Chap 1
Ánh sáng bình minh rọi qua ô của sổ phòng cô bé Chad. Reng! Reng! đồng hồ báo thức vang lên báo cho cô một ngày mới đã bắt đầu. Cô với tay tắt cái chuông rồi dụi mắt tỏ vẻ ngái ngủ. Bước xuống giường, đánh răng rửa mặt một cách nhanh chóng. Cô mặc quần áo đồng phục mang tên " Trường Happy". Đầu tóc cô gọn gàng và đã ra vẻ là một cô gái trang nhã, lịch thiệp
Mở cửa và lại đạp trên chiếc xe đạp thân thuộc mà bác của cô đã tặng nhân dịp sinh nhật năm ngoái của cô. Đạp trên con đường nắng gió hòa quyện vi vu trên những cây hoa anh đào hồng. Tóc cô tung bay trên mọi nẻo đường. Cô dừng lại ở một quán ăn sáng như thường lệ, cô vẫn gọi một tách cà phê sữa và một chiếc hăm- bơ- gơ. Sau đó, cô dừng lại ở nhà Ava để cùng cô đi học. Ava bước ra và nói rằng:
-Ô ! Chad đến lâu chưa sao ko gọi tớ chứ.
- Cũng chưa lâu đâu mà cậu ăn sáng chưa vậy?
- Lúc nào cũng hỏi vậy, tớ ăn rồi còn cậu.
Chad mỉm cười cùng Ava - Mình ăn rồi, thôi chúng ta đi học thôi kẻo muộn mất.
Hai cô bạn xinh đẹp ns cười vui vẻ trên con đường nắng tới trường. Đến lớp học mọi người đã đến đủ Chad và Ava nhẹ nhàng ngồi vào chỗ. Dưới Chad là một cậu học trò tên Hibiki ( bật mí chút nha Hibiki học giỏi và cậu ta cũng hơi thích Chad, nhưng cũng rắc rối khi Ava lại thích Hibiki nha). Hibiki nói chuyện vs Chad:
- Nè cậu biết ko hôm nay chúng t sẽ có thầy dạy Lí mới đó.
Chad lạnh lùng:
- Uk mình biết rồi có sao ko?
Hibiki buồn rầu quay lại sau ko hiểu Ava từ đâu nhảy vào nói:
- Thế á! Thế á! thật ko? Bất ngờ quá đi!!!
Hibiki ko chút cảm xúc:
- Ờ mà hôm qua tôi nói vs cậu rồi mà.
Ava cười nhẹ và tỏ ra hồn nhiên:
- Hơ... hơ .. ơ thế .. á ..m.. mình ko có ..nhớ ..hì hì
Thầy giáo bước vào lớp, lớp trưởng hô" cả lớp chào thầy" mọi người cùng đồng thanh
Thế là buổi học diễn ra, Hibiki thỳ buồn rầu nhìn Chad , Ava thỳ thầm nghĩ lại chuyện vừa nãy và xấu hổ nhìn Hibiki. Bỗng bất chợt, thầy gọi Hibiki:
-Hibiki đứng dậy trả lời cho thầy biết nội năng là gì?
Hibiki giật mình đúng dậy nói:
- hơ hơ dạ.. dạ.. nội.. năng..là ..là à là tổng động năng của các phân tử cấu tạo nên vật.
Cả lớp ngạc nhiên nhìn Hibiki. Thầy tức giận:
- Em đứng đấy cho tôi hết cả tiết học ngày hôm nay.
Thầy nguôi đi và gọi Chad. Chad trả lời một cách thuần thục và nhanh gọn.Hibiki xấu hổ cúi gặm mặt xuống. Đồng hồ nhà trường điểm hết buổi học. Tất cả học sinh tan học và đi ăn trưa, Hibiki thỳ cúi mặt xuống, Ava nhảy zô trước mặt:
-Hello! Hello Hibiki! Khỏe ko đi ăn với mình nha nha , đi mà, đi mà!
Hibiki tức giận mở mắt ra và cười:
Cậu thôi ngay đi nhaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ava buồn và gặp Chad:
- Chad à đi ăn cơm trưa với tớ nha.
Chad cười :
- Uk được thôi mà .
Hibiki nghe thấy sáng mắt và nguôi giận nhảy zô giữa hai người nói với Ava và Chad:
- mình ăn cùng nha nha.
Chad cười và nói nhẹ nhàng:
- Được thôi nếu cậu ko phiền hỳ
Hibiki đỏ mặt trợn mắt mắt nổ trái tim:
_Hỳ mình đi ăn thôi hỳ
Ava nghĩ thầm " mình rủ ko đi thế mà .. thật khó hiểu =='"
Thế là 3 người đi ăn và ...
_- Chad cậu ra ngoài ngồi có được ko? - Ava nói
- được thôi mà ko sao - Chad cười
Ava cười quay ra nói với Hibiki :
- Hibiki nè mình ngôi đây được ko? hả! Hả!
- Ơ Chad đâu mak sao cậu ngồi đây bao giờ zậy
- Cậu ấy bên kia kìa. Hỳ sao tớ ko ngồi được hả?
Ơ ơ ko .. à ..à có ..có cậu .. cậu cứ ngồi đi ko sao.
Hibiki nghĩ " con nhỏ đáng ghét này hừm hừm"
Ava quay ra Hibiki cười. Hibiki cười lại với bộ mặt khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro