Khởi đầu
_Trên thế giới này không chỉ có 2 giới tính bình thường là nam và nữ. Có một giới tính phụ được gọi là Omegaverse.
3 giới tính của Omegaverse được gọi là
•Alpha, Beta và Omega!
•90% thế giới là Betas
•10% làm lại được chia đều cho Alphas và Omegas.
_____________________________
POV_Katsuki
Tôi chỉ tình cờ là một Omega.Tên tôi là Bakugou Katsuki. Tên anh hùng của tôi? Đó là Dynamight và cuộc sống thật tệ...
Miễn là tôi có thể nhớ rằng tôi đã luôn dễ bị ốm, đổ mồ hôi và tổng thể kỳ lạ là cảm giác dễ chịu nhưng đau đớn. Đôi khi tôi cảm thấy khủng khiếp đến mức không muốn đến trường....
Ngoài ra, ở trường, tôi luôn cảm nhận được ai đó sẽ khiến tôi cảm thấy thực sự chẳng hề tốt. Đó là Deku. Nó luôn làm tôi bực mình!Thằng mọc sách đó thật vô dụng tại sao trên thế giới này tôi lại cảm thấy tốt khi ở bên nó, tôi đã nghĩ mỗi ngày. Tôi chưa bao giờ học hoặc thậm chí nghe nói về giới tính thứ cấp cho đến cho đến khoảng nơi hầu hết bắt đầu dậy thì hoặc có kiến thức cơ bản về con người xung quanh.
Chúng tôi cũng đã có các bài kiểm tra để xem chúng tôi là gì. Không có gì ngạc nhiên cho đến khi tôi biết tôi là một Omega. Tôi đã rất ngạc nhiên bởi tôi đã không bị tấn công.
Bác sĩ của tôi nói rằng đó là do tôi còn quá trẻ và pheromone của tôi không mạnh nên nó chỉ khiến tôi bị thu hút bởi người khác chứ nó không có sức mạnh để lây nhiễm cho người khác.
Một lý do khác để tôi bị sốc là do tôi luôn là người giỏi nhất trong mọi thứ. Ý tôi là tôi là người mạnh nhất, thông minh nhất, nhanh nhất và tuyệt vời nhất trong số tất cả mọi người bằng tuổi. Vậy tại sao omega lại là tôi ?! Tại sao không phải là thằng Deku ngu ngốc đó!
Nó thậm chí còn thản nhiên!
Tôi đã được cho là Alpha!Nó đang đứng đầu! T-trong khi tôi phải tra cứu và nó thậm chí sẽ không biết! tại nó...
Các bạn cùng lớp của tôi đã và có lẽ vẫn còn ngớ người. Sở thích lớn nhất của họ là làm phiền tôi hàng ngày!
•Bạn cùng lớp: Này Kacchan, bạn đã nhận được gì?
•Bạn cùng lớp 2: Tại sao phải hỏi ?! Chúng ta đã biết rằng Kacchan là một Alpha không còn nghi ngờ gì nữa!
•Bạn cùng lớp: Ya không sao đâu Kacchan! Kacchan không phải chỉ là người tuyệt vời nhất sao ?!
•Bạn cùng lớp 3: Chắc chắn rồi !!!
•Bakugou: ...
*Chuông reo*
•Bạn cùng lớp 3: Đi thôi, chúng ta không muốn lãng phí bất cứ lúc nào chúng ta có thể ở bên ngoài!
•Bạn cùng lớp: Kacchan ,cậu không ik sao?
•Bakugou: Không, tao sẽ ở lại lâu hơn một chút ...
•Bạn cùng lớp 2: Cậu ổn chứ Kacchan?
•Bạn cùng lớp 1: Có lẽ chúng tớ nên ở lại với cậu ...
•Bakugou: HÃY CỨ LÊN RỒI CHO TAO YÊN !!!
Khi tôi hét lên một cách chậm rãi nhưng chắc chắn mọi người đều quay lại và bắt đầu bước ra cửa để ra ngoài. Vừa nghe tiếng chân bước dần xa dần chỉ còn lại một bóng người ... Cô. Cô ấy nhìn tôi một cách ngọt ngào và thấu hiểu. Cô ấy gật đầu, nháy mắt và nói Đừng lo lắng, tôi cũng là một Omega! Tôi hiểu rồi! Tôi bàng hoàng đứng đó và đột nhiên tôi cảm thấy bình tĩnh hơn phần nào. Trước khi bắt đầu nói chuyện, cô ấy quỳ xuống và đặt tay lên vai tôi và cô ấy nói với một nụ cười đẹp rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi và việc trở thành một Omega không tệ như mọi người vẫn nghĩ.
Cô ấy nói rằng đối tốt với bản thân quan trọng hơn bất kỳ điều tiêu cực nào mà ai đó nói về tôi. Omegas luôn đối phó với những thứ khủng khiếp nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi tệ mà chỉ cho thấy rằng chúng tôi mạnh mẽ và không kém bất kỳ một Alpha nào hay bất kỳ ai bất kể giới tính của họ! Và bạn Katsuki Bakugou là một ví dụ và bằng chứng sống cho những gì Omegas có thể làm được!
Sau khi kết thúc câu nói, cô ấy lại mỉm cười và giơ ngón tay cái lên cho tôi và nói:
"Em có thể làm được!"
Vừa quay lưng bước đi. Cuối cùng thì cô ấy cũng bỏ đi và không còn nghe thấy tiếng cô ấy nữa, tôi quyết định đi lấy một cốc nước khi bước đến đài phun nước, tất cả những gì tôi có thể nghe thấy là bước chân của mình. Chân này đến chân khác. Chẳng bao lâu sau, cơ thể tôi bắt đầu cảm thấy như thể tôi sẽ bị ốm. Tôi vẫn còn trẻ nên pheromone của tôi không mạnh. Tôi với đến vòi phun nước, tôi quyết định dựa vào đó với cánh tay của mình vì tôi cảm thấy bản thân mình cảm thấy buồn ngủ. Không lâu sau tôi nghe thấy tiếng ai đó chạy qua hành lang theo cách của tôi. Tôi bắt đầu ngửi thấy thứ gì đó dễ chịu ... Rất dễ chịu! Khi người đó rẽ vào góc, tôi có thể thấy Deku lao tới chỗ tôi. Trông nó đã sẵn sàng để giết người. Nó khác với Deku mà tôi biết , nó nhanh chóng lao tới. Từ góc độ của nó từ những gì tôi cảm nhận được là nó nhìn thấy tôi với sắc mặt ửng hồng trên làn da nhợt nhạt, nước dãi chảy ra từ miệng tôi và tôi khom người lại. Từ góc nhìn của tôi, nó trông giống như một con chó đói sắp vồ con mồi của mình. Nó nắm lấy mặt tôi và bắt tôi nhìn vào mắt nó và hôn tôi.Deku nhắm mắt lại và để mình chìm sâu hơn vào nụ hôn. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ là tại sao nó lại ở bên trong?
*ảnh minh họa*
"Ồ, tôi hiểu rồi!"
Cô vừa nói vừa bế Deku lên và đặt nó lên giường. Cô ấy lại bắt đầu nói
"Vậy cậu ấy có phải là bạn của em không?"
Tôi dứt khoát trả lời "Không".
Quay lại, tôi nhanh chóng bước ra khỏi cửa nhanh nhất có thể trong khi ôm bụng. Ngay khi ra khỏi cửa, tôi đã đi đến bên cạnh vài bước. Tôi nhanh chóng trượt xuống cửa trong khi thở hổn hển với khuôn mặt đỏ bừng. "Deku chết tiệt đó," tôi nói thì thầm trong khi thở hổn hển. Tôi đứng dậy và rời đi. Sau khi tan học thay vì về nhà như mọi khi tôi đến văn phòng y tá để xem Deku có còn ở đó không. Không ngạc nhiên khi nó đã ở đó nhưng anh ấy vẫn đang ngủ và Yua cũng vậy. "Chậc chậc." Tôi tức giận vì cô ấy vô trách nhiệm như thế nào với tư cách là y tá bởi vì một số tiểu học vừa trải qua lần đầu tiên bị nhiệt miệng và cô ấy sẽ đi ngủ!
"Cô Yua!" Tôi không có trả lời.
"YUA DAMN IT" "hsuwhhsu" cô ấy lầm bầm nói trong giấc ngủ.
"YUUUUAAAAA !!!!!" Tôi hét lên với vụ nổ của mình.
"B-Bakugou ..." Cô ấy nhìn tôi ngây người trong khi dụi mắt.
"Ya chào, không phải tôi quan tâm hay sao mà mọi chuyện với D-De-k-ku thế nào rồi?" Tôi lắp bắp hỏi.
Cô ấy nhìn tôi với vẻ mặt bối rối. Sau khi xử lý tên sau khoảng nửa phút, cô ấy nhận ra tôi đang nói về ai. Sau đó cô ấy làm ra vẻ mặt nhận ra.
" OH vì vậy em đang nói về anh
chàng nhỏ nhắn dễ thương này! Izuku Midoriya! ".
Sau khi cô ấy nói những lời đó, tôi chạy nhanh sang phía bên kia của căn phòng để chặn ,để cô ấy khỏi Deku.
" Awww! Rốt cuộc thì em cũng dễ thương lắm Bakugou! Em đúng là một đứa bé đáng ghen tị! Đừng lo lắng, tôi không muốn bé ấy! Bé ấy là Alpha của em! ".
Sau khi cô ấy nói xong những gì cô ấy đang nói, tôi đã bị sốc. Tôi bối rối nhìn sang hai bên. Tôi ngạc nhiên và tự hỏi tại sao mình lại đứng trước tên khốn đã khiến tôi tức giận như vậy. Thêm vào đó là tôi đã bảo vệ và ghen tị với con quái vật xấu xí đó trước mặt tôi. Tôi phá vỡ sự im lặng và hỏi liệu nó có nhớ ngày hôm nay hay không. Cô ấy nói nó sẽ không vì nó bị kích thích tố sớm hơn bình thường.
Tôi Sau đó, cô ấy đã cho tôi thuốc trấn áp và để tôi rời khỏi văn phòng của cô ấy.
Hôm đó tôi về nhà giận như điên! "Thằng khốn này tốt hơn hết là sẵn sàng chết cùng với niềm kiêu hãnh của hắn khi chúng ta già đi!" Tôi nói trong khi đỏ mặt nhớ lại những gì đã xảy ra.
<< Thời gian trôi qua
4 năm sau
.....
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro