Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 47

Nhóm Hi An được phân phòng gồm hai nam sẽ ở cùng một phòng và ba nữ là Hi An, Ngọc Trà cùng Lục Hạ sẽ ở một phòng 2 giường.

Lẽ ra, ban đầu theo như phân phó của chú thì Hi An được ở một phòng riêng biệt, nhưng như vậy thì quá xa cách với mọi người, vậy nên cô tự mình chủ động nói với lễ tân sắp xếp lại ba người ở cùng một phòng.

Lần đầu tiên trong đời được tận hưởng kỳ nghỉ hè trong khách sạn hạng sang, đây vừa là trải nghiệm hiếm có đối với mọi người, cũng vừa là một trải nghiệm khó quên đầy áp lực vô hình.

Quả là như lời giới thiệu ban đầu của Hi An, họ không cần tốn phí tiền ăn vì toàn bộ nguyên liệu đều do chính khách sạn trồng trong khu vườn do những các bác 'nông dân' chuyên nghiệp canh tác.

Vài ngày đầu thì mọi người vẫn chưa quen lắm và có chút ngại ngùng lẫn bối rối, nhưng sau một tuần hơn thì cũng dần quen.

Thành phố này không có biển mà chỉ có con sông lớn và các con sông nhỏ, vậy nên để phục vụ khách du lịch đến nghỉ ngơi tận hưởng các kì nghỉ thì khách sạn có riêng hẳn một bãi biển nhân tạo với bãi cát trắng tuyệt đẹp.

...

Ngày đầu tiên vừa nhận phòng.

Căn phòng mà cả nhóm ở đều là phòng Vip ở trên tầng cao nên đặc biệt rộng rãi, view cũng rất đẹp có thể nhìn thẳng ra ngoài bể bơi và ở phía xa còn có thể nhìn thấy bãi biển nhân tạo bằng cửa sổ kính thủy tinh trong suốt cao đến trần nhà.

Phòng của nhóm ba người Hi An có không gian phòng rộng rãi và bày trí rất sang trọng, hai giường lớn và một bộ sofa theo hướng cổ điển, hai tủ quần áo gỗ cao cấp lớn, tivi màn hình lớn được làm âm tường và bộ bàn trang điểm có kiểu dáng đồng bộ với tủ quần áo được chạm khắc tinh xảo.

Lần đầu tiên có trải nghiệm được ở một căn phòng quá mức xa xỉ xa hoa, Ngọc Trà hai mắt lấp lánh phát ra hào quang khi cánh cửa phòng vửa mở ra.

Lục Hạ thì có phần dè dặt hơn, cô nhìn vào căn phòng tráng lệ bằng cặp mắt hoang mang đầy thăm dò rồi quay sang nhìn Hi An khẽ nhỏ giọng hỏi:

"Hi An, phòng này có sang trọng quá không so với bọn mình không? Tớ sợ là tớ với anh trai không đủ tiền..."

"Tiền nong gì cơ chứ, chẳng phải tớ đã nói rồi sao? Chuyến đi này các cậu không cần tốn tiền gì cả, phòng này các cậu cứ tự nhiên ở, là miễn phí đấy!" Hi An nở nụ cười đáp lại Lục Hạ.

Lục Hạ không nói gì mà chỉ đứng đó hai tay âm thầm siết chặt lấy vạt áo của bản thân, đôi môi cũng mím lại thành đường thẳng. Ừ thì, biết rằng chuyến đi là không tốn phí nhưng Lục Hạ cô ban đầu đơn giản nghĩ là cả nhóm sẽ ở lại nhà của họ hàng Hi An, nhưng đâu thể ngờ được là 'nhà' mà Hi An đề cập lại như này.

Cô vừa nãy mới tra qua rồi, giá phòng ở đây một đêm có khi bằng tiền lương trong nửa tháng của bố mẹ. Lục Hạ lại sầu não thêm khi nhớ đến mối quan hệ bất thường của Hi An với Ngọc Trà, mà phòng này có hai giường, cô nên làm sao mới thỏa đáng đây.

Hay là cô một lần ngạo mạn xin được ngủ riêng một giường và để hai người họ ngủ chung một giường?

Hiếm khi chủ động đưa ra yêu cầu, Lục Hạ thu hết can đảm rồi hướng về phía Ngọc Trà đang cao hứng đi quanh phòng thăm thú và Hi An ngồi ở sofa nghỉ ngơi.

"Hi An, Ngọc Trà, tớ có thể ngủ riêng một giường không? Tại vì tớ, tớ không quen ngủ cùng giường với người khác, với lại tướng ngủ của tớ rất xấu, tớ sợ sẽ làm các cậu bị thương trong lúc ngủ." Lục Hạ vừa nói vừa vân vê mấy đầu ngón tay, âm lượng giọng nói cũng dần giảm xuống.

Ngọc Trà nghe vậy trong lòng có chút không hài lòng nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra như không có gì, ngược lại cô còn tươi cười mà hỏi:

"Dáng ngủ của cậu xấu lắm à? Xấu đến mức nào? Trong lúc ngủ cậu sẽ đạp người khác xuống giường nếu có người ngủ bên cạnh sao?" Hỏi xong, Ngọc Trà còn mở to đôi mắt long lanh rồi chớp vài cái giống như thực sự cô vô tư hỏi thế thôi chứ không hề có ý gì.

Lục Hạ đối với mấy lời Ngọc Trà vừa nói ra cũng không có phản ứng gắt gao nào mà chỉ cười trừ rồi gật nhẹ đầu đáp lại, khuôn mặt nhỏ cũng dần ửng đỏ đầy xấu hổ.

"Nếu vậy cậu cứ ngủ riêng một giường đi, tớ với cậu ấy ngủ cùng nhau là được." Hi An cũng quay đầu lại nhìn Lục Hạ mà nhẹ giọng đáp ứng yêu cầu của cô gái nhỏ.

Nhận được sự đồng ý, Lục Hạ cũng tươi tắn lên hẳn, cô mỉm cười đáp trả Hi An rồi vội cảm ơn.

Ngọc Trà khi không cảm thấy mất hứng mà lên tiếng như để soát sự tồn tại.

"Tớ chưa đồng ý mà..."

Một câu này của Ngọc Trà làm cho Lục Hạ sửng người, Lục Hạ lúng túng bối rối không biết nói gì, cứ muốn nói gì rồi lại thôi.

Thấy dáng vẻ này của Lục Hạ, Hi An hơi nhíu mày nhìn qua Ngọc Trà, vừa định lên tiếng nhắc nhỏ một chút thì Ngọc Trà nói tiếp kèm theo là tiếng cười tinh nghịch.

"Trời ạ, sao các cậu nghiêm túc thế? Tớ chỉ đùa thôi mà" Nói xong, Ngọc Trà quay sang nhìn Lục Hạ: "Tớ đùa thôi, cậu đừng để bụng nhé. Hi An nói sao thì cứ như vậy đi."

...

Do vừa đáp chuyến bay không lâu nên cả nhóm ai cũng có chút mệt mỏi.

Hi An nằm trên sofa nghịch điện thoại một lúc rồi ngủ quên từ lúc nào. Ngọc Trà thì nóng lòng muốn xem thử nhà tắm của khách sạn lớn như nào nên chưa gì đã chạy vào nhà tắm xem xét.

Lục Hạ có lẽ đã quá quen với sự di chuyển đường xa nên cũng không thấy mệt cho lắm. Cùng lúc này, cô nhận được tin nhắn từ anh trai.

Lục Vũ cùng anh họ muốn rủ nhóm nữ bên này cùng xuống nhà hàng ăn chút gì đó. Lục Hạ tất nhiên không từ chối, cô đứng dậy định đi qua nói chuyện với Hi An thì phát hiện người đã ngủ từ khi nào.

Người này đã ngủ nên cô đành đi qua nhà tắm, Ngọc Trà chỉ là vào trong xem cách nhà tắm bày trí nên cũng không đóng cửa, Lục Hạ đứng ngoài cửa gọi vào trong rồi nói:

"Anh tớ với anh họ muốn gọi chúng ta xuống đi ăn mà Hi An ngủ mất rồi nên cứ để cậu ấy ngủ đi, cậu có muốn đi cùng tớ không?"

Ngọc Trà thậm chí còn chẳng buồn ngoáy đầu lại nhìn Lục Hạ mà chỉ chăm chú tìm hiểu về nhà tắm mà đáp:

"Chắc tớ sẽ ăn sau, tớ muốn đi tắm trước. Cậu đi với họ đi, lát sau có gì tớ gọi cho cậu."

"Vậy tớ đi qua tìm anh trai, có gì cậu cứ gọi cho tớ."

Không đáp lại người bên ngoài, Ngọc Trà chỉ vẫy vẫy tay ra hiệu đã hiểu cùng với chào tạm biệt. Lục Hạ đi rồi, Ngọc Trà khi này vẫn còn vô cùng hứng thú tìm tòi quan sát mọi ngóc ngách bên trong nhà tắm.

Vì là phòng Vip nên dù chỉ có mỗi một nhà vệ sinh nhưng cũng đặc biệt to, diện tích của nó có khi còn lớn hơn phòng khách của một hộ gia đình bình dân và được thiết kế rất chi là xa xỉ.

Phòng tắm không phải là bồn tắm dài bình thường mà thay vào đó là một cái bể tắm trông giống như bể bơi mini có độ sâu giống bồn tắm thông thường, nó có thể chứa tận 4 người, xung quanh bể còn được ốp gạch Luxtouch với các hoa văn bắt mắt cùng màu sắc đơn điệu càng làm tăng thêm sự xa hoa.

Ngay sát bể tắm là cửa sổ kính lớn đón nắng vô cùng thuận tiện cho việc vừa ngâm mình vừa ngắm mây trời và phong cảnh bên ngoài. Và nó còn dành một khoảng diện tích để xây một phòng vệ sinh riêng biệt ngay bên trong nhà tắm.

Ngọc Trà sắp bị sự xa xỉ này làm cho choáng ngợp rồi. Cô mang theo tâm trạng phấn khích lẫn mong chờ được đắm mình trong bể tắm đắt tiền mà đi ra ngoài lấy quần áo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro