Trả đơn: Bình minh sẽ mang em đi 1710
Tên truyện: Bình minh sẽ mang em đi
Tác giả: goodbyemybaby
Tình trạng: Hoàn thành
Số lượng: oneshot
Người thực hiện: Tiền đạo 13
***
1. Hình thức:
- Bìa truyện: Bìa truyện ở đây là hình ảnh của bình minh, phù hợp với nội dung của tên truyện hướng tới. Nhưng mà, bạn có thể trang trí thêm một tý, làm cho mọi người cảm thấy hứng thú với bìa truyện, sẽ chú ý đến truyện hơn.
-Nhan đề: "Bình minh sẽ mang em đi" mang hàm ý rất sâu sắc, khi đọc xong câu chuyện độc giả sẽ hiểu như thế nào là "bình minh" sẽ "mang em đi". Bạn cho thêm từ "sẽ" vào như để khẳng định một điều là "em sẽ phải đi" khi "bình minh đến". Kiểu như là bắt buộc chứ không phải tự nguyện.
-Hình thức trình bày: Rõ ràng nhưng bạn nên cách đoạn ra cho thoáng nhé. Và phần nói của Thanh với Phượng khi Phượng ngủ bạn nêm cho in nghiêng hoặc in đậm vì lúc đó Thanh không phải là con người nữa.
2. Nội dung:
Hừm... Mình nói luôn về phần miêu tả của bạn nhé. Phần miêu tả của bạn chưa được kĩ lắm. Có đoạn miêu tả chưa được kĩ nên chưa làm nổi bật được hoàn cảnh lúc đó. Ví dụ như đoạn đầu miêu tả cảnh Phượng nằm trên giường khóc:
"Đôi mắt anh vô hồn, từng giọt nước mắt cứ lã chã tuôn rơi, cả gian phòng trống vắng đến lạnh lẽo."
Đoạn này bạn nên miêu tả thêm Phượng nằm trên giường lạnh lẽo cô đơn như thế nào, khóc ra sao. Mình cho bạn một ví dụ nhé (nếu bạn thích):
"Đôi mắt anh vô hồn, nhìn vào khoảng không vô định, từng giọt nước mắt cứ lã chã tuôn rơi, lăn trên gò má của anh. Cả gian phòng trống vắng đến lạnh lẽo, anh cứ nằm đó, nằm cuộn tròn người lại, hai tay ôm lấy đầu gối. Phải chăng anh đang nhớ lại lúc xưa được em nằm bên cạnh ôm mỗi khi trời mưa thế này? Chưa bao giờ anh ghét những cơn mưa như bây giờ, mưa làm nỗi đau của anh thêm âm ỉ và mưa khiến anh của em thêm lạnh.
Đã gần một tháng nay rồi, ngày nào anh cũng buồn, đêm nào anh cũng khóc. Ngày thì thất thần, đêm thì lặng lẽ ngồi thu mình trong phòng. Chỉ vì ai đó bỏ đi, bỏ đi và mang theo luôm cả một Công Phượng vui vẻ, hoạt bát ngày nào."
Ví dụ như thế thì mình thấy nó sẽ làm nổi bật hơn nỗi cô đơn lạnh lẽo một mình của Phượng khi bị mất đi một thứ gì đó rất quý giá đối với mình.
Đoạn đầu bị thiếu miêu tả bao nhiêu thì đoạn sau lại hay bấy nhiêu. Bạn đã miêu tả rất tốt, hơn nữa bạn còn đánh được vào tâm lí người đọc. Rất xúc động, mình đọc cũng bị khóc nữa đấy.
À còn phần độc thoại của Thanh đấy, như mình đã nói ở trên bạn nên cho in đậm hoặc in nghiêng.
Đến phần Thanh chuẩn bị phải đi mới đọc thì mình thấy rất hay nhưng đọc đi đọc lại mình thấy thiếu thiếu. Bạn có biết thiếu gì không? Mình cũng không biết thiếu gì luôn.... Haha mình đùa đấy. Fic này mình nghĩ bạn thiên về ngược nên nếu như đoạn này bạn cho Phượng tỉnh lại và gặp Thanh, níu giữ Thanh lại thì sẽ rất hoàn hảo đấy. Khi Phượng tỉnh lại và gặp Thanh thì với tính cách của Phượng sẽ nhất quyết không cho Thanh đi, và để níu giữ Thanh thì không màng luôn cả xấu khổ mà khóc trước mặt Thanh nói "không muốn Thanh đi, muốn Thanh ở lại, muốn cả hai được như xưa."
Phần còn lại mình thấy rất hay, nhưng nếu bạn sửa lại như mình nói là cho Thanh gặp Phượng thì mình nghĩ cái kết sẽ khác.
Trên đây là những ý kiến chủ quan của mình về đứa con tinh thần của bạn, mong được bạn góp ý để trau dồi thêm. Cảm ơn bạn đã tin tưởng sử dụng dịch vụ của Hội quán.
- Tiền đạo 13 đen nhưng ngon -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro