Trả đơn: 610 · Trường Phượng · Color
Tên truyện: 610 · Trường Phượng · Color.
Tác giả: _Clock06
Tình trạng: Chưa hoàn thành.
Số chuơng review: Green + Purple
Nguời review: Thủ môn 22
Lời đầu tiên thì cho mình gửi lời xin lỗi đến bạn vì trả đơn chậm ạ. Bên mình có chút trục trặc về nhân sự nên đến giờ mới trả đơn đuợc. Mong bạn thông cảm.
1. Hình thức:
- Bìa truyện: Đơn giản nhưng phù hợp với tên và nội dung của truyện, các mảng màu xuất hiện trong các câu chuyện ngắn về mối tình của Trường và Phượng.
- Phần giới thiệu: Hai câu ngắn nhưng tóm gọn nội dung truyện.
- Hình thức trình bày: Ngắt đoạn khá hợp lý. Đôi khi bạn khá lạm dụng dấu ngoặc kép, ba chấm ở những chỗ không cần thiết, cả dấu chấm cảm cũng vậy. Vì cả Green và Purple đều mắc những lỗi giống nhau nên mình xin phép chỉ đưa dẫn chứng của Green thôi nhé.
Như ở đây, mình nghĩ từ mùa đông và bình thuờng không cần để trong ngoặc kép.
Những câu này bạn không nhất thiết sử dụng dấu ba chấm. Bình thuờng ba chấm cũng giúp kéo dài giọng đọc nhưng trong truờng hợp này lại khiến câu của bạn lê thê, Và còn rất nhiều những chỗ tuơng tự.
Chấm cảm chỗ này cũng không cần thiết do bản thân nó không hẳn là câu cảm thán.
Ngoài ra bạn thường xuyên sử dụng phép điệp cấu trúc. Việc này có thể khiến nguời đọc cảm thấy ngán, bỏ dở giữ chừng.
2. Nội dung:
- Văn phong, cách dùng từ, mô tả: Giọng văn của bạn khá nhẹ nhàng, sâu lắng. Ngoài việc dấu câu khiến câu văn khá lủng củng, bạn không mắc lỗi chính tả. Cả hai truyện của bạn đều mang không khí hoài niệm. Tuy nhiên, có đôi khi bạn dùng từ chưa thật hợp lý.
Green
Ví dụ như câu này. "Cái lạnh" thì không xuống đến âm bốn độ được, bạn có thể thay bằng từ "nhiệt độ" hoặc bỏ đi từ "xuống" chẳng hạn.
Từ "khốn đốn" ở đây không thích hợp lắm. Bạn có thể viết là "tầm nhìn của mọi nguời bị hạn chế" hay đơn giản là "khiến mọi người khó quan sát hơn bao giờ hết".
Từ "nắm bắt" sửa thành "điều khiển" thì hợp hơn.
Câu này của bạn có chút vấn đề.
Thứ nhất, từ "gieo" thường dùng khi nói là gieo hạt, gieo mầm, chứ không ai nói là "cây nhỏ Trường gieo" cả. Thứ hai, "màu xanh" thì không thể nào "héo úa" đuợc. Câu này khá tối nghĩa. Nếu chỉnh sửa sẽ ảnh hưởng đến câu sau. Mình xin phép không gợi ý chỉnh sửa.
Về nhân vật:
+ Nhân vật Lương Xuân Trường của bạn yêu thầm nguời đồng đội của mình, Nguyễn Công Phượng. Tâm trạng anh đang mang thực sự là tâm trạng của kẻ đang yêu. Khi nhìn một sự vật, hiện tượng nào đó, anh luôn nhớ đến Phượng, đến những câu nói của cậu. Cái rét của mùa đông khiến đôi chân cậu đau, khiến đồng đội khó khăn quan sát. Ngoài tình yêu cho Phượng, bạn cũng lồng ghép tình cảm của Trường dành cho cả đội.
+ Nhân vật Công Phượng của bạn, qua câu kể của Trường, vẫn là một Phượng rất "Phượng", một cầu thủ tài hoa, một người thầm lặng sau những chiến công của đồng đội. Nhân vật này ít đất diễn, nhưng lại được nhắc đến nhiều nhất.
Về cốt truyện:
Như mình đã nói ở trên, đây là câu chuyện về một anh đội truởng yêu nguời đồng đội của mình. Đọc xong câu chuyện của bạn, chắc hẳn ai cũng đã phải trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau: có buồn, có thương, có tiếc nuối của Thường Châu hôm ấy, và có cả sự ấm áp. Mình thích cái kết bạn đặt ra. Đôi khi tình cảm không cần phải nói ra, chỉ cần một chữ "thương" là mình về bên nhau.
Tuy nhiên, mình nghĩ phần đầu bạn gần như đứng trên góc nhìn của Trường để kể, phần sau lại như đứng ở góc nhìn của người thứ ba. Mình khuyên, nếu đã kể góc nhìn của Trường thì hãy kể nốt câu chuyện trên góc nhìn của anh.
Hơn nữa, đề tựa của bạn là Green nhưng xuyên suốt truyện, thứ xuất hiện nhiều nhất lại là mùa đông. Theo mình, Green có lẽ là cái kết cho cuộc tình của cả hai nhân vật. Việc màu xanh chỉ xuất hiện ở đoạn cuối làm cho nó bị lu mờ.
Purple
Ở đây, mình nghĩ "bằng lăng" không cần để vào ngoặc kép. Bằng lăng ở đây là một loại hoa luôn rồi mà, bạn có thể bỏ luôn ngoặc kép hoặc bỏ ngoặc kép cả cụm "ngắm bằng lăng"
Chỗ này mình nghĩ không cần dấu ba chấm đâu. Câu đó có thể viết liền với câu sau để cảm xúc không bị ngắt đoạn và đủ đầy hơn.
"Chùng chình" là động từ, mà lòng nguời thì không thể chùng chình đuợc, dùng từ này ở đây bị tối nghĩa.
Về nhân vật:
+ Nhân vật Công Phượng của bạn chắc hẳn là một nguời sâu sắc, đủ để hiểu đuợc cái trầm buồn của màu tím. Anh yêu màu tím, cũng yêu cả những kỉ niệm vụn vặt giữa anh và Xuân Trường. Phượng có thói quen xuống núi ngắm bằng lăng, việc đó khiên anh thư thả, mà lần này là để trốn tránh việc nguời anh yêu ra mắt bạn gái.
+ Nhân vật Xuân Trường xuất hiện qua lời kể của Phượng là một nguời luôn quan tâm đến bạn mình. Chi tiết mình thích nhất về Trường có lẽ là cái táo tếu, nghịch ngợm của một chàng trai trẻ 23 tuổi khi "chửi" cái chân của Phượng "ngu".
Về cốt truyện:
Nếu như Green kể về việc anh Trường đơn phương thì Purple lại là câu chuyện của một anh Phượng yêu thầm anh đội trưởng của mình. Tông màu chủ đạo của truyện là màu tím. Bản thân màu tím đối với mình đã mang màu sắc trầm, qua lời văn của bạn càng khiến cho mình cảm thấy cái buồn man mác qua những dòng bạn viết về nó.
Cá nhân mình thích OE, và mình cho rằng cái kết của bạn là hoàn toàn hợp lý, không khiến đọc giả quá nuối tiếc nhưng đủ để đọng lại chút buồn man mác trong từng câu chữ.
Nhìn chung: Mình thích văn phong của bạn. Bạn viết khá hay, đủ để người đọc cảm nhận được tình cảm của Trường hay Phượng dành cho đối phương. Mình có chút xét nét về dấu câu, do việc dùng sai cách có thể khiến cho người đọc cảm thấy khó chịu hoặc bị ngắt mạch cảm xúc.
Trên đây là những ý kiến chủ quan của mình về đứa con tinh thần của bạn, mong được bạn góp ý để trau dồi thêm. Cảm ơn bạn đã tin tưởng sử dụng dịch vụ của Hội quán.
- Thủ môn 22 -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro