Tâm tư
Chàng ra thế giới rộng bao la
Còn ta một mình bên mái nhà
Chàng xua kí ức bay đi mất
Còn ta lặng lẽ thu lượm về.
Kí ức của chàng thật buồn bã
Cũng giống cơn mưa về chiều mà
Cơn mưa như mũi tên xối xả
Rồi hoàng hôn xuống, mưa cũng ngưng.
Ta như một cô gái ngốc nghếch
Tìm, nhặt chút kí ức cỏn con
Ôm những mảnh chuyện tình đã vỡ
Cuộc đời như một chiếc gương mờ.
Chiếc gương ấy đã từng thật đẹp
Phản chiếu chuyện tình chàng và ta
Nhưng bão tố đã làm gương hỏng mất
Lu mờ dần trong bóng tối xa xăm.
Chàng hỡi chúng ta không oán hận
Cớ trách sao chàng lại vô tình
Để rồi ra đi trong suy tính
Bỏ mặc ta ở lại một mình.
Thế giới bao la muôn màu sắc
Với ta chỉ là màu xám thôi
Cả một khoảng trời xanh tan vỡ
Mình ta cô độc, không có chàng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro