Khúc nhạc bi ai
Gió đông năm ấy về
Trên con đường lạnh lẽo
Góc phố nay vắng vẻ
Nghe tiếng lá lao xao.
Mở đầu khúc nhạc dạo
Là tiếng chim nỉ non
Mang nỗi buồn không thắm
Gửi tiếng ca véo von.
Thu qua, đông lại đến
Bông nắng đã úa tàn
Trải trên non xanh biếc
Sự lạnh lẽo mở màn.
Buồn vì thu tắt vội
Buồn vì ai chơi vơi
Trời cao nào với tới
Có buồn nào thảnh thơi?
Đèn điện thắp lên rồi
Soi bóng đêm u uất
Soi người đang ngồi khuất
Đêm thâu dài mien man.
Điệp khúc ai ca vang
Giọng ca buồn da diết
Tâm tình ai kín lặng
Có đáng chăng hỡi người?
Khúc bi ai cuối trời
Hóa màu nền lạnh ngắt
Màn sương giăng ánh mắt
Nỗi buồn chảy vào đâu?
Nhạc dạo lại chiếm thế
Rồi đến đoạn cao trào
Mưa bắt đầu từng hạt
Trời đang khóc trên cao.
Tiếng sấm là tiếng trống
Tia chớp là hào quang
Ngưng rồi lại thoáng vang
Tình duyên ai trắc trở.
Góc phố lập lòe sáng
Nào đủ sưởi hồn người
Trái tim không tỏa nắng
Có vụn vỡ, cháy tan?
Cuối cùng – đoạn hồi kết
Khép ngày buồn nhẹ tuôn
Bản nhạc đang dần hết
Liệu kết thúc nỗi buồn?...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro