Chương 1 :
Trên diễn đàn trường hot girl trường [ Đường Y Y ] đã đăng 1 bài viết công khai theo đuổi học bá top1 toàn khối anh trai của tôi [Tống Nguyên] . Tạ Cẩn bạn cùng bàn của tôi là thái tử gia trong giới người đang có 1 kì nghỉ ngắn ngày vì "công việc" gì đó liên quan đến tương lai ở Đức biết tin thì nổi trận lôi đình lập tức bay về nước ngay trong ngày tìm đến tôi đang trong tiết học túm lấy cổ áo từ đằng sau của tôi lôi xồng xộc ra ngoài, mặt cậu ta đen xì vừa đi miệng cậu ta còn không ngừng mắng chửi, nghiến chặt răng " Con mẹ nó! Định vớt tay trên của ông đây à? Người của ông cũng dám động " , còn tôi thì điên cuồng vùng vẫy gào lên " Đó là chuyện cậu cậu mắc mớ, liên quan rau mơ rễ má gì đến tôi mà cậu lôi tôi đi, buông ra ".
Đang chật vật đi dật lùi vũng vẫy gỡ tay cậu ta ra khỏi cổ áo thì bỗng dưng cậu ta dừng lại tôi bước hụt chân suýt nữa thì đã nằm sõng soài dưới đất vừa loạng chạng đứng dậy khi vẫn còn đang mơ hồ thì cổ áo đồng phục của tôi bị cậu ta túm lấy kéo lại, Tạ Cẩn nghiến răng từng chữ từng chữ khiến tôi cứng cả người " Tường Hi cậu mau động não nghĩ cách tống cổ cô ta đi cho tôi, tốt nhất là nên 'dìm chít' cô ta " . Đôi mắt tam bạch đang nhìn chằm chắm vào tôi đuôi mắt nốt ruồi lệ khẽ giật, bình thường không cần nhìn khí chất mà cậu ta tỏa ra đã có nguồn áp bức khó tả bây giờ cậu ta đang nhìn tôi mắt cậu ta giật liên hồi, bàn tay đang nắm lấy cổ áo tôi nhấc lên không những không buông lỏng mà còn siết chặt, tôi vốn dĩ muốn vùng vẫy thoát ra né tránh ánh mắt đáng sợ ấy nhưng sự thật đáp lại rằng tôi không thể thoát ra nếu không đồng ý yêu cầu đó ánh mắt đó vẫn đang nhìn vào tôi, tôi sợ đến toát mồ hôi cuối cùng là không chịu nổi áp lực của cậu ta toát ra mà đồng ý " Mẹ kiếp! Tôi sẽ nghĩ cách được chưa! " vừa dứt lời cổ áo của tôi được buông ra, vì sợ chân như không còn sức đứng vững mà ngồi rạt xuống đất thở hắt 1 tiếng, trong lòng đã không biết đã mắng chửi tên chó điên này bao nhiêu lần : " Đồ chó, dọa chết bà đây rồi" , " Con c*c m, cút đi " , " mẹ sợ té đái,tưởng đâu đi lên trời rồi chứ", v.v .
Như cảm nhận được gì đó cậu ta quay sang ngồi sổm xuống chống cằm, đôi mắt híp lại mở miệng như cười như không nói " Cậu muốn nói gì? Tốt nhất là nghĩ cách giúp tôi đi, để cô ta biết anh trai của cậu là người của tôi ".
Tôi biết cậu ta nói sẽ làm không nói xuông và không đơn giản chỉ dừng ở 1 mình cô ta mà còn muốn hất cẳng nhà cô ta khỏi giới. Thằng chó này! Quả thật là đã sai lầm khi lại làm mai anh trai của mình cho cậu ta anh trai tôi mặt đẹp chân dài eo thon thân hình thư sinh cơ bụng có đủ tính tình với tôi còn rất dịu dàng nhưng tên này lại nằm trên, đúng vậy cậu ta nằm trên cậu là là top chỉ vì lợi thế chiều cao của cậu ta hơn anh tôi nửa gang tay nên cậu ta chễm chệ chiến thế chủ động. Tôi nhìn cậu ta đang ngồi sổm chống cằm trước mặt bình tĩnh đứng dậy phủi đồng phục nói " Được, coi như phận làm em chồng tương lai giúp cậu 1 chút à tôi còn 1 món quà muốn tặng cậu!" .
- " Em chồng tương lai cậu có gì muốn tặng tôi à? " Tạ Cẩn híp mắt cười nói , _ " Ừ! " lời vừa dứt Tường Hi đã một cước đá vào phía người bên phải của Tạ Cẩn kèm theo câu " Thằng Chó Cười Con Cặc! " rồi ba chân bốn cẳng vắt chân lên cổ chạy thục mạng , từ đằng sau Tạ Cẩn vừa bị đá ngã lồm cồm đứng dậy gào lên tức giận " Ranh con m mà không phải em gái của Tường Nguyên thì t vặt cổ m từ 8 đời rồi, chứ ở đó mà đá t, coi chừng t đó " vừa dứt câu cậu còn suýt xoa tay chân mình chỉ vì Tường Nguyện chồng tương lai của cậu mà phải nhịn, Tường Hi chạy thục mạng đến cửa lớp Tường Hi thì đã thở lấy thở để vịn vào tường mà ngồi xuống ghế nhưng vừa ngồi chưa kịp ấp chỗ thì chuông hết giờ đã vang lên không còn cách nào khác cô đã nhờ thân bạn của mình là Hứa Vãn Hòa xuống căn-tin mua giúp cô 1 phần đồ ăn trưa còn cô thì ở trong lớp mở sách ra ôn lại những bài toán cấp cao mà anh trai cô đã giảng tối qua, cô chăm chú vào bài toán, tay bấm bút liên tục đang chìm trong dòng suy nghĩ công thức cách làm thì đột nhiên có người gọi tên của cô ngước mặt lên thì thấy 1 cô gái tóc dài yểu điệu giọng nói ngọt ngào như đóa hoa nhỏ cần được che trở là Đường Y Y bạn cùng phòng của cô , cô ta nở 1 nụ cười dịu dàng nói với cô :
- " Tường Hi, chúng ta đi ăn cùng nhau nhé và... "
Tường Hi nhướng mày vừa nói vừa tiếp tục cúi xuống làm bài " Không , đừng làm phiền tôi ". Đường Y Y tiếp tục luyên thuyên nói chuyện vừa lúc Hứa Vãn Hòa đi mua đồ ăn quay trở về " này bạn học, cậu là ai? Tại sao lại ở trong lớp của chúng tôi? "...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro