Phần 41
Zeref thật tìm một chỗ yên tĩnh nhất trong vũ trường mời em dâu ngồi, thi thoảng lại quay ra cười cười. Juvia cũng không tiếp xúc với anh nhiều nên ngoài việc cười đáp lại cũng chẳng biết làm gì, khi cười chán rồi thì mỏi hàm. Nhìn anh ta đầy nghi hoặc, cô không nhầm thì phong cách ăn mặc này của anh giống với Gray như đúc. Nếu không nghe giọng và cách diễn tả trên khuôn mặt thì hai người chẳng khác sinh đôi.
- Anh có việc gì à?
Zeref liên tục nhìn đồng hồ, anh chẳng có việc gì, chỉ là muốn giữ cô em dâu lâu thêm chút nữa, để em trai hủy hoại hình tượng của mình trước mặt nàng Lucy rồi sẽ trả hai đứa về với nhau. - Không! Anh chẳng có việc gì cả! Em dâu uống nước đi!
- Em thật không ngờ anh cũng đến những nơi thế này đấy!
- À thì... thi thoảng thay đổi không khí cho vui vẻ chút xíu. Nhưng em yên tâm đi, Gray không còn khái niệm với những nơi này đâu, em trai anh, nó rất thương yêu vợ, không ham chơi la cà nữa đâu.
- Thế anh đóng giả chồng em làm gì?
- Hả? Sao em biết anh và cậu ta hoán đổi?
- Vậy là đoán đúng rồi, anh khai thật đi, tại sao lại giả danh Gray, anh muốn gì? - Juvia ép cung, cô đã nghi ngờ ngay từ đầu mà, tên anh chồng này có gì đó không trung thực, khác hẳn với phong thái hằng ngày vốn có.
*
Phục vụ bàn mang danh sách đồ ăn tới cho phiên bản "Zeref", vẫn thái độ Gentleman first, anh mặc nhiên nhai nhồm nhoàm không thèm mời mọc người ta.
- Anh ăn chậm kẻo nghẹn! - Lucy từ tốn dùng món pizza bò theo cốt cách của một nàng tiểu thư như mì.
- Của tôi, cô gọi đồ khác đi, tôi ăn hết chỗ này mới đủ! Đàn bà con gái ăn uống lằng nhằng lắm, ăn đồ dầu mỡ lại sợ béo, tốt nhất cô tự mà gọi! - "Zeref" với sức ăn tương đối khỏe lên tiếng trong khi đang vừa ăn bánh hamburger vừa uống cocacola. Con Cáo nhà anh ăn khỏe cực kì, coi như đây đơn giản chỉ là một buổi tập dượt trước bữa ăn đua với nàng.
Lucy mím chặt môi, ở đâu ra người thô lỗ như vầy chứ. Ông Fullbuster giới thiệu rằng Zeref là một ngời nho nhã, kĩ tính và đẹp trai. Trong ba sự quảng cáo chỉ có ý cuối đúng. Nhìn anh ta quyến rũ thật, ngay cả cách ăn tạp cũng... thú vị. Lấy một người quá lí tưởng, mọi quy cách đều phải hoàn mĩ đôi khi gây lại sự nhàm chán, có khi nào một anh chàng như này sẽ hay hơn.
"Zeref" tinh ý nhận ra đôi mắt đau đáu của nàng, anh cọ giầy xuống sàn làm thành tiếng "bủm", mặt giả bộ nhăn nhó. Thế nhưng cô nàng chỉ chống tay lên bàn, đặt các ngón tay che nửa dưới của khuôn mặt, cười duyên dáng.
Giời ạ, hình như con nhỏ này không hiểu mình đang "đánh rắm" thì phải, sao mà tối dạ thế. Gray thử hình dung ra nếu là Juvia, cô ta sẽ cười không ngậm miệng lại được, rồi phán vài câu như là: cần phải sắm vài lọ thuốc sổ trong nhà, anh ăn ít thôi hoặc nhịn luôn đi cho đỡ ô nhiễm môi trường...
Lucy thích phong cách phóng thoáng của anh. Cô từ nhỏ đã buộc phải sống giữ ý tứ nên luôn luôn bị gò bó, nay càng ngắm anh càng thấy thú vị.
- Ợ! - Thế rồi Gray mạnh tay kéo áo ra khỏi cạp, nới rộng thắt lưng. Anh sử dụng ống thanh quản một cách thông minh để tạo ra tiếng xả hơi "ợ". Thầm nghĩ, quả này anh trai à, đừng trách Gray tôi, cũng chỉ vì muốn tốt cho anh mà tôi phải phá hỏng khuôn mẫu của anh.
- Lỡ cô ta thích chồng em thì sao? - Juvia nheo mắt, khoanh tay trân trối nhìn Zeref. Cô không hề lo thừa một chút nào, cô còn lạ gì cái tính đào hoa của chồng. Giả dụ như cô mà có quyền của một người vợ thực sự thì đã đóng gói chồng và nhốt vào tủ kính để trưng bày.
- Cái này thì... anh cam đoan là không! Em dâu cứ yên tâm!
- Biết làm sao được chứ?! Lỡ cô ta bám theo chồng em như đỉa đói...- Juviađã nắm rõ đầu đuôi câu chuyện, Zeref khù khờ kể hết lại dù đã thống nhất với Gray giữ kín chuyện này. Căn bản là anh không muốn hai vợ chồng hiểu nhầm nhau.
- Thì em phải có lòng tin ở chồng em chứ! Anh thấy nó cứ mở miệng ra là nhắc tới Juvia hoài à, em khỏi nghĩ ngợi, mặt khác vì nó muốn giúp anh nên sẽ làm mọi cách để cô gái đó ghét một Zeref Fullbuster, chẳng liên quan gì tới Gray được đâu... - Zeref bèn dùng cách thêm mắm muốn để gắn kết tình cảm, nếu anh không nhầm thì người nhắc đến tên Juvia nhiều nhất phải là Jellal mới đúng, còn em trai anh hay dùng từ "vợ" hơn.
Juvia nghe từ Zeref những lời lẽ này trong lòng nhẹ nhõm, cô đặc biệt tin tưởng anh chứ không như ai kia, người lớn mà tính tình hay chấp vặt. Người như Zeref không thích đùa thế nên chỉ cần hình dung mỗi lời nói của tên chồng đều gắn tên mình đủ khiến con tim rộn ràng mà cô cho là hiện thực.
- Vào đây! - Jellal mở cửa bước vào, anh đi cùng một người khác - Xin lỗi đã để anh đợi lâu!...
Cánh cửa đột ngột mở từ bên ngoài khiến Zeref và Juvia quay ra đồng thời, chưa hiểu chuyện gì.
- Ơ, tôi nhầm... tôi hẹn với anh cậu...! - Jellal thấy người đàn ông hao hao giống Zeref nhưng không tin vào mắt mình lắm, nếu giả thiết là đúng thì anh chồng và em dâu ở trong phòng kín của vũ trường để làm chuyện gì được chứ?, chắc hắn là tên Gray, nhìn kiểu thời trang thì biết, mới lại ánh đèn dìu dịu khó đoán. - Hai người cứ tự nhiên! - anh kéo người đi cùng ra hành lang, tế nhị cáo lui.
- Jellal! Anh là Zeref đây! - rõ khổ, đừng nói là Zeref sẽ lại phải thuật lại sự việc cho kẻ thứ tư ngọn ngành. - Cậu hôm nay hẹn anh có việc gì thế?
- Zeref? - Jellal mới để ý kĩ, đúng thế thật, anh liếc Juvia một cái nhưng không thèm chào, vết trầy ở sau lưng vẫn còn nhức nhối. - Giới thiệu với anh, đây là Mavis! - không hiểu quan hệ giữa nhà họ Fullbuster thế nào mà hai người kia lại ngồi đây để gọi hai cốc nước lọc, lạ lùng!
Mavis là ai? Đó là một vũ nữ xinh đẹp nhất nhì trong tổng số những nhân viên làm việc nghiêm túc cho các vũ trường thuộc quyền sở hữu của Jellal. Cô mang vẻ cao sang kiêu kì, một nét đẹp thánh thiện hiện lên trong đôi mắt nâu tròn, lại có chút gì đó sắc sảo nơi khóe môi, hội tụ tinh túy của tạo hóa. Sở hữu thân hình nóng bỏng nhưng lại luôn chú ý đến cách ăn vận khiến cô trở thành một đóa bách hợp tinh thiết trước ánh nhìn của mọi người. Do một vài điều kiện gia đình đưa đẩy cô tới chốn bụi trần bẩn thỉu, tuy nhiên may mắn thay, Jellal đứng ra là người bảo kê trực tiếp nên danh phẩm và giá trị của cô luôn được gìn giữ.
Jellal là bạn tốt của Lion và Zeref, anh đã từng giới thiệu bạn gái cho Lion và cậu ta rất thích, không lẽ nào lại để Zeref cô đơn. Anh đã cố tình chọn màu áo sẫm màu để tôn lên vẻ đẹp cho kiều nữ kề bên. Mavis đoan trang trong chiếc váy màu đỏ bóc đô, chân váy xẻ một đường vừa phải, làn da trắng hồng phủ nhận sự góp mặt của hiệu ứng ánh sáng xung quanh. Cô hoàn hảo tuyệt đối.
Vừa nhìn thấy Mavis, Zeref đã ngây ra một lúc, chiếc đồng hồ sinh học của anh rơi vào ngưng trệ. Anh không biết cần phải mời khách ngồi hay đang muốn kéo dài giây phút đầu tiên này. Có một sự phủ nhận thứ hai tương đồng với không gian, đó là việc có mặt của Jellal và Juvia lúc này trở nên thừa thãi. Jellal đã nhằm ai thì không thể lệch, anh tin họ là một đôi trời sinh. Còn Juvia trước nay vốn không tin vào tình yêu sét đánh, nhưng nhìn anh chồng đờ đẫn, cứng lưỡi trước sắc đẹp mĩ miều kia thì đã nửa tin. Người ta vẫn hay nói đàn ông yêu phụ nữ từ ánh nhìn đầu tiên.
- Chào cô! - Juvia giữ phép giao tiếp cúi chào, đứng trước cô gái này cô chẳng tự tin chút nào, thậm chí còn có thể đặt mình là bông hoa héo bên cạnh. Cũng như Jellal, cô tỉnh bơ đối tượng.
- Jellal, anh dẫn tôi đi tranh giành khách với kẻ khác chắc? Tôi có nhiều việc phải làm, không rảnh, cáo từ! - Mavis tỏ ý khinh khỉnh, hướng gót giầy về phía cửa.
Jellal ngay lập tức phát tín hiệu cho Zeref, bảo anh nhanh nhẹn mở lời giữ người đẹp lại.
- Mời... mời cô ngồi...!
Ngay đến cách ăn nói cũng cho thấy sự nhút nhát, Jellal thở dài, anh đành xuống giọng với Mavis thay.
- Chẳng phải anh ta có phụ nữ bên cạnh rồi, tôi ở lại thì ý nghĩa gì? - Xuất thân hiện tại của Mavis vẫn phải là người tiếp khách cho những quán karaoke, có khác thì cao cấp hơn các pg thông thường, cô liếc nhìn Juvia.
- Cô gái này à? Ha, Cô ta đến để gặp tôi, Juvia, cô không phải muốn nói rất nhiều điều với tôi hay sao? Chúng ta ra ngoài nói chuyện! - Jella thông minh hơn Lion nhiều, nếu anh chàng Lion không thể tìm cách đuổi Laxus đi trong buổi gặp mặt của anh và Mira thì ngược lại, anh luôn có cách biến lạ thành thân.
Juvia chẳng hiểu gì đã bị kéo ra ngoài, trong phòng chỉ còn Zeref và Mavis.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đôi lời của tác giả: Xin lỗi các bạn vì đã rất lâu mình chưa ra truyện , một phần vì trong lúc đấy mình phải ôn thi để vào cấp 3 và mình không hiểu sao dạo này wattpad không vào dc .Tự dưng hnay mình thử vào máy tính thì lại ok .Cho nên mình mong mọi người đừng bỏ truyện mình nha<3
Cảm Ơn Rất Nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro