
Chương 5. Thực Tập
Chương 5: Thực tập
Bốn người chỉ có Tô Thanh Nghiên mang giày cao gót, đi tới trưa cô liền có chút chịu không nổi, Ôn Văn thấy vậy liền đề nghị mọi người đi ăn cơm trưa
Ra khỏi tiệm cơm trưa, bốn người liền tách ra, Lâm Dịch cùng Chương Thiển Ngữ kêu xe taxi. Lúc ở trên xe, Chương Thiển Ngữ đột nhiên nói với cô:" Các cô ấy vì sao gọi ngươi là 'Talia' ?" Tuy không hiểu tiếng Anh, nhưng nàng phát âm lại rất chính xác
" Đây là tên tiếng anh của chị, cũng giống như tên vậy, nhưng đại khái là dễ gọi hơn. Bình thường đều dùng xưng hô này."
Sự thật là tất cả mọi người đều cảm thấy tên Lâm Dịch nghe rất giống tên nam sinh. Mỗi lần giáo viên gọi tên, cô đáp trả lại liền sẽ bị hoài nghi là giúp người ta điểm danh dùm. Bởi vì ngoại hình của cô thật sự quá mức nữ tính, khí chất dung mạo có thể nói thuộc hàng mỹ nữ, mà vừa nghe tên này mọi người lại liền nghĩ ngay đến con trai. Sau đó mọi người trực tiếp gọi tên tiếng Anh, rất ít người còn gọi tên thật của cô. Có vài người chỉ biết Talia, còn Lâm Dịch thì lại không hề biết
Bên này......
" Uy, cậu có cảm thấy hôm nay Talia có chút không giống với bình thường không?!" Tô Thanh Nghiên lấy tay huých huých một chút Ôn Văn.
Ôn Văn chặn bàn tay cô lại mới nói: " Ừm, cảm giác so với trước kia thân thiết hơn, không giống như xưa có khoảng cách."
Tô Thanh Nghiên giật mình hiểu ra:" Cậu không nói tớ cũng chẳng nhận ra, trước kia cô ấy ngoài mặt ôn hòa lễ phép, rất có bộ dáng, chính là luôn hơi lãnh đạm, cho tới bây giờ cũng không cùng tụi mình ra ngoài chơi đùa"
Ôn Văn khinh bỉ nhìn cô liếc mắt một cái:" Cậu nghĩ ai cũng giống như cậu, nhìn thấy ai cũng một bộ dáng làm như thân thiết, suốt ngày hi hi ha ha như bệnh á, hết thuốc chữa."
Tô Thanh Nghiên giận xoa xoa nắm tay nói:" Họ ôn kia, cậu một ngày không đâm tớ thì chết à?! Chị đây là tính tình nhiệt tình, lạc quan yêu đời, ai giống như cậu tính tình y chang hai trăm tuổi rồi ấy"
Mắng xong cô lại trợn tròn mắt tò mò hỏi: " Aii, cậu có hay không cảm thấy Chương Thiển Ngữ rất có khí chất?! Cậu nói xem cô bé ấy làm sao có thể đem chuyện cười nói nghiêm trang đến như vậy đây?!"
Ôn Văn ho khan một tiếng, tỏ vẻ ngạc nhiên nói:" Đúng vậy, thoạt nhìn không giống với người bình thường."
" Cậu cũng cảm thấy như vậy sao?" Tô Thanh Nghiên vui vẻ nói, không tự giác đem nàng cùng so sánh với các nữ chính trong tiểu thuyết mà mình đã xem qua: " Vẻ ngoài thật xinh đẹp, thanh âm lại dễ nghe, khí chất tuyệt hảo, khí tràng cường đại. Aiza, đây không phải sinh ra để thành nữ chính số một sao?!"
" Muốn hay không thêm chút thân thế bất phàm, bối cảnh hùng hậu nữa."
Tô Thanh Nghiên ánh mắt sáng ngời:" Tớ cảm thấy được cô ấy hẳn nên là con gái chủ tịch tập đoàn hay thần đồng học sinh này nọ."
" Ừ ừ ừ." Ôn Văn tiếp tục thêm dầu vào lửa:" Trong nhà còn có một cái nhà vệ sinh to như sân thể dục, một cái vườn hoa bự như sân bóng đá. Hành trình từ cửa vô phòng ngủ phải chạy bằng Rolls-Royce mới được"
Tô Thanh Nghiên rốt cục ý thức được Ôn Văn là đang chọc cô, liền đánh vào lưng cô ấy: " Họ Ôn kia, cậu lại đùa tớ!!"
Lúc đi thang máy, Chương Thiển Ngữ nhìn thấy Lâm Dịch ấn con số '12', liền ghi tạc trong lòng.
Lâm Dịch chú ý tới tầm mắt của nàng, liền giải thích:" Đây là nơi chúng ta ở, tầng lầu này, còn con số đó ở quốc tế rất thông dụng. Ấn nút phía dưới cửa thang máy sẽ khép lại, con số màu đỏ đang nhảy ở trên biểu thị tầng lầu mà thang máy đi đến, đợi cho số '12' xuất hiện thì là đến tầng mà chúng ta ở."
Hiện giờ Lâm Dịch nhưng thật ra cảm thấy may mắn trước kia có giảng cho nàng hiểu về các con số Ả-rập, ít nhất biết nhận thức các con số cũng có thể tránh được nhiều chuyện không tốt. Hiện tại Lâm Dịch gặp bất cứ chuyện gì đều giải thích cho Chương Thiển Ngữ hiểu, có đôi khi cũng chỉ diễn giải một chút, làm gia tăng nhận thức của nàng về thế giới này
Lúc về tới nhà đã hơn mười hai giờ, Lâm Dịch mở điều hòa với nhiệt độ phù hợp, lúc nãy ở bên ngoài cảm giác nóng y như bị lửa nướng. Chương Thiển Ngữ đối với nhiệt độ khác nhau bên trong và bên ngoài nhà rất tò mò, cả ngày hôm nay nàng cũng đã kiến thức quá nhiều thứ hiện đại không thể giải thích được, như vậy thoáng làm vơi bớt nỗi buồn trong lòng nàng
" Every time i lose my place, the beauty of your grace, shines a light so i can see. Every time i lose my way, you make it all ok, i feel you're love surrounding me......"
Nghe trong phòng ngủ truyền đến tiếng chuông điện thoại Lâm Dịch mới nhớ tới còn có thứ gọi là điện thoại này. Nhìn một chút danh sách cuộc gọi, tên cuộc gọi nhỡ mang tên 'Chủ nhiệm', cô lập tức nghĩ không ra đó là ai
" Alo, xin chào!"
Bên kia lập tức truyền đến thanh âm lo lắng:" Talia em không có việc gì chứ, tại sao gọi điện thoại nguyên buổi sáng đều không được?!"
" Không có chuyện gì ạ, di động không mang theo bên người."
" Không có việc gì thì tốt." Điện thoại thả lỏng một chút, nhanh chóng có chút trách cứ nói " Em hôm nay sao không đi làm?! Nếu có việc cũng phải gọi điện báo một chút, vô kỷ luật như vậy thì báo cáo thực tập của em tôi không thể cho loại ưu được."
Khựng một hồi lâu, Lâm Dịch mới nhớ ra người này là ai. Ngành học chính của Lâm Dịch ở đại học chính là quản lý xí nghiệp, học vị thứ hai là pháp luật, năm thứ ba đi thực tập cô liền tới văn phòng luật sư để thực tập. Vừa mới gọi điện cho cô chính là người phụ trách thực tập sinh của văn phòng luật sư kia. Lâm Dịch trước đó có xin nghỉ, chỉ là kỳ nghỉ tới ngày hôm qua là kết thúc, theo lý hôm nay cô nên đi làm lại, chẳng qua cô hoàn toàn quên mất việc này
Cũng bởi vì phải thực tập cô mới có thể một người ở một mình được, bằng không mỗi năm được nghỉ lễ đều phải trở về nhà. Căn hộ này là trong nhà mua cho cô khi cô học đại học, cách trường chỉ có hai trạm xe. Khi học đại học tính ở đây nhưng nhà trường quy định phải ở ký túc xá, nên chỗ này chỉ có cuối tuần cô mới ghé qua ở một chút
Nhà của Lâm Dịch kỳ thực cũng ở N thị, nhưng lại cách trường đại học của cô khá xa. Hơn nữa cha mẹ ngày thường cũng tất bật chuyện sự nghiệp, rất ít khi có thời gian ở nhà, cho nên cuối tuần Lâm Dịch cũng thường xuyên không trở về, bởi vì trở về cũng chẳng có ai
Cũng may mắn cô hiện tại ở một mình, bằng không cũng không biết giải thích thế nào với người trong nhà về một Chương Thiển Ngữ từ trên trời rơi xuống đây!
Gia đình của cô nếu nói thật thì rất giàu có, mẹ cô là luật sư, có một văn phòng luật sư tư nhân, ở trong giới doanh nghiệp thanh danh rất lớn. Cha cô là dân kinh doanh, trong tay cũng nắm vài công ty, nếu tính đúng ra thì cô cũng là một cái 'Phú nhị đại'. Nhưng bởi vì quan hệ của cha mẹ và ông nội, nên gia đình cô trong giới chính trị cũng có chút quan hệ
Khi cô chọn ngành học chuyên nghiệp cũng vì lo lắng chuyện trong nhà. Vì là con một nên về sau bất luận là công ty hay văn phòng luật sư, nếu không có gì bất ngờ xảy ra đều là do cô tiếp thu. Cho nên cô chọn hai học vị chuyên nghiệp cũng vì tuân theo ý nguyện cha mẹ
Trước khi đi thực tập, mẹ Lâm Dịch cũng đã đề nghị cô đến văn phòng luật sư của bà thực tập, chỉ là cô từ chối. Bên trong văn phòng luật sư có nhiều cô chú biết cô, cô không nghĩ vì nhờ cha mẹ nên được chiếu cố, cho nên mới tìm một nơi khác để thực tập
Giờ nghĩ lại thì cảm thấy khi đó tuổi trẻ khí thịnh, sợ bị người nói là dựa vào quan hệ gia đình. Kỳ thực ở văn phòng luật sư của gia đình thì càng học hỏi được nhiều hơn, không giống hiện tại chỉ vì vài việc nhỏ mà bị khiển trách như vậy
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch tìm đại một cái cớ hướng chủ nhiệm từ chức. Bất quá anh ta nói muốn phải tới văn phòng một chuyến thì mới giải trừ hiệp nghị thực tập được. Lâm Dịch suy nghĩ một chút liền đáp ứng, với tình huống hiện tại của mình, cô cũng không có tâm tư đi quản chuyện thực tập
Tắt điện thoại, nhìn một chút danh sách cuộc gọi, hiện ra hơn gần mười cuộc điện thoại nhỡ. Có Tô Thanh Nghiên cùng Ôn Văn, còn có chủ nhiệm, mặt khác còn có một cái tên là Hạ Tử Thành
Hạ Tử Thành?
Mơ mơ hồ hồ hình như có chút ấn tượng, cô tính gọi lại, ngẫm nghĩ lại thôi
Lâm Dịch hướng Chương Thiển Ngữ nói một chút tình huống liền ra ngoài. Tuy để nàng ở nhà một mình cô cũng không yên tâm, nhưng mà bên ngoài rất nóng, cô cũng không nỡ để cho nàng theo cô bôn ba
Lâm Dịch vừa ra ngoài, Chương Thiển Ngữ ở nhà nghe được tiếng chuông cửa, mở cửa ra liền phát hiện là nhân viên chuyển phát nhanh đưa sách sử tới. Tâm tình trầm trọng tiếp nhận, Chương Thiển Ngữ trở lại phòng khách ngồi xuống ghế sô pha, hít sâu một hơi mới run rẩy mở cuốn sách thật dày kia ra
Xem một tờ lại một tờ, lòng của nàng càng ngày càng trầm trọng...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro