Thượng.
- Bỉ ngạn hoa khai -
Tân nương của yêu tinh nhất định phải chết.
Đây vốn là ý chỉ của thần.
Và cũng là vận mệnh đã được định sẵn.
Tuy nhiên Wang Yeo không hề muốn như vậy, đó chính là Tân nương không dễ gì đợi được của cái tên yêu tinh ấu trĩ vừa là gió, vừa là mưa, vừa là lửa - Kim Shin.
Sao có thể cứ thế mà chết chứ.
Cho nên Wang Yeo liền sử dụng năng lực, xoá đi tên của Ji Eun Tak trên thẻ bài. Đổi lại cho thiếu nữ một cơ hội sống sót.
Nhưng vì thế mà anh làm trái lại ý của thần.
Tiền bối của đội quản lý địa ngục đã rất nhân từ, cho Wang Yeo dùng thời gian một ngày để cáo biệt. Sau đó, Wang Yeo phải tiếp nhận sự trừng phạt cuối cùng của thần.
Bởi vì Ji Eun Tak chịu kích động khá lớn từ vụ tai nạn. Cho nên Kim Shin định đưa Tân Nương của mình xuất ngoại tu dưỡng một thời gian. Vì thế khi Wang Yeo về đến nhà, yêu tinh đã sắp xếp xong hết hành lý.
- Hai người định đi à?
- À, tình trạng của Eun Tak không ổn lắm. Tôi cảm thấy thay đổi môi trường sống có lẽ sẽ có lợi cho bệnh tình của cô ấy. Cho nên tôi định đưa cô ấy ra nước ngoài sinh sống một thời gian. Thời gian này đành phiền anh trông coi nhà cửa. Nếu có việc gì có thể tìm Deok Hwa giải quyết.
- Đi nhanh đi, đồ yêu tinh dông dài. Đừng quên rằng, đây vốn là nhà của tôi. Không cần anh nhắc tôi cũng sẽ trông coi cẩn thận.
- Ha, đồ sứ giả địa ngục đáng chết, đừng quên rằng cũng sắp hết hạn thuê rồi. Đừng mong đợi rằng đến lúc đó tôi không tống cổ anh ra khỏi cửa.
- Assssi
Quả nhiên không thể cùng cái tên này cáo biệt một cách đàng hoàng tử tế. Wang Yeo cảm thấy tiếc nuối.
Như vậy cũng tốt, dù sao biệt ly cũng quá thương cảm. Không hề thích hợp với một yêu tinh đã sống đơn độc suốt 900 năm.
Động tác của Kim Shin rất nhanh, ngày hôm sau liền đưa Tân nương của mình đến Quebec. Cả căn nhà rộng lớn như vậy chỉ còn lại mình Wang Yeo một người, à không, là ma quỷ.
Wang Yeo dùng thời gian một ngày, thu xếp lại toàn bộ nhà cửa. Đem vải trắng phủ lên đồ gia dụng. Đề phòng lúc cái tên yêu tinh ấu trĩ kia trở lại phải đối mặt với một đống đồ gia dụng phủ đầy bụi.
Sau đó, anh đi đến quán gà của Sunny. Cách một con đường, nhìn thấy Kim Sun với nụ cười sán lạn, thuần thục sắp xếp thu dọn cửa hàng của mình.
Thật tốt quá.
Wang Yeo nhìn theo cô ấy, ánh mắt đau buồn. Anh đã phụ cô một kiếp, cho nên kiếp này, anh hi vọng cô có thể hạnh phúc viên mãn.
Cô gái nhạy bén đó dường như cảm nhận được ánh mắt của anh. Đột nhiên ngẩng đầu lên. Nhưng vô tình người mà cô đang tìm cũng đã đội mũ lên và rời đi.
Trên đường về nhà, Wang Yeo ghé qua phòng trà, tìm thấy hậu bối sứ giả. Sắp xếp thỏa đáng bàn giao công việc còn lại của mình
Wang Yeo vốn định an ủi một chút hậu bối đang đau buồn, nhưng cuối cùng lại chỉ có thể vỗ vỗ vai của cậu ta.
Vào lúc này, mọi lời nói đều trở nên vô nghĩa. Họ vốn dĩ là không thể tái kiến.
Hậu bối mà trước nay luôn đáng tin cậy ở phía sau anh, lặng lẽ hướng đến phía thần chết rời đi mà cúi chào. Đấy là cách duy nhất mà cậu ta có thể làm để tiễn biệt anh.
Sau khi bàn giao lại tất cả công việc, Thần Chết trở về căn nhà trống rỗng không một bóng người.
Anh đứng ở cửa lặng lẽ quan sát cách bài trí rõ ràng của cả căn phòng. Sau đó đột nhiên thấy nghẹn ngào.
Rõ ràng đã nói không được buồn, vậy mà bản thân lại làm không được.
Trong căn phòng trống rỗng, vang lên một âm thanh rất nhỏ, tiếng vỡ vụn của con tim.
Rạng sáng, Thần chết hoàn thành xong lời cáo biệt cuối cùng.
Anh dùng chiếc điện thoại không thuần thục soạn một đoạn tin nhắn gửi cho Deok Hwa.
Trong tin nhắn, anh nói dối rằng mình bị điều động đến quản lý một khu vực khác , cho nên phải chuyển đến nơi ở mới. Tiền thuê phòng còn thừa cũng không cần trả lại. Bởi vì đột nhiên bị điều động đi, cho nên không thể gặp mặt để cáo biệt. Nhưng nếu như có thể, anh nhất định sẽ quay về thăm.
Thần chết kiểm tra lại tin nhắn hai lần, nghĩ nghĩ vẫn nên thêm câu cuối cùng vào. Sau khi gửi xong tin nhắn, liền tắt máy.
Khắc cuối cùng rồi, anh nghĩ.
Vào ngày ước hẹn
Wang Yeo đứng ở cửa ra vào, lần cuối cùng quan sát cả ngôi nhà này, sau đó rời đi. Trong ánh sáng mơ hồ của buổi sớm tinh mơ, chỉ có một toà nhà to lớn trống rỗng tiễn biệt anh.
----
50 năm sau, Yêu tinh từ Quebec trở về, bên cạnh đã không còn Tân nương yêu tinh nữa.
Lần tai nạn xe đó dù ít hay nhiều cũng đã ảnh hưởng đến sức khỏe của Ji Eun Tak. Vì thế nên sinh mệnh của cô so với người bình thường chung quy vẫn ngắn hơn.
Tân nương yêu tinh cuối cùng vẫn uống chén trà khiến người ra quên đi ký ức kiếp này.
Cô cười và nói rằng:
- Hi vọng Ajeossi sẽ không phải chịu sự ràng buộc của số mệnh nữa.
Sau đó, nhấc chén trà lên và uống hết.
Kim Shin chẳng thể hiểu nổi, cái gọi là Sự ràng buộc của số mệnh là chỉ điều gì.
Sau đó, anh trở về Hàn Quốc, trở về hàng ổ của yêu tinh. Trực giác nói với anh, nơi này có đáp án mà anh cần.
Cả toà nhà to lớn trống rỗng chào mừng chủ nhân của nó đã trở lại, nhưng trong tâm Yêu tinh lại không có lấy một điểm vui mừng vì đã trở về.
Thực ra đối với tin tức Thần chết rời đi, Deok Hwa đã sớm nói với anh. Mặc dù cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ. Nhưng lúc đó bởi vì lý đó sức khỏe của Ji Eun Tak, cho nên không thể trở về tìm hiểu.
Vì vậy lần này ngay sau khi về nước, việc đầu tiên mà Kim Shin làm là đi tìm tên Thần Chết không từ mà biệt kia.
Nhưng lại chẳng có thu hoạch gì.
Vua của tướng quân, sứ giả địa ngục của yêu tinh, Yeo của Kim Shin, giống như đã hoàn toàn biến mất. Một chút manh mối cũng không hề lưu lại.
Những ngày tháng tìm kiếm cứ dần dần trôi đi, trái tim của Kim Shin cũng dẫn trở nên rạn nứt. Cụ thể là gần đây cứ liên tục có mưa lớn không ngừng.
Tài phiệt đời thứ năm Yoo Seong Jea bị ép đến đây để thăm nom, đối với vị yêu tinh đang làm ra vẻ "gái đến kì" trước mặt mình thực sự là hết chỗ nói.
- Samchol à, chú rốt cuộc muốn làm gì vậy hả? Chú xem tin tức hai ngày nay đi, cứ mưa tiếp không ngừng như vậy, sẽ gây nên khủng hoảng đó!
"Ta muốn làm gì?" Yêu tinh thầm nghĩ. "Ta muốn tìm được cái tên thần chết xanh xao tiều tụy kia, sau đó..."
- Sau đó thì ngươi có thể làm được gì?
Đột nhiên ngữ khí của Seong Jea trở nên nghiêm túc, khiến Yêu Tinh bật đứng mạnh lên, tức giận nhìn chằm chằm vào Seong Jea ở trước mặt, không, có lẽ phải là Thần ở trước mặt.
- Câu này của người là có ý gì?
Kim Shin có một linh cảm, cái con bướm đáng chết này chính là đầu mối để tìm Wang Yeo. Ngay lập tức từ ánh mắt của anh phát ra sự nguy hiểm. Tỏa ra khí tức của tướng quân bất bại thuộc về ngàn năm trước.
- Yeo, ở đâu?
Không ngờ rằng, thần lại cười, giống như than vãn mà mở miệng:
- Y đã không còn trên thế gian này nữa rồi
Kim Shin biến nước thành kiếm, kề lên cổ của người trước mặt.
- Ngươi lừa ta
Nhìn đến Kim Shin mang theo sát khí ở trước mặt. Thần nhún vai chẳng hề gì, không hề để tâm đến thanh kiếm mang tính uy hiếp kia.
- 50 năm trước, Wang Yeo thân là sứ giả địa ngục lại dám tự ý can thiệp vào sống chết của loài người. Cho nên phải chịu sự trừng phạt của đội quản lý địa ngục đề ra. Cũng có nghĩa là từ 50 năm trước, Wang Yeo đã không còn tồn tại trên thế giới này. Đây là sự thật mà ngươi không thể thay đổi được.
Kiếm trong tay Kim Shin rơi xuống mặt đất. Mà anh giống như vô tri vô giác trừng to mắt nhìn thần trước mặt.
- Ta có thể để ngươi gặp lại y một lần. Đây sẽ là sự nhân từ cuối cùng của ta. Sự rành buộc ngàn năm qua giữa hai người các ngươi. Cũng đã đến lúc kết thúc rồi.
Thần thương hại mà nhìn yêu tinh trước mặt.
- Ba ngày sau, tại phòng trà, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi.
--------------------------------------------------------
To be continue....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro