thu;
lá thu rơi xào xạc, não nề cả một chiều thơ mộng, gió đưa thoang thoảng cái mùi hương hoa dịu mát, nhè nhẹ qua cánh mũi em. gã để em tựa đầu vào vai mình, để em ngân nga đôi ba giai điệu của mùa thu.
"hát đi, hát với tôi"
"không"
"thế thì cậu không yêu tôi rồi"
"ừ được rồi, tôi hát"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro