Chap 1: sinh mệnh khoảng trống
Nơi tận cùng của mọi khái niệm, nơi sự trống rỗng đạt đến cực hạn, một khoảng không vô tận tồn tại – hoặc không thực sự tồn tại. Ở đó, không có ánh sáng, không bóng tối, không thời gian, không không gian. Tuy nhiên, trong cái nơi không nên có bất cứ điều gì ấy, một sự sống kỳ lạ được sinh ra, một sinh mệnh vượt qua mọi giới hạn của sự tồn tại.
Thực thể ấy mang dáng vẻ của một khối cầu trống rỗng, chỉ có một đường viền trắng nhạt bao quanh. Bên trong, nó không có gì ngoài một vùng trống rỗng thăm thẳm. Dù không gian ấy không có khái niệm trọng lực hay phương hướng, thực thể vẫn lơ lửng, hiện diện như một sự nghịch lý.
Thời gian – hoặc những gì có thể coi là thời gian trong không gian vô định – trôi qua một cách khó định lượng. Thực thể trống rỗng ấy, sau một khoảng thời gian dài không tưởng, bắt đầu cử động. Ban đầu, chỉ là những rung động rất nhỏ, như một hơi thở mờ nhạt giữa hư vô. Nhưng dần dần, những rung động ấy mạnh mẽ hơn, và cuối cùng, thực thể bắt đầu có ý thức.
Khoảnh khắc thực thể đạt được ý thức là một sự kiện thay đổi mọi thứ. Khoảng trống vô tận mà nó tồn tại không còn giữ được trạng thái ban đầu. Bằng một sức mạnh vô hình, thực thể ấy dần dần hấp thụ toàn bộ khoảng trống ấy vào bản thân. Trong một tích tắc, mọi thứ xung quanh bị nuốt chửng. Khoảng trống trở thành một phần của thực thể – hoặc chính nó là khoảng trống được hiện hữu.
Khi khoảng trống bị hấp thụ hoàn toàn, thực thể mang hình dáng rõ ràng hơn: một cậu bé. Mái tóc của cậu dài, óng ánh như dải thiên hà trải dài bất tận. Đôi mắt cậu, sâu thẳm như vực xoáy vũ trụ, phát sáng huyền bí mà không ai có thể diễn tả bằng lời. Khuôn mặt cậu thanh tú, đẹp đẽ đến mức vượt qua mọi chuẩn mực của cái đẹp. Song, dù mang dáng dấp của con người, cậu bé ấy hoàn toàn vô cảm – như thể không có bất kỳ cảm xúc nào tồn tại trong đôi mắt ấy.
Không gian, thời gian, và mọi khái niệm khác nhau lần lượt bị cậu bé khám phá. Cậu lang thang qua vô số thực tại, mỗi bước đi của cậu như xóa nhòa ranh giới giữa hư không và hiện hữu. Trong cuộc hành trình kéo dài không biết bao lâu, cậu dần học hỏi, dần thay đổi, và cuối cùng, cậu tự đặt tên cho mình – một cái tên đơn giản nhưng mang theo ý nghĩa của sự tồn tại: Javeri.
Javeri là ai? Là gì? Cậu là sự sống duy nhất trong khoảng trống vô tận, hay là kẻ mang theo sự diệt vong của mọi khái niệm?
Câu trả lời, có lẽ, nằm trong chính hành trình mà cậu sẽ tiếp tục.
Tác giả: Javeri/Sato
Truyện: Tổng Hợp
Thời gian: Ngẫu nhiên
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro