Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bạch Mai Khôi

Hoa hồng trắng


Tác giả: nunu

Link:https://wryy036369.lofter.com/

_________________________________________


Lần đầu viết nên không được hay cho lắm 😊)))




1.


Đèn đường có chút mờ mịt, tuy rằng mới mười giờ tối, nhưng cơn mưa nhẹ khó tránh khỏi làm cho trên đường ít người đi bộ hơn.

"Sao em lại ở đây?" Dương Khả Lộ nhìn "tiểu cẩu cẩu" đang cuộn tròn dưới lầu nhà mình. Trên đuôi tóc vẫn còn đọng lại vài giọt nước, ống tay áo ngắn mỏng manh lộ ra một khối vết bầm tím trên cánh tay, trong mắt em rơm rớm nước mắt nhìn Dương Khả Lộ.

"Ba mẹ em lại cãi nhau?" Vương Tỷ Hâm gật gật đầu, nước mắt vốn đảo quanh hốc mắt, bởi vì gật đầu nên nước mắt theo hai má rơi trên mặt đất, cũng rơi vào trong lòng Dương Khả Lộ.




Vương Tỷ Hâm, con gái của tổng giám đốc của tập đoàn cổ phần Z thị. Ba mẹ thường xuyên cãi nhau, thậm chí còn lấy lý do bận rộn với công việc. Khiến em không thích nói chuyện với mọi người từ khi còn nhỏ. Mẹ em từng nghĩ rằng đó là một vấn đề tâm lý đã đưa em đến bác sĩ. Dương Khả Lộ, một bác sĩ tâm lý học nổi tiếng ở thành phố Z. Khi Vương Tỷ Hâm gặp phải bất kỳ vấn đề gì, cô luôn dịu dàng khuyên nhủ, Vương Tỷ Hâm cũng bắt đầu sinh ra đồng cảm với Dương Khả Lộ.




"Đừng khóc nữa, chị đưa em về nhà" Dương Khả Lộ ôm Lấy Vương Tỷ Hâm, hoặc là bởi vì ngồi xổm một lúc lâu nên đứng không vững, thuận thế vòng quanh eo ôm lấy Dương Khả Lộ, nhẹ nhàng nức nở trong lòng cô. Thân thể Dương Khả Lộ cứng ngắc một chút, rồi lại chậm rãi giơ tay lên ôm chặt lấy em.

"Đừng khóc, bên ngoài còn đang mưa, về nhà với chị trước đi"

Nghe được những lời này Vương Tỷ Hâm mới chậm rãi buông tay, bởi vì em rõ ràng ý thức được ở bên cạnh Dương Khả Lộ rất an tâm, rất thoải mái, sẽ không có cãi vã sẽ không có gia bạo. Dương Khả Lộ sẽ quan tâm đến mọi cảm xúc của em. Dương Khả Lộ luôn rất lý trí, lần này tự chủ trương đưa Vương Tỷ Hâm về nhà chỉ xem là bác sĩ có trách nhiệm với bệnh nhân mà thôi.




"Phòng tắm có quần áo mới, đừng để bị cảm lạnh đi tắm trước, chị gọi đồ ăn ngoài" Dương Khả Lộ đã chữa bệnh cho Vương Tỷ Hâm cũng đã một năm, thuần thục trượt màn hình gọi món canh Vương Tỷ Hâm thích ăn.




"Chị đã gọi điện thoại cho mẹ emi, ở lại nhà chị vài ngày đi."

"Lại đây, chị sấy tóc cho em."

Vương Tỷ Hâm gật gật đầu ngồi ở trước mặt cô, cảm nhận được động tác ôn nhu của Dương Khả Lộ, nhẹ nhàng tựa vào trong lòng cô. Dương Khả Lộ nhìn vết bầm tím trên cánh tay em, âm thầm quyết định bảo vệ cô gái này. Vương Tỷ Hâm cảm nhận được người phía sau không có động tác nào, ngẩng đầu nhìn Dương Khả Lộ, trong mắt cô lộ ra vẻ đau lòng cùng nhu tình. Đột nhiên nhìn Dương Khả Lộ tim đập chậm lại một nhịp.

"Thật muốn hôn chị ấy"

"Tỷ tỷ, tỷ tỷ làm sao vậy?" Lời nói của Vương Tỷ Hâm mới khiến Dương Khả Lộ lấy lại tinh thần. Nghĩ rằng có lẽ bản thân đã điên rồi.





"Tỷ tỷ, vậy em ngủ ở đâu?" Vương Tỷ Hâm bật chế độ mắt của "tiểu cẩu cẩu" nhìn Dương Khả Lộ có lỗ tai hơi phiếm hồng.

"Em ngủ phòng chị đi, chị ngủ trên sô pha, sáng mai đưa em đi học."

"Tỷ tỷ, không dám ngủ với em sao?"

"Hả? Sao à? Chị chỉ quen với việc ngủ một mình thôi." Vương Tỷ Hâm lập tức trở về vẻ mặt ủy khuất, em biết Dương Khả Lộ sẽ như thế này.

"Được rồi được rồi, chị nói Vương đại tiểu thư, thật không có biện pháp với em." Khi Vương Tỷ Hâm vòng tay qua eo Dương Khả Lộ, Dương Khả Lộ đang suy nghĩ tự hỏi chướng ngại tâm lý của em có phải đã sớm khỏi hay không?





"Tỷ tỷ"

" Hôm nay chị có thể đón em tan học không?" Vương Tỷ Hâm sợ Dương Khả Lộ vì công việc bận rộn mà cự tuyệt nêm mơ hồ không rõ.

"Hửm?" Dương Khả Lộ nhìn bộ dáng không được tự nhiên của Vương Tỷ Hâm, mới không nói cho em biết là bởi vì muốn giúp em vượt qua chướng ngại tâm lý mới làm bộ nghe không rõ.

"Không có gì" Vương Tỷ Hâm cúi đầu không tự nhiên buộc dây giày.

"Hôm qua mưa nên đã trở nên ngốc nghếch rồi sao? Dây giày cũng không buộc được." Dương Khả Lộ cũng tự nhiên ngồi xổm xuống thuần thục thắt dây giày cho em.

"Có chuyện gì không thể cho tỷ tỷ nói?" Vương Tỷ Hâm nhìn ý cười trong mắt Dương Khả Lộ, biết mình lại rơi vào cái bẫy của cô một lần nữa rồi.

"Em sẽ đi học."

"Uhm được rồi, chị sẽ đi làm." Nhìn Dương Khả Lộ sắp ra ngoài, Vương Tỷ Hâm vội vàng, em không muốn bỏ qua mỗi một cơ hội ở cùng một chỗ với Dương Khả Lộ.

"Em nói, hôm nay chị có thể đến đón em về nhà." Dương Khả Lộ rất hài lòng với điều này.

"Chờ chị ở cổng trường"




Dương Khả Lộ có lẽ là vì kẹt xe nên đến trễ. Cô đang nhìn thấy mấy tên côn đồ vây quanh Vương Tỷ Hâm, trong miệng dường như còn nói những lời dơ bẩn. Vương Tỷ Hâm rất sợ hãi, Dương Khả Lộ xuất hiện giống như bình minh trong bóng tối, đẩy lùi mấy tên côn đồ kia. Lại ôm lấy Vương Tỷ Hâm vào trong lòng.

"Đừng sợ, chị ở đây, chúng ta về nhà". Vương Tỷ Hâm kết luận mình thật sự thích Dương Khả Lộ.





2.


Năm Vương Tỷ Hâm vừa mới vào đại học, xuất hiện bên cạnh Dương Khả Lộ càng thường xuyên hơn.



Dương Khả Lộ đã sớm chấp nhận Vương Tỷ Hâm là một phần của cuộc sống, các nàng tay trong tay chờ hoàng hôn buông xuống, cùng nhau đi ngắm biển, ngắm cực quang, cũng hướng về phía bầu trời đầy sao ước nguyện. Thời gian cứ như vậy mà kéo dài, tưởng như cả đời này họ sẽ có một cuộc sống để dựa vào nhau để làm những điều lãng mạn nhất.



"Tỷ tỷ, trăng hôm nay thật tròn a."

"Chị biết."

"Ý em là, Dương Khả Lộ, chị nguyện ý làm bạn gái của em không?"




Chóp mũi chạm vào chóp mũi, Dương Khả Lộ nghĩ đây là chuyện khác thường nhất mà cô từng làm. Chậm rãi áp sát, Vương Tỷ Hâm chủ động lưu luyến đôi môi có chút hơi lạnh lẽo kia.



Nhìn bộ dáng thở dốc của Dương Khả Lộ, trong lòng Vương Tỷ Hâm được thỏa mãn.

"Tỷ tỷ, thì ra vừa rồi không thở a"

"Vậy làm lại lần nữa.".





Chỉ là trong mắt các nàng chỉ có nhau, lại quên mất địa điểm lúc này không thích hợp. Tất cả những chuyện này đều bị ba của Vương Tỷ Hâm thu hết vào đáy mắt. Ông không thể chấp nhận con gái mình vượt qua tình yêu đạo đức thế tục, họ chỉ nên là mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân.




3.


Ba của Vương Tỷ Hâm đã tìm được Dương Khả Lộ, dùng phương thức hạn chế quyền tự do cuộc sống của Vương Tỷ Hâm bức bách cô rời đi. Dương Khả Lộ nhất là không thích bị công việc đè nén đến thở không nổi, cuối cùng khao khát tự do. Cô hiểu rằng Vương Tỷ Hâm cuối cùng cũng thích tự do.




Dương Khả Lộ cũng không chính thức nói lời tạm biệt với Vương Tỷ Hâm, chỉ gửi tin nhắn chia tay cho em. Tựa như đường thẳng song song vĩnh viễn không giao nhau, Dương Khả Lộ không còn xuất hiện trong thế giới của em nữa.




Chỉ là mỗi năm sinh nhật Vương Tỷ Hâm luôn nhận được hoa hồng trắng.



4.


Năm thứ ba sau khi chia tay, Dương Khả Lộ từ một người bạn biết được Vương Tỷ Hâm được sắp đặt một mối hôn sự rất tốt, rất xứng đôi. Dương Khả Lộ dùng thời gian ba năm để buông bỏ đoạn tình cảm này, cô yêu một người, làm sao nỡ buông tay nhìn người cô yêu lấy người khác. Dương Khả Lộ bắt đầu làm việc cả ngày lẫn đêm, để cho mình không có thời gian trống rỗng để suy nghĩ lung tung. Nhưng càng cố gắng trốn tránh, mới phát hiện phần tình yêu này chôn sâu trong đáy lòng. Cuối cùng y giả cũng khó tự chữa lành vết thương, Dương Khả Lộ bị bệnh.




Dương Khả Lộ bị bệnh trong tình trạng nguy kịch được đưa đến phòng cấp cứu, cuối cùng cấp cứu không hiệu quả. Bác sĩ tâm lý nổi tiếng qua đời sao lại không bị tin tức xã hội đưa tin lên chứ? Dương Khả Lộ trốn tránh ba năm, rốt cục cũng lộ ra một chút tin tức. Dương Khả Lộ không biết chính là Vương Tỷ Hâm chưa bao giờ buông bỏ tình yêu dành cho cô. Vương Tỷ Hâm tìm Dương Khả Lộ ba năm cũng không đến tham dự tang lễ của cô. Chỉ biết rằng gia đình cô đã rải tro cốt xuống biển nơi mà họ đã đi qua cùng nhau.




5.


"Dương Khả Lộ, năm nay không nhận được hoa hồng trắng của chị."




"Dương Khả Lộ, em rất nhớ chị"





"Dương Khả Lộ, em mang theo hoa hồng trắng đến gặp chị"










END.








Thứ có thể ngăn cản tình yêu không bao giờ là sinh tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro