15.
Đến vào hôm thứ bảy, cô dẫn nàng đến một tiệm trà sữa, nói là ở nhà buồn quá muốn cả hai đi tìm gì đó uống, nàng thì ở nhà chỉ có nằm lăng nghe thế cũng gật đầu, chị phục vụ bưng lên 2 ly nước một ly cà phê và một ly trà xanh, vừa hút vài ngụm thì có cuộc gọi điện thoại đến nói là giao hàng, ủa? Nàng nhớ nàng có giao đâu mà thôi chắc do đặt mà quên nên nói với cô ra ngoài lấy hàng, ehe tất cả đều là kế hoạch, lúc sau nàng vào trên tay cầm túi hàng khó hiểu ngồi xuống húp thêm vài miếng nước cho hạ quả, nói chuyện với cô cỡ thêm 10 phút sau cũng không hiểu sao nàng lại xĩu ngang.
Đưa đến bệnh viện nơi mà anh cô đã hẹn vị bác sĩ kia, hazz....bây giờ phải tìm cách để bác sĩ đấy không nghi ngờ làm sao nàng lại xĩu ngang, huhm....
Tìm đến số phòng cô bế nàng vào, không có ai trong đây.
/Cạch/
-Chào. -Bác sĩ
-Chào bác sĩ. -Cô
-Có người vào tim thuốc giảm đau cộng thuốc hôn mê rồi sao? -Bác sĩ
-Ừm, tôi thì không cần đâu, bây giờ mình bắt tay vào làm đi vì xíu nữa tôi còn có cuộc họp nên... -Cô
-À....nhanh lắm yên tâm nhé, là người quen của Jiyong thì không sợ gì hết tôi đây sẽ lo từ A đến Z nhé. -Bác sĩ
Gặp ông bác sĩ tài lanh thế này đỡ cho cô, giấy tờ cô đã đưa rồi, giờ thì vào cuộc tiến hành.
Lúc sau nghe một số lời dặn dò của bác sĩ rồi tạm biệt, bác sĩ cũng hỏi thuốc sao nay tác dụng lâu nhỉ? Cô chỉ ậm ừ cho qua trời ơi dám nói sao.
Ngủ một giấc đến chiều nàng mới dậy, vung vai ra đụng trúng mũi cô, hoảng hồn.
-Vừa dậy đã muốn phá sao? -Cô
-Làm gì có, ủa mà tôi nhớ là tôi đi uống trà sữa mà? Sao giờ lại ngủ ở đây. -Nàng
-Tự nhiên đang uống em ngủ ngang ra, tôi hoảng quá bế em đi bác sĩ, cũng không sao bác sĩ nói chỉ là suy nhược cơ thể thôi, từ nay ăn nhiều vào cứ hở ra giảm cân mấy cái vô bỏ. -Cô
-Thì ra là vậy, mà nè, giảm cân vô bỏ là sao? Muốn xử đẹp không? -Nàng
-Em ngon nhào vô. -Cô
Nàng bật dậy đè lên người cô, ây tiêu cô quên là bản thân vừa lấy tủy nên rất đau, ôi chớt mợ cô rồi.
-A....đau....em em... -Cô
-Sao....sao vậy, tôi đụng nhẹ thôi mà. -Nàng
Nàng sợ nha, mọi thường sức cô còn hơn trâu bò mà sau nay lạ đời vậy, aisss cứu.
-Hồi bữa đá banh bị thương ngây eo đó, ui da...em biết đau lắm không. -Cô
-.....há há dừa lắm. -Nàng
/Bóp/ (từ nay tự biết là tiếng vỗ mông đầy yêu thương của Lalisa đới với cô người yêu của bả đi nhé)
Đúng là đứa trẻ hư, cô ngỡ nàng sẽ xin lỗi rồi hỏi có sao không, sao lại cười hả hê như vậy, hình như mọi lời uy hiếp của cô như để trưng vậy.
Đến đêm cô an phận ở nhà, nàng thì soạn đồ chuẩn bị về ngoại, đi hai tuần cho ai kia khỏi có cơ hội qua xàm sở mình.
Kì nghỉ hè thật ôi bức, nắng gắt cứ thế kéo nhau đến, cô chảy cả mở còn phải đi thi đấu cho trường.
Lalisa Manoban
Đang làm gì đó?
Chaeng1102
Đang ngủ....muốn đi chơi
Lalisa Manoban
Ngủ mà nhắn được đó hả?
Tôi nói với em là ở nhà đi mà đâu chịu
Lalisa Manoban đã gửi 1 ảnh
Chaeng1102
Đang đá bóng hả
Lalisa Manoban
Ừm
Chaeng1102
Thắng hay thua vậy?
Có ảnh lúc cậu đá không?
Lalisa Manoban
Tất nhiên là thắng rồi 3-0
Một tay Lalisa này ghi bàn hết đó
Không có ảnh đâu bộ nhớ tôi hay sao
Chaeng1102
Ảo tưởng quá đi, ai thèm
Nàng chỉ muốn xem thân ảnh mủm mỉm của cô như thế hoạt động thân thể trên sân sẽ như thế nào? Có chạy theo banh nổi không đó? Nghi ngờ thi ghi 3 quả nha.
Lalisa Manoban
Em đừng xem thường cơ thể người ta nha, người ta đô con chứ không phải mập
Chaeng1102
Sao ko?
Bữa lấy đi lần đầu của tôi cậu cởi áo ra nguyên cục mỡ núng na núng nính đó
Lalisa Manoban
Cha.... Chaeyoung vẫn nhớ đêm ân ái so hot đó hả
Chaeng1102
Nghiêm túc đi
Thôi bận rồi đi ngủ đây
Lalisa Manoban
Ngủ riết thành bé heo đi
Chaeng1102 đã off 2s trước
Cất điện thoại vào túi cùng đồng đội lên xe buýt về nhà, aiss...xui thay đang đi giữ chừng xe lại hư nên mọi người xuống xe đợi cứu hộ tới.
Cô cùng Jisoo đến cửa hàng gần đó mua nước uống giải khát thì bắt gặp ở đây bán rất nhiều thứ thú vị hàng lưu niệm được trưng bày cute.
-Chu cha....dễ thương thật, mày ở đây đứng đi tao đến bên hàng kia xem coi có món nào được không, mua về cho người yêu ta. -Jisoo
-Hơ...đồ thứ mê bồ. -Cô
Nốc lon Pepsi, vô tình thấy một mốc khoá có chú sóc chuột dễ thương, cô nghĩ đến nàng liền, mỗi lần ăn hai má cũng đều như chú sóc này ngậm trái thông, a....mua.
Lúc sao thầy thông báo đã sửa xe xong, tất cả mọi người mới về được nhà, về đến nhà cũng đã 20h rồi còn sáng sớm gì nữa.
Chaeng1102
Lisa...trên fanpage trường chụp được ảnh cậu nói gì với con nhỏ Wind vậy?
Sao còn chưa rep?
Nay chảnh cún với tôi nữa à
Trời ơi lúc chị hai Chaeyoung nhắn mới 19h à lúc đó cô mới xuống xe trường, mạng đâu mà nhận được tin nhắn.
Lalisa Manoban
Sao vậy? Em ghen à
Hahaha.....Wind là quản lý đội bóng nữ mà, chỉ là trao đổi một chút
Do xe trường hư nên về trễ
Chaeng1102
Đáng ghét
Trao đổi là trao đổi cái gì?
Ai mà ghen hừ
Lalisa Manoban
Ghen thế mà không ghen
Lúc đó có người bị chuột rút nên hỏi thầy Park có đổi người không thôi
Chaeng1102
Tham gia mấy cái cuộc thi này chi không biết bao nhiêu chấn thương rồi mệt rã người nữa
Lalisa Manoban
Có huy chương tôi đêm về đưa em
Chịu không?
Chaeng1102
Éo thèm
Hừ...nghỉ mệt đi
Lalisa Manoban
Nhắn tin với em không mệt
Chaeyoung....
Chaeng1102
Sao
Lalisa Manoban
Chaeyoung....
Chaeng1102
Gì?
Lalisa Manoban
Chaeyoung....
Chaeng1102
Giỡn mặt hả? Muốn gì nói đi
Lalisa Manoban
Tôi nhớ em
Chaeyoung mình call đi
Trời ơi cái đoạn tin nhắn này mà tung ra ngoài chắc ai cũng cười bò, những lời này chắc không nghĩ cô sẽ nhắn ra, há há cười chết nàng.
Chaeng1102
Mới có 1 đêm đã than nhớ
Xạo quá đi
Lalisa Manoban
Thật
Nhớ Chaeyoung lắm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro