Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Câu chuyện số 2

Mèo bự dính mưa

Link gốc: https://mengnafeipanglanaiwanqi.lofter.com/post/31fcc5b3_2b85d517d

OOC, ngọt, vô chú lực Au, hậu bối Go x Tiền bối Ge, tiền bối tâm cơ yêu thầm Geto Suguru.

(Người nhưng giống) Mèo bự Satoru x tiền bối mê mèo Suguru.

_________

Đêm khuya, ngoài cửa sổ mơ hồ có thể nhìn thấy sấm chớp đùng đùng, bên ngoài căn hộ nhỏ truyền đến tiếng nước mưa va chạm vào mái nhà, cây cối bị gió thổi tan tác, chỉ có nhiệt độ trong căn hộ nhỏ là vừa đủ, nước nóng sôi ùng ục trên bếp, bánh quy được nướng đẹp đẽ xếp chỉnh tề ngay ngắn.

Tiếng chuông cửa vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh.

Động tác pha trà của Geto Suguru hơi đình chỉ, sau một lúc lâu mới đứng lên từ đệm mềm, xỏ giày, xuyên qua mắt mèo chú ý tới một mái tóc trắng quen thuộc.

Sau đó anh mở cửa, quả nhiên bên ngoài là một Gojo Satoru ướt sũng từ đầu đến chân, đôi mắt màu xanh lam của đối phương nhìn thẳng vào mình, rõ ràng trông cực kì vô hại nhưng cảm giác bị áp bức vẫn tồn tại như cũ. Geto Suguru hơi mất tự nhiên nhìn ra chỗ khác, anh mở rộng cửa hơn một chút, đối phương cụp mắt hơi cúi đầu đi vào trong.

Sau khi đóng cửa lại, đầu anh đập vào bả vai Gojo Satoru, Geto Suguru xoa xoa chóp mũi có chút đau nhức của mình.

Nhìn hắn đứng im tại chỗ và chỗ nước đọng đầy đất kia, anh cảm thấy hơi bất đắc dĩ. Người mình thích nửa đêm gõ cửa phòng mình, sau khi vào nhà lại đứng một chỗ...phải làm thế nào bây giờ?

Geto Suguru đối với Gojo Satoru là nhất kiến chung tình, mái tóc trắng nổi bật và đôi mắt xanh lam của hắn cực kì thu hút, đàn anh tiếp đãi tân sinh viên bị diện mạo của hắn làm cho mê mẩn tâm hồn. Anh treo lên nụ cười đặc trưng, lần đầu tiên không đục nước béo cò mà nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mà hội trưởng hội học sinh giao cho.

Cho dù là đôi mắt mèo hơi hơi nheo lại đánh giá trên dưới hay cái nghiêng đầu sang một bên  lẩm bẩm một mình hơi ác liệt kia đều cực kì giống bé mèo Ragdoll xinh đẹp siêu thực ở nhà, thân là miêu khống, Geto Suguru cực kì mê mẩn.
___________

Trước khi chưa bị Gojo Satoru phát hiện ra mình thích hắn, ít nhất Geto Suguru rất là vui vẻ khi có cảm giác thu hút được mèo, mặc dù đây là một con mèo siêu bự phiên bản 2.0, cao hơn anh hẳn một cái đầu, tay cũng rất lớn, tỉ lệ cơ thể rất hoàn hảo. (hahaha)

Vấn đề là đối phương đã phát hiện rồi.

Lúc đó anh đang nói chuyện về tân sinh viên cùng bạn học là Ieiri Shoko, nói đến một số hành vi của Gojo Satoru, anh không bác bỏ mấy câu nói xấu của cô mà thậm chí còn gật gật đầu, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng giùm hắn, nói hắn rất đáng yêu, nói thời điểm đối phương ăn bánh ngọt trông giống hệt một bé mèo bự thỏa mãn.

Thấy vẻ mặt “cậu có phải bị ngáo rồi không” của Ieiri Sholo, Geto Suguru hơi nghiêng đầu, hồi lâu sau vẫn là không nhịn được mà thổ lộ tiếng lòng.

“Nhưng mà thật sự là đáng yêu lắm lắm, cảm giác cái mặt đó sẽ đỏ hồng khi hôn lên, cực kì giống với búp bê ở nhà tớ, cả hai đều dễ thương như vậy...”

Geto Suguru cảm thấy lòng mềm nhũn, lại đưa mắt nhìn về phía Ieiri Shoko mới phát hiện bạn học đang điên cuồng dùng ánh mắt ám chỉ cái gì. Cả người anh cứng ngắc, máy móc quay đầu lại, đối mặt với tân nam sinh ngây thơ sắc mặt đỏ bừng , ngón tay run rẩy chỉ về phía anh, sau một lúc lâu dường như mới sực tỉnh lại, hắn lớn tiếng kêu:

“Tôi không có dễ thương! Còn nữa, tôi thích ngực bự!!!”

“Hả?”

Geto Suguru hơi cúi đầu, ước lượng một chút, hồi lâu sau mới chần chờ: “Có thể cân nhắc cả con trai ngực bự nữa được không?”

Mèo Gojo sững sờ...mèo Gojo im lặng...mèo Gojo cân nhắc!

Tựa như búp bê xù lông, mái tóc trắng mềm mại thậm chí còn hơi dựng đứng lên, trong phút chốc không biết hắn nghĩ tới cái gì hay là bị chọc tức, cả khuôn mặt đẹp đẽ dường như đỏ ửng như quả cà chua, ấp úng nửa ngày cũng không nói ra được câu gì, cuối cùng dứt khoát xoay người bỏ chạy.

Sự tình vẫn không được giải quyết, tính cảnh giác của Gojo Satoru lại tăng lên đáng kể, anh hơi hơi lại gần một chút đối phương sẽ xù lông ngay lập tức. Tuy vẫn rất đáng yêu nhưng vẫn hơi thất vọng chút xíu, gần tốt nghiệp cũng rất bận rộn, điểm tâm ngọt cho đối phương cũng bị bớt đi nhiều.

Điểm tâm ngọt chính là thứ để thu hút hắn, hôm nay trời mưa, Geto Suguru dự định tạm thời ngừng điều chỉnh sơ yếu lý lịch, tuy thầy Yaga Masamichi đã giải thích anh có thể công tác tại trường học nhưng anh vẫn muốn thử ở chỗ khác (chém)

__________

Thời điểm Gojo Satoru ăn điểm tâm ngọt sẽ rất đáng yêu, cái miệng há to, hai bên má phồng phồng. Đôi mắt to tròn màu xanh lam lại có chút cảnh giác nhìn anh chằm chằm. Rõ ràng cả người bự như thế, tay cũng lớn vô cùng, khi ăn điểm tâm ngọt lại như em bé, còn ngó đông ngó tây, sợi tóc mềm mại rũ xuống đầy vô hại, anh vốn dĩ cho rằng đó là một bé mèo ngây thơ thuần khiết.

Geto Suguru thực sự không ngờ cảm giác áp lực đối phương mang đến lại mạnh mẽ như vậy. Thật ra anh chỉ cùng một đàn em khác nói về chuyện tìm công việc, anh có hơi đau đầu về vấn đề này, đối phương vỗ vai anh an ủi, khi biết đàn em vẫn chưa ăn cơm Geto Suguru định đưa bánh quy vốn là để cho Gojo Satoru cho người đó.

Cuối cùng anh không đưa bánh quy đến cho Gojo Satoru nữa mà vội vã đi về nhà, kết quả đi qua ngõ nhỏ kia cổ tay anh bất ngờ bị túm lấy, sức lực của người đó lớn vô cùng, anh hoàn toàn bị hắn ôm vào lòng, quần áo mùa hè mỏng dính, cảm giác cơ bắp căng chặt nóng bỏng dưới lớp quần áo càng thêm rõ ràng.

Đối diện anh là vẻ lạnh lẽo vẫn chưa kịp tan hết trong đôi mắt xanh lam, mái tóc trắng buộc lên một cách tùy tiện, tựa hồ vừa mới vận động xong bị hắn không kiên nhẫn buộc đại lên. Bóng của con hẻm khiến biểu cảm của Gojo Satoru trở nên mờ mịt, lòng bàn tay rộng lớn nóng bỏng cùng ngón tay thon dài của đối phương dán chặt vào cổ tay anh, thanh âm mang theo hàm ý khó đoán có chút khàn khàn không vui, hắn dò hỏi:

“Bánh quy của tôi đâu?”

Geto Suguru có chút khựng lại, khoảnh khắc chạm mắt với đối phương anh có cảm giác như bị sói con theo dõi, vẻ vô hại đáng yêu trước kia hoàn toàn không thấy bóng dáng, anh ngập ngừng mím môi, cuối cùng nới lỏng cổ tay vài lần thoát ra ngoài, máy móc đáp ứng với hắn ngày mai sẽ mang đến.

Nhưng vì đi tìm công việc nên đã hai tuần không đến trường học rồi. Thật ra cũng không phải khó tìm gì, ngược lại, Geto Suguru rất được chào đón, chỉ là anh lặp đi lặp lại khảo sát, phỏng vấn như vậy là muốn tìm được một nơi tốt nhất.

Nhưng Gojo Satoru đã trải qua 15 ngày mà không có anh, nửa tháng, hắn không được gặp Geto Suguru. Lúc đó thiếu niên vừa mới xác định được tình cảm, phát hiện phần yêu thầm mờ mịt kia đã bị mình giấu đi. Hắn đã bỏ tiền thuê Mei Mei để có được địa chỉ nhà anh, vậy nên trong một đêm mưa thế này liền tìm đến.

__________

Gojo Satoru vẫn đứng im tại chỗ, đôi mắt đảo qua đảo lại con búp bê có đôi mắt xanh lam tròn xoe trong nhà, mái tóc màu trắng nhìn qua cũng vô cùng mềm mại.

Có thể thấy được chủ nhân chăm sóc nó cẩn thận đến mức nào...

Tại sao lại vứt bỏ mình? Rõ ràng mình đẹp hơn nó rất nhiều.

Gojo Satoru mấp máy môi, cuối cùng lựa chọn không nói gì. Khi ngẩng đầu lên lần nữa đôi mắt xanh lam to tròn đã ngập nước, thiếu niên ngây thơ chưa từng trải nghiệm tình yêu có cảm giác như bị lừa dối, nước mưa lạnh lẽo vẫn nhỏ giọt trên tay.

Geto Suguru bị biểu tình như đang nhìn tên khốn phụ lòng mình của hắn làm cho nghẹn họng, sau đó anh dắt tay con mèo bự kia, không thèm quan tâm đến vệt nước trong căn hộ mà nhét Gojo Satoru vào phòng tắm.

Sau đó anh đến tủ quần áo bới nửa ngày, tìm được đồng phục trước kia của bản thân, thấy thiếu niên đi ra liền cầm quần áo đưa cho đối phương.

Quần áo mình nhỏ thế à???

Geto Suguru rơi vào trầm tư, quần áo là của anh mấy năm trước, nhưng lúc đó anh cũng rèn luyện đàng hoàng mà, tại sao Gojo satoru mặc vào lại căng ra như thế? Dáng người hắn hoàn hảo vậy hả??? Tám múi cơ bụng săn chắc, lồng ngực phập phồng theo nhịp thở, hầu kết lên xuống hồi lâu mới mở miệng:

“Rất xin lỗi...tiền bối, em nghĩ em rất thích anh, xin hãy hẹn hò với em đi!”

Thiếu niên ngây thơ hạ quyết tâm rất lớn, Geto Suguru bị thông tin này làm cho sững sờ, sau khi ngơ ngác một lúc lâu. Đôi mắt hồ ly hẹp dài của anh khẽ híp lại, mái tóc đen dài xõa ra tự do cùng đôi hoa tai phát ra ánh sáng rạng rỡ, âm thanh dịu dàng mang chút mê hoặc của anh vang lên:

“Thật không? Anh nghĩ anh đồng ý với Satoru đó!”

End.


10 tỷ năm mới update 🐒

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro