Thiên Dữ Đa Tình
M/M; Alpha/Beta/Omega Dynamics; slight GoGe, TojiGe
Archive warning: Rape/Non-con
written by serenajin@archiveofourown
-------
Zenin Naoya đã chôn vùi nửa đầu cuộc đời nó vào một chuyện duy nhất là kết hôn, nhưng mỉa mai thay nó hoàn toàn không có quyền tự chủ mà là do người khác quyết định. Bắt đầu từ cái ngày nó phân hóa, cha mẹ đã chuẩn bị sẵn danh sách rồi loại từng người một cho đến khi chỉ còn lại một người cuối cùng. Tên chàng rể được đóng trên giấy dowling một cách sắc nét, dịch xuống hai tấc là vết mực xóa tên kẻ thua cuộc, tô thành vết đen không thể nhìn rõ. Sau khi lựa được con rể phù hợp, việc cần suy tính tiếp theo chính là lên kế hoạch tổ chức hôn lễ. Không được làm theo kiểu truyền thống nếu không tân lang du học nhiều năm về nước sẽ coi thường. Cho nên hơi ẩm mục nát của dầm và cột nhà thế gia đều bị bốc hơi dưới ánh mặt trời California, rửa trôi bởi nước biển trời Tây, mang đến hơi thở hoàn toàn mới. Nghi thức theo phương Tây thuê một người có chuyên môn tới lo liệu, Zenin Naoya chỉ cần làm duy nhất một việc, đó là đến gặp chú rể trước ba ngày cử hành hôn lễ.
Vậy mà có mỗi việc này nó cũng chẳng thể làm tốt, về nhà liền chịu một phen răn dạy từ bố mình. Tình cảnh lúc ấy quá đáng lo, làm đám người làm theo cùng phải lén báo tin cho trưởng tộc Zenin trên đường đi gặp mặt.
Câu đầu tiên Zenin Naoya nói khi gặp mặt Gojo Satoru chính là, nếu tôi ly hôn với anh thì được bao nhiêu tiền?
Gojo Satoru nói, tôi sẽ thu xếp việc công chứng tài sản.
Zenin Naoya lại nói "Tôi sẽ không kết hôn với anh." Sau đó nó liền gọi phục vụ lên gọi món, đồ ăn nhẹ, món khai vị, rượu champagne và món tráng miệng, một bữa hoàn chỉnh, như thể vị hôn phu không hề tồn tại.
Đến khi Naoya uống hết hai chai rượu, chồng sắp cưới vẫn ngồi đối diện với nó, không nói chuyện cũng không rời đi, thậm chí còn chẳng để lộ chút tức giận nào trên mặt, cứ thế tiêu tốn thời gian với hôn thê của mình. Mặt Naoya không chút biến sắc, thật ra trong lòng đã sớm tức đến nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc hiểu được đáp án trong sự im lặng của Gojo Satoru, không thể không kết hôn.
Vậy kết thúc đi. Sau khi phân hóa thành Omega, Naoya thản nhiên chấp nhận sự thật mình phải gả cho một Alpha, sau đó lại tốn mất mấy năm chấp nhận sự thật rằng bản thân không thể kết hôn với Toji, hiện tại nó lại cần dành ra ba ngày để chấp nhận sự thật mình phải gả cho cái tên Gojo Satoru kia.
Chỉ là mọi thứ đã được định đoạt hết, nó không hề hay biết rằng cuộc hôn nhân sau này của mình sẽ chỉ gói gọn trong sự cạnh tranh chém giết lẫn nhau. Vận rủi đến quá nhanh khiến nó chẳng kịp phát hiện chứ chưa nói tới làm quen.
"......Do you take Zenin Naoya for your lawful wedded wife, to live together after God's ordinance, in the holy estate of matrimony? Will you love, honor, comfort, and cherish him from this day forward, forsaking all others, keeping only unto——"
Linh mục tóc vàng mắt xanh, giọng nói sáng trong, dẫn đôi tân hôn vào thánh đường. Đáng tiếc lời nói còn chưa xong đã bị cắt đứt, Gojo Satoru nghiêng người cầm lấy nhẫn, sau đó nắm lấy tay cô dâu.
Giọng nói yếu ớt của linh mục làm khách mời không rõ rốt cuộc ông ta đang đọc đến chỗ nào, là sinh lão bệnh tử hay nghèo khó giàu sang, hay là đến khi cuối đời có nhau. Cho tới lúc nhìn thấy chú rể nắm lấy tay cô dâu. Naoya hơi vùng vẫy rồi lại bị kìm giữ chặt hơn, tiếng khớp xương kêu lục cục làm nó không dám cử động tiếp, sợ rằng Gojo Satoru sẽ bẻ gãy tay mình.
Chiếc nhẫn kia cứ như vậy được đeo lên ngón áp út của Naoya.
"I do."
Gojo Satoru nói xong, lúc này khách khứa mới hiểu ra, hóa ra đã tới đoạn nói tôi đồng ý, hoàn toàn phớt lờ linh mục đang còn ngạc nhiên và sự khó chịu của Naoya.
Naoya nhìn vào hai mắt Gojo Satoru, hàm chứa bên trong tràn đầy điềm báo thảm họa. Chẳng gì có thể hoang đường hơn chuyện này được nữa, giữa một trong những sự kiện trọng đại nhất đời người, hai nhân vật chính đều trưng ra bộ mặt khó coi, biến đám cưới trở thành đám tang. Giọng của linh mục một lần nữa lại vang lên, con có đồng ý Gojo Satoru trở thành chồng hợp pháp của mình không? Lỗ tai Zenin Naoya phảng phất giống như bị ép chặt vào nửa dàn nhạc giao hưởng, hàng vạn tiếng kèn đồng vang lên tập dượt trong đầu khiến nó suýt nữa thì ngất xỉu.
Trước khi tinh thần sụp đổ, Naoya quay đầu lại tình cờ bắt gặp bố mình ngồi ở hàng ghế đầu tiên, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nó ngoan ngoãn nhặt lên thể diện của nhà Zenin, yếu ớt cất tiếng Yes, I do.
Mệnh lệnh đã sớm viết lên trên nét mặt cha già, cảnh cáo nó dù có muốn gục ngã, thì cũng phải đợi đến khi nhà Gojo sụp đổ.
"Thằng đó không đánh dấu mày."
Naoya gật đầu, kết hôn với Gojo Satoru đã được nửa năm, số lần làm tình không thiếu, kỳ động dục càng làm đến trời đất tối sầm, nhưng chồng hợp pháp của nó hoàn toàn không có ý muốn đánh dấu nó. Nhiều lắm cũng chỉ an ủi liếm tuyến thể nó là coi như hết nghĩa vụ.
Naoya ngẩng đầu, cọ má vào tay Toji, da thịt non mịn kề sát từng đường chỉ tay lẫn vết chai miệng hổ, vùi nửa khuôn mặt vào đôi tay từ nhỏ nó chỉ có thể ngửa đầu nhìn, đôi tay phải chờ đến khi nó cao lên mới có thể miễn cưỡng nắm lấy, và là đôi tay rời nhà biến mất trước khi nó có thể vươn ra giữ lại, giờ đây đang nâng niu nửa khuôn mặt Naoya và tất cả những điều nó không thể nói, trở thành chiếc nôi ấm áp của nó.
"Trông mày giống con chó nhà tao nuôi lắm đấy."
"Chó gì?"
"Chăn cừu."
Naoya nhắm mắt lại, chỉ với một bàn tay cũng mang cho nó cảm giác an toàn hơn khu nhà hai tầng cao cấp của Gojo Satoru "Chó chăn cừu có chỉ số thông minh rất cao."
"Thông minh hơn mày."
Naoya không hề tức giận về việc bị coi không thông minh bằng một con chó, nó chỉ nhắm mắt lại và gọi tên Toji.
"Toji."
"Toji."
"Toji."
"Toji."
"Ca ca."
Naoya cho rằng Toji đã ngủ say, từng tiếng một kêu thật chậm, giống như đặt cả nửa đời trước của nó vào trong. Nửa đời trước của nó - là bốn tiếng Toji cùng một tiếng anh trai, và còn một tiếng I do mà Toji không nghe thấy. Hô hấp Naoya dần chậm lại, đây là nguyện ước chỉ thuộc về duy nhất riêng nó, cùng nó vượt qua bao thời khắc gian nan. Đang lúc nó muốn chậm rãi gọi tiếng anh trai thứ hai, thanh âm Toji từ đỉnh đầu truyền xuống "Đừng có gọi tao như thế."
Naoya ngậm chặt miệng, sau đó chẳng còn bất cứ lời nào được thốt lên.
Toji nâng nó lên, nó quả thật giống như một con chó chăn cừu, ở trước mặt chủ nhân có thái độ phối hợp cao. Tin tức tố của Alpha xông vào trong miệng, Naoya tham lam nuốt vào, trong lòng mặc niệm anh trai, một tiếng, hai tiếng, hai tiếng là môi hôn dừng trên sườn mặt, ba tiếng, bốn tiếng, bốn tiếng là bàn tay chạm tới hậu huyệt, năm tiếng, sáu tiếng, một tiếng cuối cùng là Toji tiến vào, Naoya dồn dập thở ra rồi lại hít vào, hoàn toàn không còn cảm giác được chính mình, trong trí óc chỉ còn lại hương vị của Toji.
Ở trên giường Naoya không cần phối hợp, nhiệm vụ của nó là được sử dụng, thành kính, dịu ngoan, thỏa mãn mở ra hai chân. Có người nói cách tốt nhất để khen thưởng chó chăn cừu chính là cho chúng làm thêm nhiều việc hơn, vậy phần thưởng tốt nhất dành cho nó chính là có càng nhiều cơ hội được sử dụng, mỗi lần làm tình đều làm ở lễ Missa, cứu rỗi tòa nhà đáng lẽ đã nên sụp đổ từ lâu.
Trước khi rời đi, Naoya như thường lệ mở ví rút ra một xấp tiền đặt ở mép giường, chỉnh trang lại chính mình tử tế rồi đẩy cửa ra ngoài.
Gojo Satoru cầm cốc nến hương lên, cúi đầu dùng ánh nến mỏng manh châm thuốc lá, hương khí, tin tức tố cùng khói thuốc hỗn tạp bao vây Naoya từ đầu tới chân. Alpha duỗi tay vuốt ve đôi môi nó, ngón tay tách mở hàm trên quấy đảo đầu lưỡi, chơi đùa trong chốc lát rồi rút ra, bôi hết nước bọt dính lại trên tay lên mặt Naoya.
Nửa đời sau Naoya chỉ nghiên cứu mỗi một việc, đó là Gojo Satoru vì sao lại muốn kết hôn với nó. Đáng tiếc cho đến nay vẫn không hề tìm ra đáp án tối ưu. Lúc làm tình Gojo Satoru dùng tay niết tuyến thể nó giống như thưởng thức một món đồ chơi, khoảng cách gần nhất là 0.01 centimet, hàm răng thực sự chạm vào da thịt làm Naoya không khỏi run rẩy dưới thân hắn, vẻ đáng thương càng làm tăng bạo dục của Alpha, nhưng trước sau hắn cũng không hề cắn xuống.
Là từ bi, thương hại hay khinh thường. Naoya không hiểu.
"Gần đây tôi mới biết được em có một người anh họ tên Toji."
"Mười mấy tuổi mâu thuẫn cãi nhau với người trong nhà bỏ đi rồi."
"Phải không?" Gojo Satoru dập điếu thuốc vào gạt tàn, nhìn chằm chằm khuôn mặt được ánh nến thắp sáng một màu ấm áp của Naoya, hương tinh dầu thực vật cùng sáp ong bị đốt cháy hòa quyện vào nhau "Quan hệ của hai người tốt thật đấy."
"Quan hệ của anh và Geto Suguru không phải còn tốt hơn à? Thi đỗ USMLE, còn làm bác sĩ nội trú hơn một năm, tiền đồ tươi sáng như thế mà, kết quả anh phải về anh ta cũng theo trở về, cái gì cũng không màng."
Gojo Satoru không phản bác lại Naoya, tàn thuốc trong tay bị nặng nề vê hai lần, nói "Suguru là Alpha. Anh trai tốt của em," hắn cắn chặt ba chữ đó "cũng là Omega à?"
Đương nhiên không phải. Nhưng chuyện này cũng không chỉ tóm gọn trong một hai câu là đã xong, Gojo Satoru và Geto Suguru là người yêu, có thể lấy bằng chứng tình cảm ra buộc tội hai người đó tằng tịu với nhau, trong khi Naoya và Toji ngay đến gọi là chơi điếm cũng không đúng, trên đời đâu có con điếm nào lại cầm tiền trả cho khách.
Ngoại tình không như thế, Zenin Naoya biết rõ thế nào là ngoại tình. Trước tiên phải vô tình chạm vào bàn tay thấm mồ hôi của người kia, ánh mắt giao hội lại nhanh chóng trốn tránh, phải ở dưới bàn cố ý đụng vào ống chân của đối phương, đặt bao hết cả rạp phim trốn trong bóng tối hôn môi. Chứ không phải vừa gặp đã lên giường, xong việc bỏ lại tiền.
Naoya nghĩ đến đây, bỗng cảm thấy bản thân mình thật đáng thương.
Gojo Satoru sờ lên bụng Naoya, Omega lập tức hiểu ra, nói "Lần nào chúng tôi cũng dùng biện pháp, anh đừng lo."
"Mong là thế." Tay Alpha vòng xuống bụng dưới nó, xoa tới xoay lui như lưỡi dao "Nếu không tôi sẽ tự tay mổ nó ra."
Nói xong Gojo Satoru thấy khuôn mặt được huân mềm mại dưới sáp thơm của Naoya run lên, sợ hãi đan xen lẫn tức giận, liền tốt bụng bổ sung một câu "Thai nhi cận huyết có tỉ lệ dị dạng rất cao, tôi cũng là vì lợi ích của em thôi."
Zenin Naoya ngẩng đầu nhìn chồng, hận đến mức hàm sau nghiến chặt như muốn nát.
Gojo Satoru sẽ không sử dụng Zenin Naoya, bọn họ đã ở trong giáo đường tuyên thệ sẽ nâng đỡ nhau suốt đời, là một mối quan hệ rất bình đẳng. Trong lúc làm tình, Alpha gập hai chân Omega ấn lên, nhắm thẳng cửa mình ướt át khép mở quen thuộc hắn tiến vào, nhiệt tình gắt gao mút chặt dương vật Alpha.
Tin tức tố của Gojo Satoru mạnh hơn của Toji, thường khiến Naoya cảm thấy choáng váng đầu óc, dẫn tới mỗi lần làm tình đều giống như lá rụng, nằm trên giường ngoài kẹp chặt cùng rên rỉ vô pháp nghĩ tới chuyện khác. Lần này nghiêm trọng hơn, Alpha cố ý thả ra tin tức tố nhiều hơn so với bình thường. Chờ đến cảm giác đau đớn khi tuyến thể bị cắn xuyên qua kéo tới, Naoya như thể người chết đuối được trục vớt lên bờ, rốt cuộc mới cảm thấy cảm giác mình còn tồn tại. Cao trào là một vệt tia chớp lóe sáng, chiếu đến toàn bộ thế giới trở nên trắng bệch, không khí bị đoạt lấy hết, nó suýt chút nữa lại ngất xỉu.
Có lẽ phải cùng Gojo Satoru cãi nhau một trận thật to mới đúng, loạn đến ly hôn càng tốt, chứ không phải hai bên ăn ý giả vờ như chưa có gì từng xảy ra. Lúc này Naoya mới nhận ra rằng, giống như lần gặp mặt trước hôn lễ đó, sự im lặng của Gojo Satoru chính là tiếng chuông cảnh báo của đại nạn sắp tới.
Gojo Satoru vẫn làm tình với nó như thường lệ, mang theo khí vị của Geto Suguru. Omega mới vừa bị đánh dấu xong không lâu, đối với các Alpha khác vô cùng bài xích, hương vị của Geto Suguru xông thẳng vào não Naoya, bên tai lại vang lên tiếng kèn khiến nó điên cuồng run lên bần bật khóc kêu "Đừng, anh đi tắm rửa đi, đừng mà..."
"Không phải em cũng thường xuyên mang tin tức tố của anh họ về ngủ cùng tôi đấy à."
Anh nói dối, tôi không hề làm thế. Naoya không nói nên lời, tin tức tố của Alpha xa lạ sắp tháo dỡ nó từ trong ra ngoài, chỉ có một người đang ôm nó, một thứ cắm vào trong nó, thế nhưng nó cảm thấy như bị lột sạch đặt dưới thân hai hoặc nhiều người vây quanh soi xét. Nó chưa từng đi về với tin tức tố của Toji dính trên người, mỗi lần yêu đương vụng trộm đều phải tắm hai lần, gột sạch sẽ hương vị của chồng rồi mới đi gặp Toji, lại rửa sạch hương vị của Toji rồi mới trở về nhà.
Một tia tin tức tố của anh trai Naoya cũng chưa từng giữ lại, ngoại trừ tiền ra, nó không cho mình để lại bất cứ ý nghĩ nào về việc có liên hệ với anh trai.
Chính là hiện tại hương vị của một Alpha xa lạ xâm lấn cơ thể nó, khiến Omega lâm vào trạng thái kích ứng mãnh liệt, bất lực co rút, nôn khan. Khoái lạc thở ra, đau đớn hít vào, cao trào lên đỉnh đầu, hạ thân từng cơn đau đớn, Gojo Satoru hôn lên vết thương trên tuyến thể Naoya, thành kết ở khoang sinh sản của nó rồi xuất tinh. Naoya hít sâu một hơi, ngập ngụa khoang mũi là mùi hương của Geto Suguru.
Nó buồn quá, buồn vì không còn được Toji sử dụng nữa. Đối với một con chó chăn cừu mà nói, hình phạt tàn khốc nhất chính là đánh mất công việc mà nó hằng quý trọng.
"Có thể tháo khăn bịt mắt tôi ra được không?"
Naoya nói xong, có một bàn tay đặt lên trán nó, cởi thứ che mắt nó ra, phải thích ứng với ánh sáng làm hai mắt nó thấy chói, qua vài giây mới nhìn rõ được mặt Toji. Naoya còn chưa kịp mở miệng nói gì Toji đã ngồi xuống cái ghế cạnh giường, móc bật lửa ra châm thuốc.
Gojo Satoru cởi bỏ dây thừng đang trói tay Omega từ phía sau, sau đó cởi bỏ quần áo nó. Hôn môi, vuốt ve, hết thảy đều đúng chuẩn quy trình, Naoya cũng thật đúng chuẩn mà chảy ra nước, rên rỉ, đỏ bừng thân thể. Ánh mắt nó bắt gặp tầm nhìn của Toji lại nhanh chóng tránh đi, không dám nhìn anh nó, sợ gã cứng, nhưng cũng sợ gã không mảy may cảm xúc.
Geto Suguru bước vào phòng. Naoya hít sâu một hơi, toàn bộ trong phòng đều là mùi hương của ba Alpha không thể nào quen thuộc hơn, đều đã từng xâm phạm cơ thể nó. Hai chân Omega quắp chặt eo Gojo Satoru, chỉ có một vật nam tính cắm vào trong thân thể thế nhưng lại giống như nó đồng thời đang bị ba Alpha chơi. Naoya vươn tay, ngả người trên ra sau, ở trong lòng gọi từng tiếng anh trai, một tiếng, hai tiếng, nó thấy Toji hôn Suguru, ba tiếng, bốn tiếng, nó thấy Toji bế Geto Suguru lên.
Năm tiếng, sáu tiếng, "Anh ơi, anh-" Chạm tới cao trào, Naoya buột miệng kêu lên, cánh tay vĩnh viễn không bao giờ có thể giữ lấy Toji vô lực buông thõng xuống mép giường. Nó vẫn còn đang trong nhiệt kì, vừa khóc vừa kêu bị Gojo Satoru nâng dậy đổi tư thế, cánh tay kia giống như bị gãy rời, đung đưa tùy theo động tác của hắn.
Naoya cảm thấy mình mệt quá, Gojo Satoru đã quá nhiều lần mang theo tin tức tố của Geto Suguru quan hệ với nó, cơ thể nó từ lâu đã buộc quen, hiện tại chỉ biết thoải mái run rẩy tưởng ngất đi. Nó muốn nhắm mắt lại, tưởng tượng cái giường này là tay Toji, là cái nôi ấm áp nhất của nó, nó có chút buồn ngủ.
Trước khi Naoya chìm vào giấc ngủ, dường như có người nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lung lay của nó, từng đường chỉ tay lẫn vết chai miệng hổ mang giữ nửa khuôn mặt và những lời nó không thể nói.
Lúc trước Zenin Naoya tốn mất mấy năm không chấp nhận nổi việc mình không thể cưới được Zenin Toji, hiện tại phải phải dùng cả nửa đời sau để chấp nhận sự thật Toji muốn kết hôn với người khác. Ở rể, họ cũng đổi theo nhà gái, trở thành Fushiguro Toji. Rốt cuộc Naoya không thể gọi gã hai tiếng anh trai được nữa, anh trai đã tàn nhẫn cắt đứt sợi dây liên hệ cuối cùng với hết thảy Zenin mất rồi.
Naoya nhắm mắt lại, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng, tới tiếng thứ tư đứa bé trong bụng bỗng nhiên đá nó một chút.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro