Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Bàn Tinh Giáo

Có một thế giới vô hình vẫn đang tồn tại song song với loài người.

Đó là điều mà em vẫn luôn cố nói cho gia đình mình biết, về những cái bóng ghê rợn liên tục trườn bò trên mái nhà, chúng bám lên cổ cha, đu trên lưng mẹ, lẽo đẽo đi theo anh trai em, thậm chí còn ngồi chồm hỗm trên bàn thờ gia tiên. Tất nhiên, chúng bu quanh em mọi lúc mọi nơi, nhấn chìm em vào căng thẳng và sợ hãi.

Ban đầu là sự lo lắng, là những buổi khám bệnh, những viên thuốc an thần đắt đỏ, dần dần, gia đình em trở nên mệt mỏi và kiệt sức, thường xuyên buông lời mắng nhiếc, kì thị, cho rằng em là điềm gở của họ.

"Tôi nói cậu mợ nghe, có bệnh thì vái tứ phương, để tôi đưa cháu tới chỗ ông thầy này hay lắm."

Cha mẹ em gật đầu với lời đề xuất, cơ mặt họ giãn ra như vừa trút được một tảng đá khỏi vai khi nhìn em bước lên chiêc xe sang trọng đi về phía trung tâm thành phố.

+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-+-

Bàn Tinh Giáo - Nơi hoá giải mọi khổ đau của nhân loại.

Em đứng trong khoảng sân rộng lớn, gió thổi hiu hiu lay động những bông hoa sen trắng. Kể từ lúc bước chân qua cổng của giáo hội, cảm giác an toàn tuyệt đối bắt đầu len lỏi vào các tế bào của em, mọi người nói rằng đó là nhờ sự gia trì của giáo chủ nơi đây.

"Mời ngồi, có trà và bánh ngọt, hãy dùng tự nhiên nhé."

Một người phụ nữ trẻ tuổi hướng dẫn em ngồi xuống vị trí của mình, cô nói rằng em thật may mắn, giáo chủ vừa trở về sau chuyến đi dài ngày và sẽ tới đây ngay.

Đám đông đang trò chuyện rôm rả bỗng im bặt khi có tiếng mở cửa. Một bóng hình cao lớn bước vào, trên người khoác áo cà sa, trên môi nở một nụ cười từ bi, như sẵn sàng ôm hết đau khổ của chúng sinh vào lòng mình.

Đôi mắt tím nhìn quanh một lượt, rồi dừng lại ở đôi vai gầy của em.

"Xin chào đại chúng. Tên của ta là Geto Suguru."









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro