Tử Khâm
Đây là một bài thơ trong Kinh Thi, là bài thứ 91 và là bài thứ 17 của phần Trịnh phong.
Bài thơ này có một điểm khá thú vị là mình đọc trên một quyển sách tên là "Văn hóa tính dục và pháp luật" của một tác giả người Trung Quốc tên là Đàm Đại Chính trong phần nói về đồng tính luyến ái có nhắc đến bài thơ này. Có một số khảo chứng của một số học giả cho rằng bài thơ là lời của hai người nam yêu nhau.
Sau đây là bản phiên âm:
Tử Khâm
Thanh thanh tử khâm,
Du du ngã tâm.
Túng ngã bất vãng,
Tử ninh bất tự âm?
Thanh thanh tử bội,
Du du ngã tâm.
Túng ngã bất vãng,
Tử ninh bất ai?
Khiêu hề thoát hề,
Tại thành khuyết hề.
Nhất nhật bất kiến,
Như tam nguyệt hề.
Bản dịch này trích từ trong quyển sách đó cho rằng là nam nam yêu nhau:
Tử Khâm trẻ đẹp,
Lòng tôi nhớ hoài.
Dù tôi không tới,
Anh không có lời.
Tử Bội trẻ đẹp,
Tôi tơ tưởng hoài.
Dù tôi không tới,
Anh đành không qua.
Cùng nhau vui đùa,
Ở nơi góc thành.
Một ngày không gặp,
Như ba tháng ròng.
Đây là bản dịch ra thơ lục bát cho là chỉ là tình yêu thông thường:
Áo chàng bâu vải xanh xanh,
Nhớ chàng em lại nghĩ quanh xa vời.
Vì bằng em chẳng đến nơi,
Sao chàng chẳng gởi vài lời đến thăm.
Xanh xanh tua ngọc của chàng,
Nhớ ai em nghĩ xốn xang xa vời.
Vì bằng em chẳng đến nơi,
Sao chàng lại chẳng đến nơi em chờ.
Nhẹ nhàng em nhảy lên nhanh,
Đứng trông lên cửa lầu thành vót cao.
Một ngày mà chẳng thấy nhau,
Lâu như ba tháng, khác nào chàng ôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro