó được thợ may nổi tiếng của Ý tỉ mỉ từng đường kim mũi chỉ '' Môi bất chợt vẽ lên nụ cười mỉm chi.
- Chậc ! Chậc ! Không xong rồi !!! - Tiếng nói của Youngbae làm ngắt ngang dòng suy nghĩ của Jiyong,vì lo mải mê nghĩ ngợi mà cậu không phát hiện thằng bạn đang ngồi kế bên từ lúc nào. Thằng ấy còn ngang nhiên đưa tay chạm vào trán cậu nữa chứ !!!
- Gì đấy ??? *phủi tay xuống*
- Jiyong....Mày bị trúng tà rồi !!!
- Mày trúng thì có !!! Bổn thiếu gia bình thường....!!!
- Tao...thấy được....có một sinh linh....đang tồn tại nơi đâu đó....trong người mày !!! *bất ngờ chỉ thẳng vào mặt*
- Gì...gì....vậy ??? Mày thần kinh rồi à ??? *nuốt nước bọt*
- Giác quan.......!!
- Mố ???
- Giác qua của tao...nói cho tao biết......là........!!! - Những câu nói lấp lững của thằng bạn,làm Jiyong đâm lo,vì cơ bản cậu không thể cho ai biết được chuyện cậu ''mang thai'' . Cả trường này sẽ cười vào mặt cậu mất,hơn nữa chỉ còn không bao lâu cậu đã tốt nghiệp,không muốn cái chuyện quái dị này làm mất đi cái bằng học sinh ưu tú của cậu được. Nhưng nhìn vẻ mặt thằng bạn nghiêm trọng thế...Có khi nào nó đã phát hiện ra gì rồi không ?? Mồ hôi Jiyong bắt đầu rịn ra,gian phòng học giờ nghỉ trưa thật im ắng.....
- Là....là...gì.......???
- Là................!!!!
- MAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA...................!!! - Thằng Ú đột ngột la lên từ phía sau,làm 2 linh hồn Jiyong và Youngbae tạm thời lìa khỏi xác 3s.
- MÀY ĐIÊN HẢ THẰNG Ú KIA ??? BỔN THIẾU GIA MÀ XẢY RA CHUYỆN GÌ THÌ MÀY CHẾT CHẮC RỒI BIẾT CHƯA HẢ ? HẢ ? HẢ ? *quát to*
- Thật....thật....là có ma.....!! - Giọng thằng Ú run run.
- Ashiii....ma cỏ gì,mày hôm nay bị thì thế Daesung ??? - Youngbae nhận đầu Daesung một cái,nhưng cũng chưa đủ làm thằng Ú hết run run.
- Tao thề !!!
- Ma đâu mà ma ??? - Cậu gằn giọng.
- Chuyện là vầy,tao lúc nãy đi ngang phòng hiệu trưởng,thấy một người......!!!
- Ashiiiiii !!! Vậy cũng la um !!! *đồng thanh*
- Tụi bây có biết là ai không ???
- *lắc lắc*
- Là Choi Seung Hyun đấy !!!
- Thì sao ??? *đồng thanh*
- Tao nghe được,là sẽ vào đây nhập học,tại lớp tụi mình đấy !!!
- Mố ??? *típ tục đồng thanh*
- Tao thề !!! Tao nghe được thế đấy !!! Nhưng trông anh ấy khác lắm !!!
- Khác gì ??? - Cậu hỏi.
- Tóc màu nâu sậm cắt ngắn,trông có vẻ lịch thiệp....nói túm lại là sao sao á !!! Không hình dung được !!
- Choi Seung Hyun anh chết chắc rồi !!! - Cậu hậm hực bước ra cửa,bỏ lại 2 đôi mắt hí nhìn theo phía sau.
Thiệt là tình !!! Mới có cảm tình được một chút là hắn lại làm cậu phát điên lên,hắn không biết hắn đã quá tuổi đi học rồi sao ??? Định làm trò khỉ gì thế ? Học chung lớp ư ? Nực cười.....Cứ không khiến cậu phiền phức là hắn không chịu yên mà. Vừa đi Jiyong không quên chỉ trỏ vào bụng mình mà lèm bèm mấy câu như '' Sau này con không được có tính giống hắn nghe chưa '' '' Và bây giờ Umma đi giảy quyết tên Appa trời đánh của con đây ''.
.......Bộp.......
A đây rồi !!! Vừa nhát tào tháo,tào tháo đã xuất hiện. Đã va vào cậu mà còn dùng cặp mắt hình dấu ? dòm cậu nữa mới ghê !!! Tưởng thay đổi cách ăn mặc,nhuộm lại cái đầu là cậu không nhận ra chắc !!! Gì thế nhỉ ??? Còn dám dẫn theo thằng nào tóc cũng nâu nốt thế kia ??? Rõ rồi nhá !!! Dám ngang nhiên dắt ''trai'' trước mặt cậu nữa chứ !! Từ nay đừng hòng bổn thiếu gia ngó tới ngươi.....
- Cậu.....không sao chứ ??? - Người thanh niên trước mặt với chất giọng trong trẻo ân cần hỏi han,cùng với hành động phủi lại bộ đồ trên người dùm cậu thì chắc chắn không phải tên đáng ghét kia rồi. Lúc này mồm miệng Jiyong cứ há hốc ra. Trông thì giống thật ! Nhưng cảm khác này không phải,người cậu va chạm không phải là Seunghyun mà là Vick. Thảo nào chất giọng trong trẻo chứ không phải khàn khàn.,còn người thanh niên đi bên cạnh là ai ???
- Hyung à....hyung là hyung ấy đau rồi đấy !!! - Người thanh niên nhỏ tuổi hơn lên tiếng.
- Thế à ??? Cậu có sao không ???
- ................!!! - Một lần nữa sự ân cần của Vick lại tiếp tục đưa Jiyong vào trạng thái đóng băng.
- Em nghĩ nên đưa hyung ấy vào phòng y tế !!!
- Cũng được !!!
- Hả ??? Thôi...thôi...khỏi....tôi không sao !!! - Nghe đến 2 chữ y tế là Jiyong tĩnh hẳn,lên đó có nước tự đào hố chôn mình.
- Thật không ??? *ân cần*
- Không....!!!
- Thế tốt quá !!! Tôi tên là Vick,đây là em trai tôi tên Victory !!
- Chào hyung !!! gọi tôi là V.I được rồi !!!
- Chào !!! Tôi là Jiyong !!
- Cậu là học sinh trường này....thế....Jiyong có thể chỉ dùm tôi lớp 12A8 được không ??? Tôi mới chuyển trường về,nên không rành đường lắm !!!
- Trùng hợp thế ? Tôi đang học lớp 12A8 đây !!
- Thế hay quá !!! chúng ta vừa đi vừa nói nhé !!! - Vick mừng rỡ nhìn Jiyong,rồi lại quay sang V.I - Em tự tìm lớp được không V.I ???
- 2 hyung cứ đi trước đi,em tự lo được rồi !!
- Ok ! Tan học chờ hyung ở cổng trường nhớ đó !!!
- Vâng !!!
Đây có phải là sự thật không ? Tôi gặp em dễ dàng như vậy sao ? Em ở ngoài con xinh hơn trong giấc mơ của tôi gấp mấy lần,hay nói đúng hơn là mấy chục lần...!!! Em tên Jiyong....Cái tên mới hay làm sao !! Anh hơi bất ngờ khi chúng ta được học chung đấy con ''rồng nhỏ'' của anh....Mặc dù em là con trai,nhưng không sao...Cho dù em có là ác quỷ thì anh sẽ là người bán linh hồn mình cho quỷ. Đây có phải là định mệnh đưa đẩy anh về đây để được gặp em ? Giấc mơ về em....Đó là ai đã báo cho anh biết em chính là ''người yêu'' của anh phải không em ??? Anh tin....Anh tin....Tất cả đều là định mệnh và duyên số.
Biệt thự Lollipop :
- Yahhhhhhh.....Ta đến đây !!! Chết mày ! Chết mày ! Hahaha....dám chống với ta à !!! - Seunghyun đang mải mê với trò game hắn mới tải về trên Ipad,trông như đứa trẻ to xác đang lăn qua lộn lại trên chiếc salon đắt tiền ở phòng khách
.
- Tôi về rồi !!! - Tiếng nói Jiyong phát lên,tuy hơi nhỏ,nhưng bản thân con Seunghyun rất nhại cảm những gì liên quan đến cậu hắn ngưng ngay chơi game và lập tức quay sang cậu.
- Baby sao không kêu anh đến đón ? Đã bảo đợi anh đón rồi mà lại.....Em rửa mặt đi rồi ăn cơm,anh đã chuẩn bị sẵn rồi đấy !!
- Không biến nhà bếp của tôi thành chiến trường rồi đấy chứ ???
- Sao em lại nói thế ? Hôm nay anh mời đầu bếp Lee Soo Man nổi tiếng về chuẩn bị bữa tối cho chúng ta đấy !! Nào để anh xách phụ tập cho,em đi tắm đi !!
Jiyong không hề nói gì đến lần gặp Vick ngày hôm nay,hơn ai hết cậu hiểu,nếu cho Seunghyun biết chuyện đó. Với tính cách của hắn không chừng dám ''giết người giấu xác'' lắm,nhưng sao cậu thấy có chút gì tội lỗi với hắn. Nhìn cách Seunghyun ân cần với cậu,thật là làm cho người ta càng cảm thấy có lỗi chồng chất thêm.
Buổi tối ngoài trời diễn ra cùng với nến và rượu trông thật lãng mạn,Seunghyun biết dạo này Jiyong ăn uống thất thường do liên tục bị hắn tra tấn bằng mấy món ăn tự mình nấu. Biết sao được,hắn muốn tự tay mình chăm sóc ''vợ'' tương lai của mình mà. Kết quả không được gì còn làm cậu càng ăn uống không vô nổi. Hôm nay hắn cố tình chuộc lỗi với bàn tiệc chỉ có 2 này.
Thật ra Seunghyun không phải là dạng người biết galang này nọ,hắn nghĩ những việc giả tạo đó hắn không tài nào làm được. Nhưng hắn đâu biết có một ngày hắn phải làm cái việc mà hắn từng ghét này,nhưng không phải là giả tạo,mà là chính bản thân hắn muốn tạo niềm vui cho cậu. Đó là cả công trình hắn bỏ thời gia ra đọc mấy cuốn sách nói về hẹn hò yêu đương,rồi mua cả đống dĩa phim tình cảm về xem để biết khi ''yêu'' người ta sẽ phải làm gì.
Từ đó giờ chỉ có hắn được yêu,chưa bao giờ hắn phải yêu ai cả. Và bây giờ đã đến lúc hắn cảm nhận được ''yêu'' là gì. Khi yêu con người ta quả thật trở nên rất ngốc nghếch,tình yêu khiến con người ta thay đổi,biến một người lạnh nhạt luôn xem phụ nữ là cỏ rác qua đường. Trở thành một người có trái tim ấm áp lạ thường,tình yêu dịu kỳ như thế đấy. Mới đây thôi,4 tháng trước,ngày mà Seunghyun gặp Jiyong lần đầu trong buổi tiệc họp mặt của 2 nhà Choi&Kwon.
Flash Back :
Âm thanh rên rỉ phát ra nơi căn phòng Vip 411 quen thuột,đôi nam nữ trần truồng đang quấn lấy nhau trên chiếc giường đắt tiền. Những cú thúc đầy nam tính liên tục thúc vào lối ra vào nhại cảm,càng làm tăng sự hưng phấn của cô ta,tiếng rên càng thêm quyết liệt khi ''thằng nhỏ'' to dài của Seunghyun ấn lút sâu vào hơn. Đang mải mê nhảy múa với những vũ điệu của ái tình,điện thoại của hắn reo lên đột ngột. Nhìn sơ qua màn hình,hắn nhận ra dãy số quen thuột,là ông ChoiTop,hắn liền buông cô gái ra trong sự luyến tiếc của thằng nhỏ chưa được giảy phóng tinh trùng.
- Yoboseo !!!
/Tối nay con hãy đến nhà hàng YG,chúng ta có buổi gặp mặt quan trọng,nhớ ăn mặc chỉnh tề vào nhé Seunghyun/
- Vâng Appa !!! *tít tít*
- Sao thế cưng ~ - Giọng ả nũng nịu,lướt nhẹ những ngón tay dài nhọn trên bờ ngực lực lưỡng của hắn. Nhưng lúc này hắn đã bị ''mất hứng'' cơ bản appa hắn mà gọi với âm vực như thế,thiết nghĩ chắc đó là cuộc bằng việc làm ăn rất quan trọng.
- Chúng ta dừng lại thôi !! - Hắn quấn chiếc khăn lên hông rồi bước xuống giường với thằng nhỏ đã mềm rũ xuống,nhưng sự ức bách chưa được giảy của ả vẩn chưa thỏa mãn. Ả chồm tới với thân thể lõa lồ,giựt phăng chiếc khăn trên người hắn xuống.
- Cưng à ~ em còn muốn nữa ~ Em thèm cái của anh lắm ~ Em muốn cho nó vào miệng em ~ !!! - Chất giọng dâm dục của ả một lần nữa đánh thức ''chiến sĩ'' đã tạm ngủ quên của hắn. Cười nữa miệng,hắn xoay người lại đối diện với ả. Đúng là người rành rọi trong việc ''làm tình'' ả lướt nhẹ chiếc lưỡi ma quái trượt dài từ cổ xuống đến ''chiến sĩ'' của Seunghyun.
Ả nhanh chóng cho vào miệng,cứ như sợ chậm chút hắn sẽ đổi ý vậy. Hắn đứng thẳng người,còn ả thì quỳ mọp dưới chân hắn,cứ như đang xin xỏ tí tình yêu ban phát của hắn vậy. Đúng là khi ''thằng nhỏ'' cho vào miệng thì có cảm giác hơn là trong cái lối rộng huỵch đó. Ả mút mát sành điệu càng làm tăng sự sung sướng,hắn túm lấy tóc ả,thút mạnh vào mồm ả,có khi thọt cả vào cuốn họng khiến ả muốn nôn tháo ra.
Và cuộc làm tình nhanh chóng kết thúc,khi hắn đã thỏa mãn. Mặc dù trên danh nghĩa là người tình,nhưng đối với Seunghyun,những ả đàn bà qua đêm với hắn cũng chỉ cùng một loại vì tiền.
7h tối tại nhà hàng YG :
- BUÔNG CON RA....TẠI SAO CON PHẢI ĐI XEM MẮT ??? CON LÀ TRAI KIA MÀ !!! - người thanh niên nhỏ nhắn cố vùng vẫy khỏi 2 tên mặc áo đen đeo kính đen,đang nhất bổng cậu lên.
Mọi ánh nhìn đều tập trung lại nơi phát ra âm thanh the thé kia,và mặc cho sinh vật đó có la hết inh ỏi cỡ nào. Thì 2 chủ tịch của YG và ChoiTop vẩn thản nhiên nói chuyện với nhau,quá đơn giản để giảy thích hành động đó...Đã quen rồi....!!! Nhưng có một người vẩn chưa được quen lắm,đang thò lỏ con mắt nhìn sinh vật đang nhoi nhoi như zòi kia.
Mố ??? Gì thế này ? Kia là gì ??? Mình có nhìn nhầm gì không nhỉ ? Tên nhóc còi này sẽ là ''vợ'' tương lai của mình ư ? Appa có lẫn rồi không ? Mình là con trai kia mà....miễn cưỡng lấy nó cũng được đi !!! Nhưng nó sẽ sinh con cho mình như thế nào ??? Appa muốn gia đình mình tiệt giống hả appa ??? Dòm nó chả có mùi vị gì của đàn bà cả....phần đó *nhìn vào vòng 1* Phần kia và phần kia nữa *nhìn vào mông và toàn thân* Chả lẽ bắt mình phải lên giường với cây tre miễu đó à ? Chết còn sướng hơn.....!!!
Sau một lúc chống đối không được Jiyong đành hậm hực ngồi vào vị trí của mình,bản thân lúc này muốn bay thẳng lên bàn đập tan nát nó ra cho hã dạ rồi tới đầu tới. Cơn giận chưa nguôi ngoai thì lại bắt gặp cặp mắt cú vọ cứ ngó trân trân vào mình,giống như đang trêu ngươi con rồng đang hắng máu phun lửa. Thôi được,đã thế thì tội gì không ''giận cá chém thớt'' Chắc tên này chỉ là đứa ''thư kí'' đi theo chú ChoiTop thôi ấy nhỉ ???
- Yah ! Nhìn cái quái gì ??? Muốn xương hàm rớt xuống đất không ??? - Jiyong nheo mắt dẫu mỏ lên,cứ như người đối diện có tội giết cả nhà cậu không bằng.
OMG....Lại còn ngông nghênh thế nữa chứ ? Lấy nó về để ''no đòn'' với nó chắc !!! ''Vợ'' mà lại như thế ư ? Cả phép lịch sự tối thiểu cũng chả có,tính ra thì Seunghyun chả chấm được Jiyong bất cứ cái gì,từ thân hình cho đến tính cách.....*beng*.....0 điểm !!!
- Jiyong con có thôi đi không ??? - Giọng ông Hyunsuk gằn lại,lúc này đôi bạn già mới bắt đầu lên tiếng.
Thực chất,Seunghyun đã được nghe ông Top nói về cuộc gặp mặt hôm nay trên đường đến đây rồi. Tuy bản thân có hơi sốc một chút,nhưng cơ bản cũng muốn tò mò về ''vợ'' tương lai tròn méo ra sao,nên miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng không ngờ kết quả thê thảm,biết thế hắn thà ở lại làm tình với nhỏ ''ghệ'' còn sướng hơn.
- Appa ~ con là trai....là trai đó appa !! Sao bắt con lấy ''chồng'' kia chứ ?? - Jiyong cố nắm vạt áo Hyunsuk nài nỉ.
- Con cũng không chấp nhận !! - Seunghyun đột ngột lên tiếng.
- Sao thế con trai ??? - Ông Top hỏi.
- Con cũng là trai,và cơ bản việc appa nói với con lúc nãy....là không thể !!! - Seunghyun nhớ lại câu chuyện ông Top kể về Jiyong đã được tiêm hooc mon nữ,và có thể sinh con. Nhưng có đánh chết,hắn cũng chả tin cái con zòi kia lại có thể sinh con,mà nếu có được đi nữa với bản tính đi như bay như thế sớm muộn gì cũng làm lọt con ra ngoài thôi. Seunghyun chỉ có kí ức về thiên thần lúc 5t của hắn mà thôi.
- Đó ! Appa....chính cái tên đó cũng từ chối kia mà,thế ''xù'' nhé !!!
- ''Xù'' cái đầu con chứ xù !!! Ta quyết định rồi,không được cãi !!! - Ông gầm gừ qua kẽ răng,ra chiều rất tức giận.
- Seunghyun ! Con không muốn cưới thiên thần của con sao ??? - Ông Top hỏi.
- Appa nói sao ? Thiên thần gì ???
- Jiyong đã từng nói sẽ lấy con làm chồng lúc con 5t đấy !!! Còn quả quyết sẽ lấy em bé kia mà ?? Thế giờ lại phủ nhận à ???
- Mố ??? Con nói sẽ lấy tên này lúc mới sinh ra sao ??? *ngất* - Tình trạng bị chết giấc lâm sàn thôi,cơ bản Jiyong không chịu được cú sốc quá ư là vô lí đến vô duyên đó.
- Con....cậu ta.....??? *chỉ chỉ*
- *gật gật* Và còn thế này nữa.....*kề tai nói nhỏ*......!!!
- Ta sẽ chỉ cho con thêm cái này !!! - Ông Hyunsuk tiếp lời khi ông Top vừa rời lổ tai Seunghyun ra. - *thì thầm* Nếu nó phản khán thì....*xì xào vào lổ tai*.....hiểu ý ta chứ ???
Seunghyun vẩn chưa phân tích được tất cả mấy câu nói khó hiểu của đôi bạn già,thì đã nhận được 2 lọ thuốc màu hồng nhạt từ tay họ. 3 con người chụm đầu lại to nhỏ,trong khi thiên thần Jiyong vẩn còn đang ngất do sốc lâm sàn. Vỗ vai Seunghyun như một lời cổ vũ,đôi bạn già lập tức ra về,bỏ lại một tên ngớ ngẩn cùng với mớ xương 57kg. Buổi đính hôn diễn ra thật nhanh chóng,trước khi về ông Hyunsuk còn không quên trao chìa khóa phòng Vip nhất mà ông đã chuẩn bị sẵn cho hắn và cậu.
.
.
.
Jiyong chậm rãi mở mắt ra,thứ đầu tiên ập vào mắt cậu là chiếc đèn chùm kiểu cọ trên trần nhà,xung quanh căn phòng màu cam nhạt rất dịu mắt. Lâu lâu lại phất lên thoang thoảng của mùi hoa hồng mới nở,không gắt lắm. Di chuyển mắt qua một chút,cậu thấy một bàn tiệc nhỏ với hoa và nến trông thật lãng mạn. Mệt mỏi uể oải,cậu cố gượng ngồi dậy.
- Trông nhỏ con thế mà nặng gớm !!!
- Omo ??? Giật cả mình !!! - Jiyong lập tức tĩnh táo khi phát hiện trong phòng ngoài cậu ra còn có thêm một người khác.
- Dậy rồi à ??? - Seunghyun ngồi chễm chệ trên chiếc sopha gần đó cùng ly vang đỏ sóng sánh bên mình,trông cứ như mấy vị hoàng tử trong giới quý tộc của nước Pháp đầy kiêu sa.
- Sao anh lại ở đây ? Đi ngay dùm,đây là phòng tôi !!!
- Là phòng cậu sao ? Tôi lại không biết nhỉ ? Hay tại mắt tôi không thấy rõ ??? - Hắn cười nhếch miệng rồi lại tiếp tục nhấp nháp ly vang trên tay.
- ....................!!!! - Đến lúc này Jiyong mới kịp nhìn rõ lại căn phòng lần nữa,đúng là không phải phòng của cậu,hay nói đúng hơn là chắc chắn không phải. Cậu bỏ chân bước xuống giường và........- AAAAAAAAAAAA !!!! - Jiyong phát hiện quần áo trên người không cánh mà bay mất,hèn gì mới thức dậy đã thấy trống trống,nhưng mãi lo nghĩ mình đang ở đâu nên quên mất đi thân mình. Cậu phóng thẳng vào tolet như tên lửa vận hành....
- Yah ! Tôi đã chuẩn bị cho cậu một bộ khác rồi,bộ cũ trông bẩn chết được !!! - Hắn nói với vào trong.
- TÊN BIẾN THÁI AI CHO AI CỠI ĐỒ TÔI RA HẢ ??? BỔN THIẾU GIA LÀ CON TRAI ĐẤY NHÁ NHÁ NHÁ !!!
Lại còn la ong ỏng kia đấy !!! Nếu cậu là ''con trai'' sao không đứng lại đây mà ung dung nói chuyện với tôi ? Cần gì phóng vào trong đấy mà la ỏm tỏi lên ? Chậc ! Chậc ! Xem ra appa nói không sai nhỉ ? Từ giây phút nhìn thấy toàn cơ thể quyến rũ đến mụ mị của Jiyong,thì Seunghyun hoàn toàn bị cậu hút hồn. Thật là không tốt khi nhìn trộm người ta như thế,nhưng cơ bản hắn chỉ muốn thay đồ dùm cậu thôi. Lúc hắn bế cậu lên vô tình chạm phải người bồi bàn,làm thức ăn dính hết cả vào người.
Đấy chỉ là lòng tốt thôi ! Cơ mà chính cái lòng tốt đó đã khiến một Seunghyun mới 2 tiếng trước còn từ chối không muốn lấy cây tre làm ''vợ'' nay đã muốn cưới gấp vào ngày mai ấy chứ ! Đã đôi lần hắn muốn lao đến cái thân thể hoàn mĩ đó biết nhường nào,nhưng rồi lại thôi,1 tiếng đồng hồ trải qua cùng Jiyong trong căn phòng này đã khiến hắn muốn chết lên chết xuống.
Nghĩ đến đây,hắn lại nhìn qua chiếc lọ chứa những viên thuốc màu hồng phấn mà ông Hyunsuk đưa cho với lời dặn dò ''Bỏ vào ly rượu của Jiyong nhé !!! Đấy chỉ là thuốc bổ giúp nó ngủ ngon thôi'' . Chậc ! Hắn đâu phải con nít mới tập tành ăn chơi mà không biết đó là ''thuộc kích dục'' loại cao cấp,mà theo kinh nghiệm của hắn thì mấy loại màu hồng này rất mạnh.
Có...Có nên cho cậu uống không nhỉ ? Kệ ! Cứ nghĩ nó là thuộc bổ đi,xem như không biết gì hết ! Có gì cứ nói là làm theo lời dặn là xong !!! Chậc ! Chậc ! Mà không được ! Cơ bản là hắn biết cơ mà ! Làm sao lại xem như là không biết được chứ ??? Hắn đâu phải là người thừa cơ hội....Mà nếu không làm....Thì hắn có nước chết với ''thằng nhỏ'' nãy giờ cứ biểu tình đến khó chịu gần chết. Seunghyun chưa bao giờ phải chịu ức chế như thế,cả tá người chực chờ hắn ban phát tinh trùng đầy ra đấy chứ !!! Ashiiiiiiii đúng là khó nghĩ mà !!!
- TÊN CHẾT DẪM KIA !!! CÒN KHÔNG MAU ĐEM ĐỒ CHO BỔN THIẾU GIA ??? - Tiếng hét của cậu kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ vẩn vơ.
Mang đồ vào ư ? Tại sao mình phải mang vào mà không để cậu ta đi ra ? Lúc ấy sẽ được chêm ngưỡng toàn cơ thể quyến rũ ấy ??? Cái đầu đã nhen nhóm 2 cái sừng đang mọc ra,miệng thì răng nanh có nguy cơ nhọn hoắc. Trông Seunghyun rất giống nhân vật ''người sói'' trong mấy bộ phim điện ảnh.
*bốp bốp* Hắn tự vả,Choi Seung Hyun này mà là người như thế sao ? Hèn quá !!! Hắn quyết cầm đồ đưa vào cho Jiyong một cách hoan minh chính đại. Nhưng mà không được !!! Hắn như ngu muội ngay từ đầu được chêm ngưỡng thân thể cậu rồi,cơ hội chẳng bao giờ đến lần thứ 2 cả !!! Với lại Jiyong cũng không thích hăn lắm,nếu mất cơ hội hiếm có này thì không biết có lần nữa không !!! Ok ! Chết thì chết !!
- Cậu tưởng tôi là người hầu của cậu chắc ??? Đồ để trên giường,ra mà lấy !! - Hắn cố ém chất giọng mình trầm xuống,làm ra vẻ mặt cũng trầm trầm kiểu suy tư ấy. Thật sự bên trong hình thành con sói đang chực chờ nuốt lấy cố bé khăn đỏ vào bụng.
- Tôi không có mặc gì cả !!! - Cậu nói với ra.
- Chúng ta cùng là trai cậu sợ gì ? Hay sợ không kềm chế được trước một người đẹp trai như tôi sao ???
- Mố ??? Bổn thiếu gia mà sợ anh sao ? Ra thì ra !!!
Hắn cười thích thú vì lời nói khích rất có tác dụng với cậu,một tên ma lanh như hắn thì đoán ra tính cách người như cậu không có gì là khó khăn. Và đúng là cậu đi ra,nhưng làm hắn hơi thất vọng vì có chiếc khăn lông to quấn quanh người. Hắn nhém phun cả ngụm rượu ra vì cách mà cậu quấn khăn cứ như mấy đứa con gái không bằng......
Hắn làm bộ quay sang chổ khác cho cậu thay đồ,nhưng thực chất là bỏ thuốc vào rượu,và cùng với việc bụm miệng cười sằn sặc với cái khăn quấn quanh người cậu. Thế mà bảo là con trai đấy !!! Xem ra hooc mon đã bắt đầu có tác dụng rồi nhỉ ? Thiên thần nhỏ của hắn rất xinh đẹp....thế mà hắn lại không nhớ ra cậu mới chết chứ !!! À mà cũng phải thôi,hắn mới từ du học từ nước ngoài về kia mà ??? Xa nhau gần ấy năm thì làm gì hắn nhận ra cậu được....
TBC
i’m alive, but i’m feeling blue. so someone decided to sprinkle me with a bit of love dust, but something went wrong. now i am a bad boy, it’s not fun but everything feels so fantastic baby.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro