Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 57:

- Anh .... _ Tiff bật khóc nói .
Tiff bất chợt đứng không vững , người như muốn ngã ra phía sau , Vic đỡ cô . Nhưng Tiff thì lại đẩy cô ra :
- Tôi không cần sự thương hại của cô . Tôi đã luôn xem cô như một đứa em tốt ... cô lại .... _ Tiff đẩy Victoria té xuống đất .
Nickhyun chạy lại đỡ Victoria .
- Tiffany , em quá đáng lắm rồi đó . _ Nickhyun giận đến nỗi mắng Tiff .
- Anh còn ở đây quát nạt tôi , tôi đã rất yêu anh nhưng anh lại làm chuyện có lỗi với tôi . Anh như vậy có xứng đáng với tình yêu của tôi khôg chứ . _ Tiff khóc đến nỗi ngồi khụy luôn xuông đất .
Tae chạy lại đỡ Tiff .
- Mọi chuyện không như chị nghĩ đâu . Em và anh ấy ..... _ Victoria giải thích với Tiff .
- Đúng vậy . Anh và cô ấy đang yêu nhau được chưa . _ Nickhyun xen ngang vào lời của Victoria .
- Anh được lắm ..... _ Tiff đứng dậy và chạy khỏi đó .
- Tiffany .... Tiffany .... _ Tae gọi cô .
- Chị à . Mọi chị không như hai người nghỉ đâu . _ Victoria nắm lấy tay của Taeyeon nói . Victoria bây giờ cũng đã khóc rồi .
- Chị tin em . Nhưng bằng cách nào đây , Tiff cũng đã đau khổ đến vậy . _ Tae nói .
- Nickhyun à . Anh nói gì đi chứ ... _ Victoria quay sang Nickhyun nói .
Nhưng anh ấy yên lặng .
- Cậu có biết là Tiff nó yêu cậu rất nhìu không hả . _ Tae nói .
Nickhyun yên lặng .
- Trước đây do suy nghĩ của Tiff hơi trẻ con , đã làm cậu buồn rất nhìu . Đây là lần đầu tiên mà cô ấy biết sợ như vậy , từ lúc mà tôi biết Tiff cho đến giờ . Ngày hôm qua cô ấy điện cho cậu , muốn làm hòa với cậu . Nhưng Vic lại là người bắt máy , cậu biết Tiff đã sợ như thế nào không . Tiff  sợ mất cậu đó , Tiff bị đau chân đến nay đã hơn hai tuần rồi , cậu có biết không hả . Cậu thật sự muốn hai người đi đến bước này sao . _ Tae bình tĩnh nói .
- Mọi chuyện bây giờ còn có thể cứu giản được sao . Đã đạt đến giới hạn của tôi rồi ._ Nickhyun nói .
- Cậu thật sự muốn chia tay với Tiffany . _ Tae nói .
Nickhyun yên lặng . Tae thấy sự bối rối trên mặt của Nickhyun .
- Cậu còn yêu Tiff cơ mà . Sao phải làm khổ hai người như thế . _ Tae nói .
- Tôi thật sự không thể chịu nổi được nữa . Cô ấy có thật sự nghỉ đến tôi chưa , lúc nào cô ấy cũng chỉ ho là mình đúng , có từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa . _ Nickhyun nói .
- Tiff có thể sửa đổi kia mà , Tiff cũng đã biết là mình sai . _ Tae nói .
- Tôi không muốn nói chuyện này nữa . Tôi đi đây , cô hãy chăm sóc tốt cho cô ấy . _ Nói rồi Nick lên xe chạy đi , cô có kêu nhưng anh ta chạy luôn .
Cô thấy Victoria vẫn còn ngồi dưới đất , cô chạy lại đỡ Victoria lên .
- Chị à ....
-  Được rồi . Chị biết rồi , em khôg cần nói nữa đâu . _ Tae nói .
Cô bây giờ mới chợt nhớ đến Tiff , cô chạy đi tìm Tiff . Nhưng không thấy Tiff ở đâu cả , cô lục tung cả công ty lên , chẳng ai nhìn thấy Tiff đâu cả . Tae lo lắng :
- Cậu đi đâu vậy chứ , chân còn chưa khỏi , lỡ nặng thêm thì biết làm sao đây .
Bây giờ cô mới nhớ là có hai chỗ vẫn chưa tìm là nhà ăn và sân thượng . Mõi khi buồn thì Tiff sẽ đến nhà ăn để mà ăn uống . Cô liền chạy xuống nhà ăn .
Cô thở phào khi thấy Tiff ngồi ở một cái bàn gần cuối . Trên bàn có rất nhìu đồ ăn , cô lại và nói :
- Thì ra là cậu ở đây làm mình lo lắng muốn chết .
Nhưng Tiff khôg hề trả lời Tae , cô cứ ngồi ăn , ăn khôg ngừng . Nhưng nước mắt của Tiff thì cứ rơi hoài không ngừng . Tae cũng không làm phiền cô .
Tiff ăn đến phần ăn thứ năm rồi , Tae thấy vậy liền lo lắng nói :
- Đủ rồi , cậu muốn ăn đến bể bụng luôn à .
Tiff không nghe , vẫn tiếp tục ăn . Tae ngăn không cho Tiff ăn nữa , Tiff vừa khóc và nói .
- Cậu mặc mình đi . Mình không biết phải làm sao bây giờ nữa . Mình chết đi cũng được .
- Cậu như vậy àm được à , có xứng đáng để cậu hành hạ bản thân mình như vậy không hả .
- Taeyeon à . Mình không biết phải làm sao bây giờ nữa , mình chỉ biết ăn để có thể không nhớ đến chuyện này nữa thôi .
- Vậy cậu định ăn hoài à .
Tiff yên lặng . Tae nói :
- Cậu nên đối mặt với nó đi , đừng như vậy nữa . Mình nghĩ là do lúc nãy quá kích động nên hai người mới như vậy . Nếu cậu mà còn muốn cứu vãn chuyện này thì cậu nên bình tĩnh lại và nói chuyện rõ với cậu ấy .
- Không phải anh ấy đang quen với Victoria sao .
- Mình không biết , mình nghĩ là không phải đâu .
Tiff không ăn nữa , cô như đang suy nghĩ gì đó .
- Được rồi . Mình sẽ không như vậy nữa . _ Tiff nói .
- Vậy mới là bạn của mình chứ . Chúng ta lên phòng tập được chưa .
- Ừ . _ Tiff gật đầu .
Tae đứng dậy đi , Tiff vừa đứng lên liền đã la lên một tiếng .
- Á .
- Chuyện gì vậy ?_ Nghe tiếng Tiff , Tae quay lại hỏi :
- Chân mình đau quá .
- Sao lại đau . Lúc nảy mình thấy cậu chạy như bay cơ mà .
- Thì lúc nảy mình chạy như bay nên mới dộng đến vết thương nè .
- Cậu thật là . Đây mình dìu .
Tae dìu Tiff lên phòng tập .
Sau một ngày tập luyện , Tiff và Tae đi ra về . Vừa ra khỏi cửa liền gặp Victoria . Tiff nổi giận khi nhìn thấy Vic .
- Cô đến đây để làm gì nữa , xem tôi như thế nào à .
- Không phải đâu chị . Em chỉ muốn nói huyện này với chị thôi . _ Victoria hốt hoảng nói .
- Được rồi . Em vào trong ngồi đi , mình nghĩ hai người cũng cần ngồi xuống để nói chuyện cho rõ ràng . _ Tae nói .
- Nhưng mà mình khôg muốn nói chuyện với cô ta  . _ Tiff nói .
- Cậu nghe mình đi . _ Tae dỗ dành Tiff .
Cả ba người ngồi xuống .
- Cô có chuyện gì thì nói nhanh đi . Tôi không có thơi gian đâu . _ Tiff nói .
- Em muốn nói với chị là em và anh ấy không có gì cả . Chuyện em ở nhà anh ấy nghe điện thoại cũng chỉ là trùng hợp thôi . _ Vic nói .
- Trùng hợp . _ Tiff cười khinh .
- Ngày hôm qua em có chuyện đến tìm anh ấy . Tối hôm qua em đến nhà anh ấy là vì anh ấy có chuyện nhờ em giúp thôi . Sao đó anh ấy có chuyện phải đi ra ngoài một lát mà anh ấy lại bỏ quên điện thoại lại .
- Tôi lấy gì để tin cô chứ .
- Em nói thật  mà . Sáng nay là vì em bỏ quên đồ ở nhà anh ấy nên anh ấy đem đến đây dùm em thôi . Chị phải tin em , em và anh ấy thật sự khôg có gì mà .
Tiff yên lặng .
- Thật ra anh ấy còn rất yêu chị . Chị bị thương ở chân không phải là anh ấy khôg muốn đến mà anh ấy khôg hề biết thôi .
- Vậy còn chuyện anh ấy nói là cô và anh ấy đang quen nhau thì tính làm sao đây hả .
- Chỉ là do anh ấy kích động nên nói vậy thôi .
- Cô đương nhiên là phải nói vậy rồi . Chẳng lẻ nào cô lại thừa nhận chứ .
- Không có ... không có thật mà .
- Tôi không muốn nghe cô nói nữa đâu . Cô đi ra ngoài đi .
- Tiff đứng dậy định đuổi Victoria ra ngoài .
- Chị tin em đi , lúc chị đồng ý chia tay anh ấy rất buồn đó . Anh ấy đã uống rất nhìu rượu , anh ấy rất đau khổ trong khoảng thời gian đó . Dạo này anh ấy đã uống ít lại rồi .
- Tôi lấy gì tin cô . Cô mau đi đi ...
- Em có bằng chứng . Em có bằng chúng mà ...
- Bằng chứng gì chứ .
Victoria móc điện thoại ra . Cô mở một cái video đưa cho Tiff coi .
- Đây là video mà em đã quay lại . Lúc mà hai người chia tay , chị lúc này đã bỏ sang Trung Quốc .
Trong video , Nickhyun say rượu khôg biết trời trăng gì nữa . Miệng anh thì  nói nhỏ nhưng cũng vừa đủ nghe được .
- Tiffany à . Em thật sự muốn vậy sao .... nhưng anh không muốn như vậy đâu . Tại sao em lại vô tâm như chứ , anh đã làm gì sai sao . Em lại xem nhẹ tình cảm chúng ta như thế .  Em không yêu anh sao . Sao em lại làm thế , anh cũng chỉ nói chia tay đại thôi mà , cũng chỉ muốn nói lẫy với em thôi . Nhưng sao em lại bỏ đi như thế ......
Nickhyun lại uống rượu , trên bàn có rất nhìu chai rượu .
- Anh sai rồi , là lỗi của anh hết . Anh sai rồi , anh xin lỗi , em tha thứ cho anh được chứ . Về với anh đi .....
Đột nhiên anh nhìn lên điện thoại . Tay của anh đưa lại gần điện thoại sao đó hết video . Vic vội nói :
- Anh ấy định giựt cái điện thoại nên em đã tăt nó .
Tiff đã không cầm được nước mắt . Cô vội lao nó đi và nói :
- Cô đưa nó cho tôi coi còn ý nghĩa gì nữa chứ .
- Em chỉ muốn chị biết là trong lúc anh ấy tức giận nên mới nói với chị như thế thôi .
- Cậu có muốn làm lành lại mối quan hệ này không . _ Tae nói .
- Làm thế nào chứ . _ Tiff thì ủ rủ nói .
- Lỗi này là do cậu thôi , vậy cậu phải chịu thiệt một chút rồi . _ Tae nói .
- Cậu đợi đó đi . Chuyện này cần sự giúp đỡ của Victoria nữa .
- Em sẵn sàng mà . _ Vic nói .
- Được rồi . Cậu bây giờ nghỉ cho cái chân khỏe lại đi . Để mình .
Ai cũng khó hiểu nhìn Taeyeon .
Sau khi đưa Tiff về nhà , cô quay đầu xe về nhà của mình .
Cô đi đến trước cửa thì thấy nhà bắt đèn , cô hốt hoảng chạy vào nhà . Cô lo lắng , nhà cô có trộm hay sao . Sao nhà cô lại có đèn chứ .
Cô vội vàng chạy vào nhà . Vừa vào nhà là cô lại muốn quay đầu trở ra . Cô thấy anh ngồi ở trên sofa , trên tay còn ôm lấy zero .
Thấy cô anh liền nói .
- Em đi đâu về đó .
- Anh có quyền nói câu này sao . Đây là nhà của em mà , em phải hỏi ngược lại anh rằng ' Anh làm gì ở đây ?' Thì có .
- Nếu mà anh khôg ở đây thì sao mà biết em lại ngược đãi zero như thế này chứ .
- Em ngược đãi gì chứ ._ Cô nói .
- Em khôg cho zero ăn . Anh lại thì thấy nó nằm ỉu xìu ở dưới chân bàn . Đói gần sắp chết luôn mà em còn dám nói không .
Cô há mồm bất ngờ .
- Em quên mất tiu luôn . _ Cô vội vàng chạy lại ôm lấy zero từ tay GD .
- A.... mẹ quên mất tiu luôn . Mẹ sẽ không bỏ rơi con nữa đâu . Mẹ xin lỗi ....
- Em là mẹ nó sao .
- Rồi sao . Có gì à .
- Nếu có mẹ thì phải có ba chứ . Em có định kiếm ba cho nó không .
- Ba . Được chứ .... tìm ai làm ba cho con đây hả ... zero à . _ Cô liếc mât nhìn anh .
- Có người ở đây nè , nếu em thành tâm năn nỉ chút không chừng zero sẽ có ba đó . Mà còn là một người ba đẹp trai và giàu có nữa đó .
- Là anh á hả .
- Chứ còn ai nữa .
- Em thà để zero mồ côi ba chứ khôg để nó nhận anh làm ba đâu .
- Anh tặng nó cho em đó .
Cô làm mặt khó hỉu nhìn anh . Cô nhìn anh rất lâu , anh thấy hơi ngại nên nói .
- Em nhìn anh như vậy là ý gì hả .
Cô xòe tay ủa mình đưa ra trước mặt anh .
- Em như vậy là  ý gì .
- Đưa ra đây . _ Cô đưa tay ngoắc trướ mặt anh .
Anh khó hiểu nhìn cô nhưng cũng ngaon ngoãn móc từ trong túi của mình ra .
Anh móc hết tiền để lên tay của cô , anh nói :
- Anh chỉ còn ít tiền lẻ này thôi .
Nhưng cô vẫn đưa tay trước mặt anh .
Anh vẫn móc bóp của mình lấy cái thẻ đen của anh ra . Anh nói :
- Em lấy cái thẻ này luôn đi . Trong này cũng có chút ít , em cứ giữ luôn đi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro