Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giọt nước mắt cuối cùng



Dương bước vào chiếc xe hơi đen bóng, lái nhanh qua những con đường vắng vẻ, tâm trí anh rối bời. Địa chỉ trong tin nhắn không phải là một nơi nào quen thuộc. Đó là một biệt thự rộng lớn nằm khuất sau những con đường hẻo lánh, nơi chẳng ai đi qua nếu không có lý do rõ ràng.

Mọi thứ xung quanh đều tối tăm, chỉ có ánh đèn mờ ảo từ những ngọn đèn đường lẻ loi như những ngọn đuốc dẫn dắt anh vào một thế giới khác. Cảm giác bất an tăng dần, nhưng anh vẫn không dừng lại, như thể bước chân vào cuộc chơi này là sự lựa chọn duy nhất còn lại.

Chiếc xe dừng lại trước cánh cổng lớn, lặng lẽ mở ra trước mắt anh. Dương không do dự, bước ra khỏi xe và đi về phía biệt thự. Lúc này, ánh sáng từ cửa sổ trên tầng hai chiếu xuống, tạo thành một bóng dáng mơ hồ, khiến không gian trở nên lạnh lẽo và vắng lặng. Anh cảm thấy như mình đang tiến về phía một bí mật chưa được hé lộ, một bí mật có thể làm thay đổi tất cả những gì anh đã tin tưởng.

Cửa biệt thự mở ra, và một người đàn ông đứng chờ đón anh. Không phải người anh đã gặp trong cuộc gọi trước, nhưng ánh mắt của người này, lạnh lẽo và sắc bén, khiến Dương không khỏi rùng mình.

Người đàn ông (giọng trầm): "Cậu đến rồi. Mời vào."

Dương không nói gì, chỉ gật đầu rồi bước vào trong. Bên trong biệt thự, không khí im lìm đến lạ thường, chỉ có tiếng bước chân của họ vọng lại trong không gian rộng lớn. Người đàn ông dẫn Dương vào một căn phòng có chiếc bàn gỗ cổ điển và một chiếc ghế đối diện, trên đó đặt một bức tranh vẽ mờ nhạt.

Người đàn ông (nhìn Dương, giọng lạnh lùng): "Cậu đã bao giờ nghe nói đến gia đình Pháp Kiều chưa?"

Dương nhìn vào bức tranh, như thể muốn tìm câu trả lời từ đó. Nhưng chẳng có gì ngoài bóng tối lấp lánh.

Dương (lạnh lùng): "Gia đình của cậu ấy là ai?"

Người đàn ông (cười nhạt): "Không phải là ai, mà là cái gì. Cái mà cậu gọi là Pháp Kiều, thực chất không phải là cậu ấy."

Câu nói của người đàn ông khiến trái tim Dương như ngừng đập. Anh không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Pháp Kiều không phải là cậu ấy? Vậy cậu ấy là ai?

Người đàn ông (tiến lại gần, giọng khẽ): "Cậu nghĩ cậu ấy là ai, Dương? Một cậu trai ngây thơ, một người yêu thương cậu hết lòng? Thực ra, cậu ấy chỉ là một quân cờ trong trò chơi ln. Mọi chuyện cậu ấy làm đều có mục đích, và cậu chỉ là một phần trong kế hoạch của gia đình cậu ấy."

Dương cảm thấy nghẹt thở. Mọi thứ đột ngột thay đổi, và anh không biết mình có đủ sức để đối mặt với sự thật này hay không. Những cảm xúc lẫn lộn giữa giận dữ, thất vọng và đau đớn cuốn lấy anh. Anh không muốn tin, nhưng phần nào đó trong anh đã nhận ra những dấu hiệu lạ lùng của Pháp Kiều suốt thời gian qua.

Dương (hít một hơi thật sâu, giọng nghiến chặt): "Cậu nói cái gì? Tôi không tin. Cậu ấy yêu tôi."

Người đàn ông (cười khẩy): "Yêu? Con mắt nào của cậu nhìn thấy cậu ta yêu cậu? Cậu nghĩ cậu ấy yêu cậu sao? Hay tự cậu đa tình cho rằng Pháp Kiều yêu cậu? Cậu chỉ là công cụ, một con bài trên bàn cờ. Nếu không tin, cậu có thể tự mình tìm hiểu."

Dương đứng dậy, không kìm được cơn tức giận trong lòng. Mọi thứ trở nên mờ ảo, như thể anh đang lạc vào một thế giới mà mình không thể thoát ra.

Dương (giọng như gầm lên): "Nếu đó là sự thật, tại sao không để tôi tự mình tìm ra? Tôi sẽ không bỏ cuộc, không để mình bị lừa dối thêm nữa!"

Người đàn ông (ánh mắt lạnh như băng): "Cậu sẽ không thể trốn tránh được. Sự thật luôn có cách của nó, và một ngày nào đó, chính cậu sẽ phải đối mặt vi nó."

Và khi Dương quay lưng bước đi, anh không thể ngừng nghĩ về Pháp Kiều. Cậu ấy là ai? Cậu ấy thực sự là ai trong thế giới này? Và liệu anh có đủ sức mạnh để vượt qua sự thật đằng sau ánh mắt dịu dàng đó?

Cuộc gặp gỡ này đã để lại dấu vết không thể xóa mờ trong tâm trí anh. Bước đi, nhưng Dương không biết liệu mình có còn đủ dũng cảm để đối diện với Pháp Kiều và những gì anh sẽ khám phá trong cuộc hành trình này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #duongkieu