Phần 28
- Vui cái con khỉ! - Gray chẳng biết mình thế nào nữa.
- Ố ồ, chị dâu trông có vẻ con gái nhà lành! Chắc là anh không thích à? Ai bắt anh lấy vợ sớm, giờ phải chịu thôi! Ha ha!
- Nói linh tinh! - Gray cầm quyển thực đơn phang vào kẻ vừa nói.
- Thế thì sao nhìn mặt anh nhăn nhó như táo tàu thế kia? Hay tối nay chúng ta đi chơi, em biết mấy con bé gốc Latinh hay lắm! Anh gọi điện bảo chị dâu không về đi, hay để em gọi hộ!
- Cái thằng này im ngay! Anh tới đây nói chuyện nghiêm túc, không phải vớ vẩn !
- Tức là bạn tôi, Gray Fullbuster đã chán phở thèm cơm nhà rồi! Không biết chị nhà có nghệ thuật gì mà tài thế?
- Lyonlấy làm lạ, chẳng lẽ đàn ông lấy vợ đều hướng thiện.
- Nếu hai người còn bỡn cợt nữa thì chào nhé, tôi đi đây! - Gray dứt khoát, bực hết cả mình, tưởng gặp bạn bè chút bầu tâm sự thế mà chúng cứ nói luyên thuyên, trước đây anh hư hỏng lắm sao?
- Ấy ấy, anh cứ ngồi xuống kể cho em và anh Lyon nghe, cần quân sư thì chúng em sẵn sàng.
- ... - Gray ngập ngừng.
Lyon và Natsu chờ đợi, lúc nào cũng thấy Gray định mở lời nhưng mãi không thành tiếng.
- Anh không nói thì em không biết phải giúp thế nào đâu? - thúc giục là yêu sách.
- Thế này nhé, tôi muốn hỏi việc này, hai người phải trả lời thẳng thắn... không được cười, không được hỏi lí do tại sao tôi lại hỏi.
- Được rồi, nói đại đi, vòng vo tam quốc mệt tai!
- Cảm giác sau khi... cùng một cô gái thế nào? - Nuốt từng ngụm nước miếng, Gray ngượng không thể tả, đôi bàn tay chà lấy nhau ra mồ hôi hột.
- Ha ha ha!!!!!!!!!!
Một tràng cười cất lên vang vọng khắp căn phòng kín.
- Ôi anh Gray ơi, anh hỏi bọn em cái này thật sao? Ha ha ha! - Natsu không bao giờ nghĩ Gray hỏi về phụ nữ vì kiến thức của anh « uyên bác » hơn bất kì ai, thế mà.
Hai người cười đến nỗi cafe trong ly rung mạnh rồi sánh hẳn ra bàn, chuyện này chẳng khác chuyện hài.
- Gray, khai thật đi cậu đã làm gì chị dâu của chúng tôi rồi?
Gray nghiêm mặt, anh tỏ rõ thái độ khó chịu, anh tôn trọng Juvia mới đem câu hỏi này ra cần tư vấn và hai kẻ này đúng là.
- Thôi thôi, không cười nữa kẻo anh ấy đấm gãy răng mình mất! Anh Gray nói rõ hơn sự việc xem nào, có phải do tối hôm ấy chúng em chuốc rượu anh say quá không? Đáng lí phải sung mãn hơn chứ? - Nhịn cười được một lát rồi Natsu và Lyon đâu lại vào đấy, nắc nẻ.
- Vấn đề là tôi không có cảm giác gì nhưng...
Lại mất thời gian chờ đợi, lần này Lyon nói thay:
- Nhưng sáng dậy chị dâu bắt đền cậu đã hủy hoại một đời con gái người ta hả? Ôi trời ơi, đợi tôi vào WC chút nhé, tôi đang mót! - Lyon ngay đến đứng dậy còn không vững, anh cười ngặt nghẽo như vừa xem hài kịch.
Gray nổi nóng, anh vò đầu bứt tai, điên quá. Anh thấy có lỗi với Juvia rất nhiều nhưng thực tâm không thừa nhận việc đã xảy ra, anh đang tự cho mình là kẻ vô trách nhiệm.
- Thôi được, cậu hãy kể cặn kẽ lại chuyện này đi, tôi nghi ngờ về cuộc hôn nhân của cậu lắm, rõ ràng cậu vẫn còn tình cảm với Mira và cô ấy cũng vậy, tại sao lại có một Juvia nào đó xen giữa? -Lyon không châm chọc nữa, với tư cách một người bạn anh có quyền đi vào vấn đề riêng tư của Gray. Natsu im lặng.
- ... Chẳng giấu gì hai người, tôi và Mira có quan hệ huyết thống! - Gray đã quyết định đặt mối tình đầu về dĩ vãng, nếu đã lấy vợ không nên để cho cô ấy phải phiền lòng vì những người bạn của chồng luôn dò hỏi về người con gái khác. Anh không nói với người trong nhà vì sợ ảnh hưởng tới quan hệ của ông bà Fullbuster -Tốt nhất sau này trước mặt Juvia đừng nhắc đến quá khứ của tôi!
Có hai sự ngạc nhiên ở đây, thứ nhất là điều Gray vừa nói, thứ hai đó là vì vị trí vợ trong lòng Gray có phần tương đối quan trọng, Natsu quay sang nhìn Lyon đắc chí, nháy mắt vì chiến lợi phẩm trong vụ cá cược giữa cô dâu và chú rể có tình ý với nhau không.
- Tóm lại tôi muốn hỏi là: liệu giữa tôi và cô ta có chuyện gì hay không?
Lyon huých tay Natsu,nếu gọi vợ là « cô ta » thì chưa hẳn đã có tình cảm.
- Thì cậu phải kể rõ ra chúng tôi mới tham gia được.
- Thì đấy thôi...tôi đã say rượu, ngủ dậy thấy cô ta mặc áo tôi, nằm cạnh tôi, tóc tai bù xù.
Hai người chề môi há miệng, thế thì rõ quá còn gì.
- ... nhưng tôi... nói thế nào nhỉ... tôi có thể khẳng định mình chỉ ngủ thôi, nằm im ấy!
- Có mấy cha say xỉn nào biết mình đã làm gì trong lúc mất tự chủ không?
- Nhưng tôi chắc chắn là mình rất mệt và ngủ say lắm!
- Anh Gray,anh thấy mấy bọn trẻ con tè dầm có khi nào ngủ dậy chúng thừa nhận đâu? Xem ra anh bị mất trí nhớ tạm thời rồi! - Natsu xua tay, chuyện này nhàm chán quá. - mà anh cần phải xác minh làm gì? Hai người là vợ chồng rồi có còn e ấp nữa đâu mừ?
- Không! Tôi rất muốn xác minh! - Gray đang tìm cách sáng tỏ, chuyện này rất quan trọng với đời người con gái.
- Thế thì hỏi trực tiếp chị dâu, có thế mà không nghĩ ra! Chán cậu quá!
- Hỏi thì nói làm gì nữa, không hỏi! - Gray rùng mình nghĩ lại khuôn mặt non nớt của Juvia.
- Chị dâu hung dữ đến thế cơ à? Em thấy chị dâu hiền lành mà.
- Là Cáo thì có! - Gray đang tự thừa nhận mình mắc hội chứng của đa số đàn ông trên toàn thế giới: Sợ vợ.
- Vậy cậu muốn chúng tôi giúp gì?
- Thì trả lời hộ tôi có chuyện gì hay không?
- Biết chết liền! Việc của anh không hay lại hỏi người ngoài, lần sau thì lắp máy quay trong phòng nhá!
- Hừ! -Gray không nhận được kết quả từ cuộc trò chuyện này. Anh uống cạn ly cafe đắng.
- ... À há... Em có một cách rất hay nhưng... - dần dà Natsuvà Lyon đi vào đúng vấn đề, tham gia bày mưu tính kế trước sự thành khẩn của người anh em.
- Nhưng sao? Cách gì? - Gray như vớ được phao cứu sinh.
- Cách này chỉ kiểm chứng được những cô gái nào vẫn còn là thiếu nữ thôi.
- Tức là...?
- Nếu chị dâu đã từng ăn kem trước cổng, à quên, ăn cơm trước kẻng thì không đạt kết quả đâu!
Gray suy nghĩ một lúc, anh đã từng hỏi Khả Vy về vấn đề đó trong ngày đầu tiên gặp mặt. - Nhưng là cách gì?
- Con gái rất hay mắc cỡ và giãy nảy người khi bị đàn ông chạm vào! Còn phụ nữ thì không!
- Nhảm nhí! -Lyon cứ tưởng cái gì hay ho, còn Gray tiếp thu từng câu chữ.
- Hồi còn nhỏ em đi học hay ghẹo mấy bạn nữ trong lớp, cầm cái bút chọc vào gáy chúng nó thôi mà đã kêu ầm ĩ, trong khi mẹ cho em sờ bụng lúc ngủ có sao đâu, cả chị gái đã lấy chồng của em cũng chẳng có cảm giác khi em cù mẹ thì mẹ cũng không phản ứng gì.
- Chẳng nói lên điều gì! Tùy cơ địa mỗi người, cái này ai tính! - Lyonlấy ngón tay thọc léch Natsu,làm cậu ta suýt thì té ngửa.
- Thế thì chẳng có cách nào đâu! - Natsubực mình bỏ cả viên đá trong cốc nước lọc vào trong áo Tuấn Kiệt khiến anh lạnh buốt giãy nảy.
- Khoan đã! Natsu nói có lý đấy! - Gray phán quyết. Cái lần Juvia giẫm lên giầy anh đã vô tình chạm tay vào chỗ nhạy cảm của cô khiến cô phản ứng dữ dội đánh anh một phát trái ngược với những cô gái ở phòng trà còn chủ động mời gọi người ta đụng chạm.
- Đơn giản lại hữu hiệu, không hỏi trực tiếp chị dâu thì hãy để ngôn ngữ cơ thể của chị dâu lên tiếng! Cố lên anh Gray,em tin anh sẽ có câu trả lời!
- Nhưng... làm cách nào...?
- Cái này cậu còn phải hỏi nữa? Vợ chồng thiếu gì cảnh gần gũi. - thôi thì Lyon xuôi theo suy nghĩ cực đoan của Natsu.
- Ờ thì cứ ví dụ thử đi! - Vợ chồng theo nghĩa thông thường là thế nhưng trường hợp của anh là đặc biệt.
- Gray bạn tôi ơi, cậu đã từng ngọt ngào với bao nhiêu phụ nữ mà ngay tới vợ mình cũng phải để bày cách, thật là... Thế này nhé, giờ chắc chị dâu đang nấu cơm ở nhà, cậu mua một bó hoa về rồi vào bếp ôm lấy cô ấy, giục dịch đôi tay lên trên hoặc xuống dưới sẽ có ngay kết quả!
Gray tiêu hóa ngôn từ, dần dần tưởng tượng về cảnh đó:
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro