Mặt trăng máu
Màn đêm buông xuống
Nghe tiếng cánh hoa
Rơi... rơi...
Có tiếng đàn buông lơi
Là ai đang hát?...
Hát một khúc ca ai ai
Mọi thứ dần chìm trong tĩnh lặng
Lộ thiên lại không một bóng người
Chẳng nghe thấy tiếng khóc, tiếng cười
Chỉ thấy huyết nguyệt tròn vành vạnh
Thấy dải lụa đào mong manh
Tung bay theo gió
Tay trái nâng lên, tay phải hạ xuống
Một vòng quanh thân đầy gai nhọn
Lướt đi giữa trời mà nước mắt tuôn rơi
Tiếng đàn ca hòa cùng dòng suối chảy
Tí tách... tí tách
Ánh trăng vẫn tỏ
Trăng thẫm huyết sắc rực tươi
Như máu chảy trong tim
Hòa vang câu hát
Tiếng ai hò thuyền man mác buổi đêm
Đôi chân trần cứ thế mà chạy
Gió nhẹ lung cây
Khói sương chờn vờn làn mây
Ai hòa tấu một khúc ca sinh mệnh
Đem huyết lệ đốt cháy thiên hà...?
- Thấy không, chính là ta, đang múa dưới ánh trăng, dẫm đạp lên vết sẹo, đau để trưởng thành-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro