Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

giúp đỡ người quá vãng như thế nào

 Do đó chúng ta có thể sử dụng năng lực ẩn tàng trong người chúng ta và dùng năng lực ấy sao cho có hiệu quả tốt nhất. Càng dùng nhiều, năng lực càng phát triển dồi dào đến đỗi chúng ta phải ngạc nhiên và hân hoan được biết quyền năng ấy sẽ giúp ích chúng ta không kể xiết.

Nên nhớ rằng chúng ta hay dùng quyền năng này một cách vô ý thức yếu ớt và bất thường để luôn luôn kích động điều tốt hay điều xấu cho tất cả những người mà ta gặp trên đường đời. Nơi đây, chúng tôi có vài lời khuyên độc giả nên sử dụng quyền năng này đều đặn, có ý thức và cương quyết. Chúng ta không thể ngăn cấm chúng ta tư tưởng, dù cho luồng tư tưởng chúng ta tạo ra có yếu ớt. Dù muốn dù không, chúng ta cũng phải ảnh hưởng đến những người ở chung quanh ta. Chỉ có một vấn đề cần phải dứt khoát ngay để biết chúng ta sẽ hành động có lợi hay có hại cho kẻ khác và động tác ấy mạnh hay yếu, vô tình hay cố ý.

Chúng ta cũng không thể ngăn cản tư tưởng của kẻ khác chạm vào trí não chúng ta, vậy chúng ta chỉ cần chọn lựa tư tưởng nào nên nhận và tư tưởng nào nên loại bỏ. Chúng ta đều ảnh hưởng và bị ảnh hưởng, tuy nhiên, chúng ta có thể ảnh hưởng kẻ khác điều lợi hay điều hại; chúng ta cũng có thể bị kẻ khác ảnh hưởng điều lành hoặc điều dữ. Chính vì thế mà chúng ta phải chọn lựa cẩn thận. Sự chọn lựa này rất đỗi quan trọng, chẳng những cho chúng ta mà còn cho cả thế giới nữa.

Bạn hãy chọn cho đúng và chọn lựa cho nhanh chóng. Tuy sự tuyển lựa này ngắn ngủi trong giây phút, nhưng tồn tại vĩnh viễn.

DÙNG TƯ TƯỞNG HOẠT ÐỘNG TRONG GIẤC NGỦ

Chúng ta đừng hạn chế tư tưởng bằng cách dùng nó để hoạt động trong những giờ phút chúng ta còn thức, dĩ nhiên, chúng ta có thể dùng tư tưởng hoạt động hữu hiệu hơn trong lúc xác thân chúng ta ngủ yên.

Cái điều mà chúng ta gọi là “ngủ” theo ý nghĩa thông thường là khi xác phàm yên giấc, tâm thức bị bao bọc trong những thể rất là tinh vi, xa lìa xác thịt, chính trong lúc ấy con người đi vào cõi Trung giới. Khi lìa khỏi xác thân, tư tưởng con người có ảnh hưởng rất mạnh, nhưng không hướng ra ngoại cảnh mà phần nhiều lại ứng dụng vào nội tâm và lưu ý đến các vấn đề mà trí đã đề cập khi còn thức. Năng lực của tư tưởng chảy tràn vào những khuôn quen thuộc và chuyên chú vào các vấn đề mà tâm thức chưa giải quyết được.

Tục ngữ có câu: “Nhất dạ sinh bá kế”. Thật vậy, đêm khuya giúp chúng ta nhiều ý kiến rất hay. Như thế, khi có một việc gì quan trọng phải định đoạt, ta đừng quyết định vội vàng, hãy bình tĩnh gác việc đó lại rồi đi ngủ. Ðang khi chúng ta ngủ, trực giác còn lờ mờ trong trí hoạt động không ngừng sẽ đem lại cho chúng ta nhiều sáng kiến mới mẻ. Dù không mưu toan sử dụng trí khôn vừa được thong thả, con người góp nhặt và thu hoạch kết quả của việc lao động.

Tuy nhiên, muốn tự mình điều khiển sự tiến hóa của mình, chúng ta cần phải nhận thức rõ rệt sự lơi ích của quyền năng lớn lao mà chúng ta có thể đem ra ứng dụng trong khi nó thoát ra khỏi sự ràng buộc của xác thân nặng trược. Công việc này rất đơn giản. Khi muốn tìm giải đáp cho một vấn đề, chúng ta phải trầm tĩnh đặt vấn đề ấy trong trí trước khi ngủ, đừng lo lắng tính tới bàn lui, cũng đừng tìm kiếm cho ra lý lẽ, vì làm như vậy chúng ta không ngủ yên được. Chúng ta chỉ cần đặt vấn đề rồi thôi, khỏi cần phải suy nghĩ tới lui gì nữa. Bấy nhiêu đó đủ cho tư tưởng định liệu phương hướng chúng ta sẽ trở lại vấn đề ấy khi tâm trí chúng ta thảnh thơi và thân thể khỏe khoắn. Thường thường giải đáp hiện ra trong trí khi chúng ta vừa thức giấc, nghĩa là chúng ta ghi ấn tượng ấy vào trí não. Vậy chúng ta nên dự phòng để sẵn giấy viết gần bên giường ngủ để ghi liền những lời giải đáp khi nó vừa xuất hiện, nếu chần chờ thì chúng ta sẽ quên hết và không dễ gì nhớ lại cho được vì những giải đáp hiện ra trong trí ta như vậy sẽ mau lạc mất theo vô số ấn tượng xôn xao ở cõi trần. Theo phương pháp trên đây, chúng ta nhận thấy nhiều sự khó khăn trong cuộc đời đều được giải quyết phân minh và mọi chướng ngại trên đường đời cũng được san bằng. Nhờ đó mà nhiều vấn đề tinh thần được trí khôn giải quyết một cách tốt đẹp khi nó bị bộ óc đặc sệt chi phối.

Khi muốn áp dụng phương pháp tương tự trên đây, trong những giờ ngủ, mà có ý muốn giúp đỡ bạn thân đang còn sống hoặc đã mất, hành giả phải hình dung ra người bạn trong trí và cố gắng tìm gặp họ để giúp đỡ. Hình ảnh trong trí thu hút hai người lại với nhau, để cùng chung cảm thông ở cõi vía (Trung giới). Tuy nhiên, trong trường hợp mà tư tưởng của người bạn thân làm cho hành giả xúc động –  thí dụ như trường hợp một người bạn thân vừa mới mất –  hành giả phải cố gắng trấn an sự xúc động ấy trước khi đi ngủ. Vì sự xúc động sẽ quay cuồng trong thể vía, nếu thể vía bị dao động mạnh thì nó cô lập tâm thức và làm cho trí không thể rung động và phát ra ngoài được.

Có vài trường hợp như trong khi ngủ chúng ta đã tiếp xúc ở cõi vía. Lúc thức dậy, chúng ta nhớ lại những việc đã thấy trong giấc ngủ gọi là “chiêm bao”, nhưng cũng có khi tỉnh giấc, chúng ta không nhớ mảy may việc gì trong giấc mộng. Chúng ta nên nhớ rằng chiêm bao là sự nhớ lại một cuộc gặp gỡ ngoài xác thân, thường xen lẫn với những rung động tạp nhạp khác. Nếu trí não chúng ta không nhớ được việc gì trong giấc mộng thì cũng chẳng quan trọng, bởi vì trí khôn của chúng ta được tự do hoạt động ngoài khuôn khổ của bộ óc mê muội, bộ óc này không hợp tác với trí khôn. Người nào luyện được quyền năng ở cõi trung giới thì không bị lệ thuộc những ký ức do tâm thức ghi khắc trong khối óc. Những ký ức này kể như không có, khi mà những công việc đa đoan chiếm hết các giờ phút trong giấc ngủ của xác thân.

Một phương thế khác ít ai lưu ý tới, là chúng ta có thể dùng tư tưởng hoạt động ngoài thể xác lúc ngủ cũng như trong thể xác lúc thức, để giúp chính nghĩa, nhằm vào sự lợi ích chung cho nhân loại. Chúng ta hãy suy nghĩ kỹ càng điều này ngõ hầu khai mở dòng nước cứu giúp lưu chuyển từ nội giới của chúng ta, như thế chúng ta mới có thể đặc biệt nghiên cứu việc này liên quan với :

GIÚP ÐỠ KẺ QUÁ VÃNG 

Nếu chúng ta giúp được người sống bằng tư tưởng thì cũng có thể giúp đỡ dễ dàng những kẻ đi trước chúng ta và đã bước qua bên kia cửa tử, vì trong trường hợp này, xác thân vật chất nặng nề của người mà ta gọi là chết, không còn nữa, nên tư tưởng của chúng ta dễ rung động khêu gợi tâm thức của họ hơn.

Con người sau khi lìa cõi trần có khuynh hướng quay vào bên trong và sống bằng tâm trí thay vì sống ở thế giới bên ngoài. Những luồng tư tưởng hồi còn sinh tiền, quen dùng giác quan của xác thân làm môi giới để cảm nhiễm ngoại cảnh, giờ đây xác thân tan rã thấy toàn là trống rỗng, chẳng biết dùng vật gì làm môi giới để tiếp xúc với cõi trần. Cũng như một người thường đi qua bên kia vực thẳm nhờ có một chiếc cầu bắc ngang, bây giờ chiếc cầu đó biến mất, nên họ không thể bước sang qua bên kia được. Vực thẳm đã phân cách họ.

Con người vừa từ trần, thể vía liền tổ chức lại để kềm chế năng lực của cái trí, không cho nó biểu hiện ra ngoại cảnh. Nếu không bị xáo trộn do hành động lìa bỏ cõi trần thì vật chất trung giới làm ra một lớp vỏ bao bọc cái vía thay vì là một dụng cụ mềm dẻo; và nếu đời sống của người vừa mãn phần được thanh cao, trong sạch thì nó tạo thành bức rào kiên cố chống lại các cảm xúc từ ngoại cảnh cùng các biến chuyển ở nội tâm. Bởi thế thể vía bị ngăn cản, năng lực không phân tán được cho nên rất dễ cảm nhiễm ở cõi Trung giới, vì vậy y có thể nhận sự giúp đỡ, khuyến khích, an ủi do người còn sống cầu nguyện và gởi những tư tưởng lành. Phương tiện này có hiệu lực ở cõi vía –  hay cõi Trung giới –  nhiều hơn ở cõi Trần.

Những vong linh lìa bỏ xác thân ở cõi trần để đến cảnh giới khác mà người đời thường gọi là cõi tử, nơi đây, một tư tưởng âu yếm, vong linh có thể cảm nhận dễ dàng, giống như ở cõi trần, giác quan cảm được lời âu yếm hay vuốt ve êm ái dịu dàng. Bởi vậy, những người quá cố đều cần chúng ta gởi những tư tưởng trìu mến, an lạc và cầu chúc, để họ được chóng bước qua bên kia cửa tử, đến cõi Thiên đàng sáng láng tốt lành. Có nhiều kẻ ở cõi Trung giới lâu hơn thời gian mà họ phải ở, là vì nghiệp quả xấu của họ không được các thân bằng quyến thuộc hay biết để giúp mau vượt qua bên kia cõi tử. Nếu người ở trần thế biết rằng những lời cầu nguyện và những tư tưởng lành của họ có thể đem lại cho khách lữ hành (kẻ chết) trên đường về cõi Thiên đàng những nguồn an lạc, hạnh phúc dồi dào, và nếu những người ở cõi trần biết rằng tư tưởng và những lời cầu nguyện của họ có mãnh lực an ủi và giúp đỡ người quá vãng như thế nào, thì chắc chắn không một kẻ quá vãng nào mà không nhận được một nguồn an ủi của những người sống ở trần gian.

Nếu chẳng may thân nhân của chúng ta quá vãng, ắt hẳn chúng ta thương tiếc lắm, tưởng nhớ nhiều, và thường tụng niệm hay đọc kinh cầu nguyện cho những hương hồn ấy sớm vãng sinh nơi Cực lạc. Ngoài ra, chúng ta còn một niềm an ủi lớn lao là có thể giúp đỡ hữu hiệu người mà chúng ta trìu mến chẳng may mất sớm bằng cách gởi những tư tưởng lành đến bảo vệ vong linh kẻ ấy rất đắc lực như Thiên thần hộ mệnh.

Những nhà Huyền bí học sáng lập các tôn giáo lớn luôn luôn lưu ý đến việc người còn sống phải có bổn phận giúp đỡ kẻ chết. Người Ấn độ có những lễ Shraddha, (như lễ cầu siêu bên Phật giáo) để siêu độ vong linh kẻ quyến thuộc sớm vãng sinh về Svarga, là cõi Cực lạc. Giáo hội Công giáo cũng có những buổi lễ, gọi là lễ cầu hồn, để cầu nguyện cho người quá cố, đại khái như đọc kinh: “Lạy Chúa, xin Chúa khấn ban cho linh hồn này đặng nghỉ an đời đời, xin ánh sáng của Chúa soi đến linh hồn...” Trong giới Thiên Chúa giáo, chỉ có phái Tin lành đã làm mất tập quán cổ truyền bác ái này. Nguyện cầu giáo phái ấy sẽ mau hiểu biết để tái lập cổ lệ hữu ích mà bức màn vô minh đã che lấp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: