CHƯƠNG 15: Giao Ước
Trời cũng đã về chiều,mọi việc cũng đã sắp xếp xong,Hồng Nhi vội vội vàng vàng đi tìm Hàn Băng,đi đến cửa phòng làm việc của Hàn Băng thì nhìn thấy Hàn Băng vẫn đang cặm cụi làm việc.
-Đã hết giờ làm việc mà Băng còn siêng thế,định làm việc mà không thèm ăn uống luôn à ?.-Hồng Nhi vừa đi tới gần Hàn Băng vừa nói
-Nhi đến lúc nào thế ? để Băng sắp xếp xong mọi việc rồi mình cùng đi ăn nha !.-Vừa nói Hồng Nhi vừa sắp xếp hồ sơ giùm Hàn Băng.
Hàn Băng và Hồng Nhi rất nhanh chống đã làm xong mọi việc,Hàn Băng âm thầm ngắm nhìn phong thái làm việc của Hồng Nhi,càng ngắm Hàn Băng càng đứng gần Hồng Nhi,bất chợt xoay người môi chạm môi Hồng Nhi hai má liền ửng đỏ.
Hàn Băng đắc ý tươi cười,bầu không khí vui vẻ hạnh phúc bị phá vỡ khi mẹ Hàn Băng bước vào.
-Hồng Nhi con có thể nói chuyện với gì một chút không,còn Hàn Băng con làm xong mọi việc đi chút mẹ sẽ trả Hồng Nhi về cho con.-Mẹ Hàn Băng mỉm cười nhìn hai nữ nhân trước mắt nói.
Nụ cười đó làm cho Hồng Nhi và Hàn Băng cảm thấy lạnh buốt ở xương sống.
-Mẹ có gì muốn nói thì nói ở đây đi,con và Nhi không có gì dấu giếm với nhau hết.-Hàn Băng nhìn thẳng vào mắt mẹ mình nói.
-Không có gì đâu con đừng lo,mẹ đâu ăn tươi nuốt sống Hồng Nhi của con đâu,chỉ là một vài chuyện của công ty thôi.Hồng Nhi con cũng đã hứa cho dì một cuộc hẹn rồi mà con không nhớ sau.-Mẹ Hàn Băng ôn tồn nói.
-Vậy Nhi đi bàn công chuyện với mẹ Băng đã,Băng cứ làm công việc của mình đi,khi nào bàn xong chúng ta cùng đi ăn.-Hồng Nhi mỉm cười nói với Hàn Băng,trong giọng nói đầy tính khiêu khích đối với mẹ Hàn Băng.
Mẹ Hàn Băng không có biểu hiện gì vẫn là gương mặt tươi cười như mới lúc mới bước vào,sau đó bà quay lưng bước ra cửa,Hồng Nhi cũng vội chạy theo,Hàn Băng chỉ biết đứng nhìn bóng hai người đó khuất sau cửa.
-Hồng Nhi con quen tiểu Băng nhà ta lâu chưa ?.-mẹ Hàn Băng vẫn hướng thẳng mặt về phía trước nói.
-Vâng,chưa lâu ạ,chỉ mới 1 năm thoi ạ.-Hồng Nhi tuy lo lắng nhưng mẹ Hàn Băng không xoay lưng lại Hồng Nhi cũng cảm thấy yên tâm khi không giáp mặt trực tiếp với bà.
-Vậy hai đứa có thật sực yêu nhau,con có thật sự nghĩ đến vấn đề này chưa,trong thời gian ngấn như vậy thì sau biết được tình cảm của hai đứa là thật,ta cũng không muốn do dự chúng ta vào thẳng vấn đề đi.-Mẹ Hàn Băng vừa nói vừa ngồi vào ghế salon,tay bưng ấm và rót trà.
Hồng Nhi giờ đã biết thời khắc quan trọng đã tới,từng giờ từng phút trong lúc này điều làm cho Hồng Nhi cảm thấy nghẹt thở.
-Con cũng biết là dì không thể nào chấp nhận chúng con,nhưng con xin dì cho chúng con cơ hội,chỉ cần dì cho chúng con cơ hội thì chúng con sẽ chứng mình tình cảm của chúng con mãi không thay đổi,con sẽ chăm sóc thật tốt cho Hàn Băng.-Hồng Nhi ngựa non háo đá nhìn thẳng vào mắt mẹ Hàn Băng mà nói.
-Con cũng là người hiểu chuyện,con nên biết tình cảm giữa hai đứa là trái với quy luật tự nhiên,điều náy khiến cho bật trưởng bối như ta rất khó sử.-Mẹ Hàn Băng tỏ vẻ mặt khó khăn nói.
-Con biết,nhưng chúng con là thật lòng với nhau.-Hồng Nhi ấp úng nói.
-Thôi được,ta cũng không phải là lòng dạ hẹp hòi,ta sẽ cho hai đứa cơ hội,nhưng điều đó tùy thuộc vào con.-Mẹ Hàn Băng mỉm cười nhìn Hồng Nhi nói.
-Vâng,con chấp nhận tất cả chỉ cần có cơ hội ở cạnh Hàn Băng và được dì chúc phúc con sẽ đáp ứng tất cả.-Hồng Nhi nói với vẻ mặt háo hức không hề suy nghĩ.
-Vậy con hãy rời xa tiểu Băng và trong vòng 5 năm con không được liên lạc với tiểu Băng,con cũng không được nói bất cứ điều gì về giao kết này giữa chúng ta,nếu con dám gạt dì lén lúc liên lạc với tiểu Băng hay là lén gặp tiểu Băng thì ta sẽ không bao giờ chấp nhận hai đứa.
Hồng Nhi ngơ ngác vì yêu cầu đó.Trong đầu giờ đây là vô vàn suy nghĩ mà không có câu trả lời:rời xa Hàn Băng trong vòng 5 năm không liên lạc không gặp mặt Hàn Băng nếu như Hàn Băng hiểu lầm mình bỏ rơi Hàn Băng thì sao ? 5 năm trong thời gian đó biết bao nhiêu người theo đuổi Hàn Băng,5 năm đó mẹ Hàn Băng sẽ dùng biện pháp gì chia cắt mình và Hàn Băng.
5 năm nói dài không dài nhưng cũng không phải là ngấn,1 năm trước rời xa Hàn Băng đã không đành lòng huống chi giờ là 5 năm xa cách không liên lạc gì với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro