chap 13
Chap 13
Sau nhiều lần suy tính và họp bàn cẩn thận bọn họ đã thống nhất mở một cuộc họp báo trước khi sản phẩm chính thức được tung ra thị trường, theo như kế hoạch thì cuộc họp báo sẽ diễn ra vào sáng ngày mai.
Trong phòng hội trường lớn tầng 3 khách sạn Thiên Ứng các đài truyền hình, các phóng viên, tạp trí đều được mời. Hàng loạt những máy quay, máy ảnh đều chĩa ống kính đến khu vực trung tâm khán phòng nơi được đặt một chiếc bàn dài với các micro gắn vào vị trí, bên dưới có những chiếc bàn nhỏ giúp các phóng viên tiện cho việc ghi các thông tin cần thiết cho bài báo của mình (phóng viên dùng lap). Chỉ còn khoảng 10 phút nữa thì cuộc họp báo bắt đầu, các phóng viên đều đang chuẩn bị cho công việc của họ, bảo an có trách nhiệm hướng dẫn ổn định chỗ ngồi cho khách mời, thư kí chính của Jessica thù có nhiệm vụ chủ trì và điều khiển cuộc họp báo theo những gì đã được thảo luận trước đó.
"Ok, các vị. Các gương mặt đại diện cho sản phẩm đã có mặt trong phòng chờ đề nghị các vị ổn định vị trí để chúng ta có thể bắt đầu cuộc họp báo" cô thư kí nói qua micro để báo với mọi người
Bên dưới xì xào một hồi thì mọi thứ đi vào trật tự, các anh quay phim thì tập chung vào camera để thu được hình ảnh rõ nét nhất. Thư kí ra hiệu gì đó và rồi cánh cổng được mở ra, các cô gái với hàng vệ sĩ từ từ đi vào với nụ cười tỏa nắng. Ánh đèn flash chớp lia lịa, tiếng tách tách liên tục phát ra từ những chiếc máy ảnh cơ.
"Em tốt nhất là ngồi tránh xa Kim Thái Nghiên ra một chút" Trịnh Tú Nghiên đi sau Hoàng Mĩ Anh dùng giọng mũi nói với cô ấy trong khi môi vẫn nở nụ cười.
"Người mà tôi nên tránh ra là cô mới đúng. Cô nói tôi tránh tôi liền phải tránh sao?"
Hoàng Mĩ Anh nghe thấy nhưng lại không thèm đáp lại chỉ kín đáo liếc xéo cô một cái rồi quay về hướng ống kính show mắt cười tuyệt đỉnh của mình, Trịnh Tú Nghiên giận mà không thể phát ra mặt nụ cười có chút không được tự nhiên.
"Các vị mời ngồi xuống, sau đây từng người một có thể đặt câu hỏi cho các cô gái của chúng ta"
Không biết là cố ý hay vô tình mà Kim Thái Nghiên lại ngồi cạnh Hoàng Mĩ Anh tiếp là Thôi Tú Anh và những người khác, Trịnh Tú Nghiên lại bị đẩy ra gần ngoài cùng điều này càng khiến cô khó chịu.
"Xin hỏi sản phẩm nước hoa lần này hướng đến khách hàng nào và có gì đặc biệt khác so với loại nước hoa trên thị trường?" một phóng viên hỏi
"Tôi xin phép được trả lời câu hỏi của vị phóng viên này, dòng nước hoa sắp ra mắt này của chúng tôi hướng đến đối tượng khách hàng là các bạn trẻ từ 18-25 tuổi mang lại cho họ vẻ tự tin tươi trẻ cà tràn đầy sức sống. Dòng nước hoa GIRLS được chiết suất từ các tinh dầu hương của các loài hoa trong tự nhiên như hoa lily trắng, thảo mộc thuần khiết, không chỉ vậy nước hoa GIRLS mang phong cách nước Pháp sang trọng thuần khiết cho các bạn nữ" Hoàng Mĩ Anh mỉm cười nói vào micro trước mặt mình
"Đối với loại nước hoa này thì giá thị trường sẽ là bao nhiêu?"
"Chúng tôi đang cân nhắc về việc đưa ra giá bán cho loại nước hoa này, chắc chắn sẽ phù hợp túi tiền các bạn nữ" Trịnh Tú Nghiên là người trả lời cho câu hỏi vừa rồi.
Một vài câu hỏi nữa được đặt ra liên quan đến việc quay cf và chụp hình của sản phẩm, các chiến dịch quảng bá khi sản phẩm thực sự có mặt trên thị trường.
"Chúng tôi đương nhiên sẽ có một buổi gặp mặt các bạn nữ đến mua và dùng thử loại nước hoa này, tuy nhiên ngày giờ cụ thể thì vẫn đang chờ quyết định" Kim Thái Nghiên vui vẻ trả lời câu hỏi của phóng viên
"Thái Nghiên, dạo này bạn hay up hình chụp chung với Tiffany không biết giữa hai người có quan hệ gì khác hay không?" cuối cùng cũng có người vào đề rồi đấy
"Hmm...nói thế nào nhỉ, chúng tôi chỉ mới tiếp xúc với nhau một thời gian ngắn cho nên cũng mới chỉ có thể nói là đang tìm hiểu hiểu nhau. Ý tôi là hiểu nhau như những người bạn, các bạn hiểu ý tôi mà đúng không?" Kim Thái Nghiên vừa cười vừa trả lời, câu trả lời rất mập mờ như xác nhận như không xác nhận tức là muốn mọi người tự đánh giá.
"Tiffany, cô thấy Thái Nghiên là người thế nào?"
"Cá nhân tôi thấy cô ấy là một người dễ gần, vui vẻ và ừm khá thu hút" Hoàng Mĩ Anh rất phối hợp với Kim Thái Nghiên khi cô nhìn về phía cô ấy và mỉm cười
"Hai người có thường đi chơi với nhau không?"
"Lịch trình của Thái Nghiên rất bận, tuy nhiên chúng tôi vẫn liên lạc với nhau khi rảnh rỗi. Đương nhiên là còn có các cậu ấy." Hoàng Mĩ Anh đưa tay chỉ những người còn lại và cười rạng rỡ
Rất nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng chủ yếu họ đều xoáy quanh vấn đề về Kim Thái Nghiên và Hoàng Mĩ Anh liệu có phải là người yêu của nhau hay không mà không hề để ý có một người khuôn mặt ngày một đen hơn ở góc kia.
"Tiffany, cô nghĩ sao khi có rất nhiều những tin đồn rằng hai người đang hẹn hò?"
"Ồ, tôi nghĩ là mọi người hơi nhạy cảm rồi. Thái Nghiên luôn nghĩ cho những người xung quanh cô ấy, chăm sóc mọi người có lẽ vậy mà mọi người hiểu lầm"
"Vậy nếu Thái Nghiên cô ấy tỏ tình với bạn thì sao?"
"Thái Nghiên, cậu sẽ tỏ tình với mình sao?" Hoàng Mĩ Anh không trả lời phóng viên mà quay sang Thái Nghiên show mắt cười của mình hỏi
"Mình đang suy nghĩ về chuyện đó" Kim Thái Nghiên nửa đùa nửa thật nói
"Nếu thực sự như vậy tôi nghĩ mình sẽ phải bối rối lắm, vì cậu ấy là một người nổi tiếng mà" rồi Hoàng Mĩ Anh lại quay sang trả lời câu hỏi của phóng viên cười e thẹn
Mọi người chỉ mải để ý tới Kim Thái Nghiên và Hoàng Mĩ Anh mà không ai chú ý đến ánh mắt lạnh như tu la của ai kia, con ngươi Trịnh Tú Nghiên đen lại, một cỗ lãnh khí phát ra từ người cô, hai bàn tay nắm lại thành quyền đang cố kìm nén cơn giận dữ trong người. Đột nhiên Trịnh Tú Nghiên đứng phắt dậy dậm chân rời khỏi hội trường trước hàng trăm nghìn con mắt trợn tròn không hiểu tại sao Trịnh tổng lại bỏ đi trong khi cuộc họp báo còn chưa kết thúc, thư kí lúng túng trong giây lát vội lên tiếng "Công ty có công việc đột nhiên cần Trịnh tổng giải quyết cho nên cô ấy phải trở về, mọi xin cứ tiếp tục"
Mọi người lại nhìn cô thư kí bằng ánh mắt cảm thông, duy chỉ có hai người với bốn con mắt lại mang ý vị khác. Một là của Hoàng Mĩ Anh, cô biết hành động của Trịnh Tú Nghiên là vì cái gì chính là cô biết mà không quan tâm nói chính xác là cô cố tình. Một đôi mắt nữa là của Thôi Tú Anh, ngay từ khi bắt đầu cuộc họp báo Thôi Tú Anh đã để ý Trịnh Tú Nghiên rồi cho đến khi các câu hỏi liên quan đến Kim Thái Nghiên và Tiffany được đưa ra thì gương mắt của cô ấy bắt đầu thay đổi nhiều hơn biến hóa liên tục, nhìn theo bóng lưng Trịnh Tú Nghiên Thôi Tú Anh cảm thấy vô cùng thích thú. Cuộc họp báo diễn ra một lát nữa thì kết thúc, các cô gái lại tiếp tục lịch trình riêng của mình.
Trịnh Tú Nghiên trở về văn phòng của mình với gương mặt không thể nào lạnh hơn, nhân viên công ty nhìn thấy cô chỉ cúi đầu chào một cái sau đó sẽ tìm đường tẩu thoát nếu như không muốn cuốn gói rời khỏi công ty ngay trong hôm nay.
"Rầm"
"Thư kí Trần, hủy hết tất cả lịch của tôi hôm nay" âm thanh như địa phủ vọng ra từ phòng Trịnh Tú Nghiên
"Vâng, tổng giám đốc"
Tiếng cánh cửa va đập với khung cửa vang lên âm thanh thật chói tai, Trịnh Tú Nghiên đi đến bàn làm việc cầm lên sấp giấy tờ trên bàn hất tung lên, những tờ giấy thoát khỏi phạm vi kìm kẹp tung bay trong không khí. Đám nhân viên thập thò ở trước cửa phòng vị tổng giám đốc đáng kính của bọn họ thăm dò xem chuyện gì đã xảy ra, mặc dù không biết chính xác nhưng rõ ràng là ngài ấy đang rất tức giận.
"Mấy người làm gì ở đây vậy?" Hoàng Mĩ Anh kết thúc cuộc họp báo cũng trở về công ty vì cô còn một số việc chưa xong, vừa đến nơi thấy một đám nhân viên đứng ở cửa ngó đầu vào bàn tán chuyện gì đó tiện miệng hỏi
"Hoàng tổng!" đám nhân viên thấy Hoàng Mĩ Anh thì nhanh chóng đứng thẳng lên chào
"Hết giờ làm việc rồi sao?" đừng nhìn Hoàng Mĩ Anh như vậy nghĩ cô dễ dãi trong công việc, điều đó là sai lầm. Cô rất nghiêm túc khi làm việc và không thích nhân viên có một chút lười nhác nào
"Không có, nhưng tổng giám đốc có vẻ giận dữ" một trong các nhân viên chỉ vào cánh cửa đóng im lặng nói
"Tôi biết rồi, mọi người mau đi làm đi nếu không muốn tôi báo cáo việc này với giám đốc của các vị"
Hoàng Mĩ Anh đe dọa bọn họ liền tản ra không nhiều lời nữa, nhìn về cánh cửa kia Hoàng Mĩ Anh thở dài cô không muốn vào đó chút nào. Bởi một khi cô bước chân vào đó chắc chắn là đường chết, nguyên nhân Trịnh Tú Nghiên tức giận không phải do cô mà ra sao. Nhưng cô không thể không vào, tài liệu quan trọng cô để ở trong đó mà nhờ người khác lấy cũng không được không ai dám bước vào văn phòng đó khi chủ nhân căn phòng đang tức giận cả. Hoàng Mĩ Anh đành nhắm mắt cước bộ đi vào, vặn nắm đấm cửa Hoàng Mĩ Anh cẩn thận quan sát khắp phòng, cô nhìn thấy Trịnh Tú Nghiên ngồi xoay lưng lại thì thầm thở phào trong đầu cô suy nghĩ "mình chỉ cần vào lấy tài liệu rồi ra ngay, không gây tiếng động có lẽ mọi chuyện sẽ ổn"
Nhưng sự thật không như Hoàng Mĩ Anh tưởng tượng, Trịnh Tú Nghiên không nhìn không có nghĩa là cô ấy không nhìn thấy và không phát hiện có người đi vào phòng.
"Mở cánh cửa này và bước ra ngoài là mình sẽ ổn"
Là suy nghĩ của Hoàng Mĩ Anh khi cô cầm được tài liệu và tay đã nắm được cánh cửa chuẩn bị chuồn thì âm thanh băng lãnh đột ngột vang lên
"Em muốn đi đâu?"
"Tôi...tôi tới lấy tài liệu rồi đi ngay" Hoàng Mĩ Anh không hiểu tại sao sau khi nghe được âm thanh đó thì động tác của cô liền cứng lại, một chút lo lắng hiện lên.
"Em muốn tránh tôi đúng không, còn muốn chống đối tôi nữa cơ mà" Trịnh Tú Nghiên xoay ghế đối diện với Hoàng Mĩ Anh, miệng nhỏ nhếch lên nụ cười tà mị
"Chống...chống đối khi nào?" Hoàng Mĩ Anh xoay người lại đối diện Trịnh Tú Nghiên lắp bắp nói
"Chết tiệt, tại sao mình lại phải sợ cô ta chứ?"
"Em muốn trối?" Trịnh Tú Nghiên rời ghế tiến sát đến gần Hoàng Mĩ Anh hơn
Mỗi một bước chân của Trịnh Tú Nghiên đều làm tim Hoàng Mĩ Anh đập nhanh hơn, hơi thở gấp gáp hơn.
"Hoàng Mĩ Anh, mày phải bình tĩnh không có gì phải sợ cả" Hoàng Mĩ Anh tự trấn an bản thân nhưng xem ra nó không được hiệu quả cho lắm
Vuốt cằm nhỏ của Hoàng Mĩ Anh Trịnh Tú Nghiên cười quỷ dị, phả hơi thở nóng bỏng trên tai Hoàng Mĩ Anh. Cả người cô cứng như đá nhưng phần lưng lại đang đổ mồ hôi lạnh, một cử động nhỏ cũng không có sợ chọc cô ấy tức giận hơn.
"Em thích chọc giận tôi lắm đúng không?"
"Em cảm thấy tên Kim Thái Nghiên rất thu hút sao? Nếu như rảnh em sẽ cùng cô ta đi uống coffee sao?" Trịnh Tú Nghiên nắm cằm Hoàng Mĩ Anh nâng lên để cô ấy nhìn thẳng vào mắt cô
"Trịnh Tú Nghiên, cô định làm gì?" Hoàng Mĩ Anh có dự cảm không tốt khi trong mắt cô toàn là tức giận và ghen tuông.
Cái gì, ghen tuông ư?!? Cô sẽ không nhìn nhầm đi, không phải ngày đó cô ấy muốn cô rời đi là vì trong lòng cô ấy không có cô sao? Cô rời đi chẳng phải là để thành toàn cho cô ấy và người đó ư? Vậy cớ gì trong mắt cô ấy bây giờ lại hiện lên sự ghen tuông đây, chắc chắn là do cô lo lắng mà nhìn nhầm rồi, Trịnh Tú Nghiên sẽ không dùng loại ánh mắt đó với cô, không đời nào.
"Em biết là chọc giận tôi sẽ không có kết quả tốt đúng không?"
"Ưm"
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro