Vô đề (2)
Ta thấy hồn ta lạc giữa đàng,
Bâng khuâng chờ đợi chuyến đò ngang.
Chuyến đò khi ấy ta chờ đợi,
Đã khuất nơi xa tự thuở nào.
Giật mình ngẫm lại: giấc chiêm bao,
Mà vẫn thật như chuyện thuở nào.
Lạc trong tâm tưởng, ta tự hỏi:
Liệu rằng sẽ kịp chuyến đò xưa?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro