Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bản giao hưởng định mệnh

Cả ngày hôm nay lại không thấy Cedrid ở đâu, bài thi cuối kì của cậu lần này vẫn được đứng top 5 của trường, nhưng trong lòng vẫn không khỏi trống trải.
Nhìn dòng người ra về vội vội vàng vàng, cầm giấy báo điểm trên tay , có méo xệch nhăn nhúm , có hân hoan khoe với bố mẹ, thiết nghĩ cậu cũng không cần phải chen lấn về gấp làm gì, dẫu sao, nhà cũng vắng vẻ...

Dòng người ra hết, lúc này Marick mới chầm chậm bước về. Dưới tán dẻ quạt, thấp thoáng có bóng thon dài tựa người trên chiếc thể thao đắt tiền, tĩnh lặng mà cô đơn.

Marick lúc này dường như nhận ra, đó...có phải là anh hai không ?
Tay tứa mồ hôi lạnh, tim cũng bất giác đập loạn, cậu chạy tới chỗ người đàn ông kia hớn hở hơn bao giờ hết.

Thấy anh trầm tư, cậu cũng không dám hỏi nhiều, chỉ nhìn anh một lúc lâu, sau anh lại lên tiếng.

"Sao lại về trễ thế này ?" Bàn tay đặt lên đầu cậu, xoa xoa ôn nhu như có điện làm cậu giật bắn mình.

Này là...?

Cậu nhìn Jackson như người ngoài hành tinh, thực sự hoảng hốt. "Thụ sủng nhược kinh" như trong sách nói là đây chăng ?
Cảm giác vui sướng lạ lùng dâng lên trong đáy mắt, đã bị anh nhìn thấy, nhưng rồi cũng lơ đi vội vàng.

"Em xin lỗi... lúc nãy đông người quá, không tiện chen lấn."

Jackson giật khẩu trang ra, sách đỡ hộ cậu chiếc cặp xanh xanh, thuần thục mở cửa xe cho cậu.
"Đói chứ ? Chúng ta đi ăn."

Marick cảm giác được hôm nay khác lạ, phải chăng mình đang ngủ ngày à? Anh ấy... sao lại ôn nhu như thế ?
Cậu ừm một tiếng.

Thấm thoắt đã đến 7h, chiếc xe chạy từ từ ngược hướng về con hẻm nhỏ của cậu. Marick nhìn anh, ngượng ngùng thỏ thẻ.
"Anh hai... đây không phải hướng về nhà.."

Jackson thoáng nhíu mày, từ nãy đến giờ anh liên tục nhìn gương chiếu hậu. Nghe cậu lí nhí như con thỏ nhỏ, bụng dưới không hiểu sao lại như có lửa bơm vào. Nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng như thế thốt lên.
"Về nhà anh."

Marick cậu nghĩ không thông, như thế nào lại về khu S?

Jackson Wade Wright anh ấy hiện đang là một trong những cái tên nóng hổi nhất nhì màn ảnh nhỏ. Có thể nói với khí chất cao ngạo quyền quý không thể chối bỏ, hơi thở nồng đượm tư tình của một gã người lai, chỉ cần lia mắt khẽ khàng, cũng đã khiến bao cô gái vì mình mà lao đao..
Hiện trên tờ tạp chí The Time, nhất cử nhất động của anh đều sẽ là tít nóng hổi trong ngày. Cũng có thể hiểu rằng, việc đem một đứa trẻ không rõ thân thế từ một khu ổ chuột đầy rẫy những tệ nạn ở một ngách nhỏ của New York phồn hoa về nơi top những con người của công chúng, lộng lẫy xa xỉ như khu S như thế này, là một điều không tưởng..

Nơi anh ta sống không quá lố lăng như những căn biệt thự xếp lớp san sát nhau đằng xa xa, mà chỉ là một căn nhà gỗ, tiện nghi, thoáng đãng. Đứng trên ban công tầng thượng cũng đã có thể bao hết được khung cảnh tấp nập rực rỡ về đêm.
Marick chống tay lên cửa kính thích thú nhìn ngắm xung quanh như một chú chó nhỏ. Đây là lần thứ 2 cậu tới đây kể từ lần đầu tiên Jack nhận được giải diễn viên xuất sắc nhất.
Ôi chao, cuộc sống của những kẻ có tiền thật khác biệt. Sâm banh ướp lạnh, whiskey, đĩa Careless Whisper của George Michael, bao nhiêu là thứ trên bàn ăn, trong tủ lạnh,.. mà bà dì Nuco hay đến để chuẩn bị mỗi buổi chiều, cảm tưởng như cậu đang nằm mơ giữa ban ngày. Marick ôm đồ ăn gói gọn vào bao tử, bởi cậu biết có xin phép, anh ta cũng chẳng mấy để tâm. Nếu cậu không ăn mấy thứ này, thì anh ta cũng cho cả vào sọt rác !

Trong lúc cậu đang nhồm nhoàm ngấu nghiến mấy thứ linh tinh, thì Jack đã tắm rửa xong cả, thon dài nude nằm phơi chân trên đệm ghế sofa, tóc ướt rũ rượi chẳng thèm lau khô.

Marick dù đã quá thân thuộc với từng đường nét trên cơ thể loã lồ kia, nhưng không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy, lại vô thức mặt đỏ tía tai. Nhất là cây gậy lười nhát bết cả nước kia, mỗi tối đều hành hạ cậu đến sức cùng lực kiệt.

Marick bỗng giật nảy người khi vô ý chạm phải đáy mắt nóng bỏng của người nọ. Hoá ra lúc cậu liếc mắt đưa tình với cậu em của Jack, anh ta đã biết..
Không đợi Jackson nói nửa lời, cậu liền ngoan ngoãn ngồi dưới chỗ háng anh, ôm eo nuốt chụt chụt lấy gậy mập.
Ôi, người anh em sao lại thơm ngon như thế này ? Mùi Crabtree Evelyn men theo nhúm lông xoăn vàng óng va đập vào mặt cậu ngược lại không khó chịu, chỉ khiến cậu thêm hưng phấn.
Tiếng va đập bạch bạch nhem nhép vang lên đều đều, cùng tiếng rên rĩ thống khổ của cậu bé đầy ái muội.

"Ưm.. thích.. ngon.."

Jackson mặt không cảm xúc đẩy đầu cậu ra, đứng dậy lấy trên bàn một tập sách báo cùng cặp kính cận gọng vàng tỉ mỉ xem xét.
Marick nhìn khuôn mặt lạnh nhạt của anh cùng với cậu bé xung huyết đến rỉ nước phía dưới hoàn toàn không hợp nhất. Cảnh mĩ miều như thế, hơn nữa lại là người đàn ông của cậu, thực muốn đem chính mình an ủi anh đến bắn ra trong khoái hoạt.

Marick lột quần, bò lại chỗ anh đứng, liên tục lấy lòng cây gậy hung hãn gân guốc đến đáng sợ kia.

"Ngn... Jack.. đừng bỏ rơi em mà.."
Cậu sục người anh em mình, một tay cắm thật sâu vào lỗ hậu chọc đến chảy cả nước ra sàn, mồm vẫn ngậm chặt thứ thô to giần giật.

Tầm chừng 5, 6 phút sau anh đã bắn đầy lên người cậu. Marick nhanh nhẹn đưa mồm vắt cạn đống tinh còn sót lại, đem mình bắn ra cùng anh. Khuôn mặt trắng nõn ửng đỏ dâm dục không tả xiết, thực nao lòng.

Ấy vậy mà anh ta lại xem như chẳng có chuyện gì, rút cậu em mình ra khỏi miệng cậu. Vuốt ve lau nhè nhẹ, nằm lên giường trước sau như một lạnh lùng một giọng điệu.
"Biến đi tắm rửa rồi ra đây."

Cậu nghe thế, bản thân cũng chẳng có kì vọng gì cho cam. Được ngủ với anh đêm nay đã đủ thoã mãn cậu rồi..
Marick cậu tắm xong cũng đã ngót nghét 10 giờ, cậu thư thái bước ra, trên người chỉ còn mỗi chiếc áo sơ mi của Jack, cả quần lót cũng chẳng có. Thiết nghĩ có lẽ anh cũng không để ý đâu.
Cậu bước lại chỗ anh thì đã thấy đống tư liệu màu sắc sặc sỡ hiện lên một cậu bé tóc nâu học sinh trung học. Và không ai khác, đó chính là cậu..

"Từ hôm nay mày ở lại đây, đồ đạc sẽ có người chuyển tới."

"Bà cha bọn paparazi.."

Cậu lúc này mới hoảng cả hồn, thì ra bọn tin giặc đã moi được Jack có một thằng em cùng mẹ khác cha là cậu. Phải chăng lũ người lại gây thêm phiền hà gì cho anh ta rồi ?

"Tao sẽ chuyển trường cho mày."

Giọng Jackson vẫn đều đều, nhưng mỗi từ anh thốt lên đều là dao dăm bén nhọn. Cậu chuyển trường sao ?
"Jack, em..."

"Tao không muốn trên báo xuất hiện bất cứ tin gì liên quan đến thằng anh này bỏ rơi gia đình, để thằng em cốt nhục duy nhất học trong cái trường thối nát đó đâu."

"Nhưng mà..."
Hốc mắt cậu đỏ lên, nếu cậu đi rồi Ced phải làm thế nào ?

Marick chìm đắm trong cơn suy nghĩ, không biết môi mình đã bị ăn lúc nào. Nụ hôn nóng bỏng âu yếm khác hẳn thường ngày làm cậu trợn tròn cả mắt. Không biết phải làm sao, thì đùi non mịn bên trong lớp áo đã bị người ta ve vãn. Làn da nõn nà khiêu gợi khiến người đàn ông rạo rực đến cương cứng lên, chọt vào cậu bé giữa hai chân cậu.
Marick uốn cong người mông lung để anh ta chà sát môi mình, đem lỗ mông mình banh rộng đến không thể khép, nước nhễu nhão ướt đẫm cả bàn tay Jack. Cậu ngồi hẳn lên người anh.
"Biết điều một tí, thằng Cedrid không dễ chơi như thế. Mày lo làm gì."

Lời ngon ngọt dụ dỗ của Jack đưa cậu lên chín tầng mây, thân thể đỏ ửng ngày một mẫn cảm hơn, cậu lúc này chỉ biết kêu than sảng khoái muốn ngất đi.
Dưới thân anh, cậu như một con đàn bà đĩ thoã thèm khát. Tiếng nút chật chật, va đạp phành phạnh mạnh mẽ làm cậu sướng tê người đến run hết cả chân.

Jack hôn khắp người cậu, nách, bẹn, cặp đùi như con gái, khiến anh không dứt được tâm tình. Gậy to càng sưng giận dữ nhồi vào lỗ nhỏ trướng căng, như muốn đem cả hai túi thịt mình nhét luôn vào động.

Cái động ấm nóng còn khoái hơn cả lũ đàn bà rách việc. Anh âu yếm hết lần này đến lần khác, mặc cho người dưới thân nỉ non cầu xin.
"Hưm.. ưm.. xin anh.. Jack.. nhẹ nhẹ.. nhẹ nhẹ ."

"Hưm... nnn... ư .. ư.. ưaa.."

Tâm trí trống rỗng, chỉ còn biết theo nhịp đưa đẩy của người kia mà cọ sát.
Cậu run lẩy bẩy mông bị chọc đến bắn tinh mấy lần.

Marick kiệt sức mặc người muốn làm gì thì làm, bản thân lại chìm vào mộng.

Chỉ biết rằng, cuộc sống thường nhật của cậu đã chuyển sang một bước ngoặc mới, đến chính mình cũng không biết phải đối mặt như thế nào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro