Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 2: VẾT THƯƠNG VÔ HÌNH

Sáng hôm sau, không khí trong doanh trại trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Những chiến binh của Sát Quỷ Đoàn đang chuẩn bị cho các nhiệm vụ mới. Bạn đứng giữa đám đông, cảm nhận rõ sự phấn chấn trong không khí, nhưng lòng mình lại đầy băn khoăn. Ngày hôm qua, cuộc chiến với con quỷ đã để lại trong bạn nhiều suy tư, đặc biệt là về Sanemi.

Khi bạn đi qua khu vực luyện tập, ánh mắt bạn bắt gặp Sanemi, người đang tập trung rèn luyện kỹ năng. Mái tóc bạc của anh trong ánh sáng mặt trời khiến anh trông thật mạnh mẽ. Những động tác nhanh nhẹn và mạnh mẽ của anh khiến bạn không thể rời mắt. Bạn nhận ra rằng, bất chấp thái độ lạnh lùng và thô bạo, anh vẫn là một người mà bạn không thể ngừng nghĩ đến.

Sanemi nhận ra sự có mặt của bạn, nhưng chỉ dành cho bạn một cái nhìn thoáng qua trước khi tiếp tục với bài tập của mình. Bạn cảm thấy một chút thất vọng khi anh không có vẻ muốn nói chuyện. Dường như, không gì có thể phá vỡ bức tường lạnh lùng mà anh dựng lên.

"Tôi đã nói là sẽ cùng nhau làm nhiệm vụ," bạn lầm bầm, tự nhủ rằng mình sẽ không để anh lẩn tránh bạn thêm nữa. "Nếu anh cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ tự lo cho mình."

Khi buổi tập kết thúc, bạn quyết định tiếp cận Sanemi. "Này, chúng ta cần nói chuyện," bạn nói, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh nhất có thể.

Sanemi ngẩng đầu lên, vẻ mặt anh có chút ngạc nhiên nhưng cũng không giấu được sự châm chọc. "Mày lại muốn gì?"

"Về nhiệm vụ sắp tới. Tôi muốn biết anh có kế hoạch gì không. Chúng ta cần phối hợp tốt hơn," bạn trả lời, cố gắng thể hiện sự nghiêm túc.

"Không cần phải lo lắng," anh đáp, giọng điệu vẫn lạnh lùng. "Tao tự biết cách làm việc của mình."

Bạn cảm thấy tức giận trào dâng. "Sanemi, nếu anh cứ như vậy, chúng ta sẽ không thể thành công. Anh không thể chỉ hành động một mình."

"Chẳng có gì sai khi mày muốn làm một người hùng," anh nói, một chút mỉa mai lấp lánh trong ánh mắt. "Nhưng hãy nhớ rằng, trong cuộc chiến này, chỉ có sức mạnh mới là điều quan trọng."

"Đúng, nhưng sức mạnh không phải lúc nào cũng là câu trả lời," bạn đáp lại, quyết tâm không bỏ cuộc. "Chúng ta cần tin tưởng lẫn nhau."

Sanemi im lặng trong giây lát, dường như đang suy nghĩ về những gì bạn vừa nói. Bạn cảm nhận được sự mâu thuẫn trong lòng anh, nhưng không biết cách nào để giúp anh vượt qua điều đó.

Cuối cùng, anh cất tiếng, nhưng không phải để trả lời mà là để châm biếm. "Mày có thể tin tưởng, nhưng đừng quên, mọi người đều có vết thương của riêng mình. Một ngày nào đó, mày sẽ hiểu."

Câu nói của Sanemi khiến bạn cảm thấy nhói đau. Bạn không thể hiểu hết nỗi đau mà anh đang gánh chịu, nhưng bạn có thể cảm nhận được nó. "Tôi không cần phải trải qua tất cả để hiểu được nỗi đau," bạn nhẹ nhàng nói, nhưng giọng mình vẫn kiên quyết.

Từ đó, bạn quyết định rằng mình cần phải tìm hiểu sâu hơn về Sanemi. Chỉ khi bạn hiểu rõ về anh, bạn mới có thể giúp anh mở lòng và vượt qua những rào cản cảm xúc mà anh tự dựng lên.

Trong những ngày tiếp theo, bạn bắt đầu theo dõi Sanemi một cách âm thầm hơn. Bạn nhận thấy rằng, ngoài việc rèn luyện kỹ năng chiến đấu, anh còn dành nhiều thời gian để nghiên cứu về quỷ, tìm hiểu cách thức tiêu diệt chúng. Ánh mắt anh luôn chăm chú, như thể muốn giải mã một bí ẩn lớn hơn bản thân.

Một ngày, khi anh ngồi một mình bên đống sách cũ, bạn quyết định bước vào. "Tôi thấy anh dành nhiều thời gian cho việc này," bạn nói, cố gắng thể hiện sự quan tâm chân thành. "Có cần tôi giúp gì không?"

Sanemi ngẩng đầu lên, ánh mắt anh thể hiện sự ngạc nhiên. "Mày không thể giúp được gì đâu."

"Tại sao không? Tôi cũng đã từng nghiên cứu về quỷ. Nếu anh cần một ý kiến thứ hai, tôi có thể giúp," bạn tiếp tục, không muốn từ bỏ.

"Tao không cần mày," anh khẳng định, nhưng bạn nhận thấy có điều gì đó trong ánh mắt anh, như thể anh đang đấu tranh với chính mình.

"Có thể anh không cần tôi bây giờ, nhưng khi đối mặt với một con quỷ thực sự, anh sẽ cảm thấy khác. Chúng ta đều cần nhau để sống sót," bạn nói, quyết tâm không lùi bước.

Sanemi nhìn bạn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng thì thở dài. "Được rồi, nhưng đừng có lề mề. Mày sẽ chỉ nghe theo những gì tao nói."

"Tôi không phải là một đứa trẻ," bạn nói, hơi cười. "Tôi có thể tự mình quyết định."

Cuộc trò chuyện của cả hai bắt đầu trở nên dễ chịu hơn. Bạn ngồi xuống cạnh anh, cùng nhau nghiên cứu tài liệu về quỷ. Bạn nhận thấy rằng Sanemi có một trí tuệ sắc bén, và anh rất nghiêm túc trong việc tìm hiểu kẻ thù của mình.

Khi cả hai cùng nhau thảo luận về cách tiêu diệt quỷ, bạn cảm thấy khoảng cách giữa hai người dần được thu hẹp. Sanemi không còn giữ vẻ lạnh lùng như trước, và đôi khi bạn bắt gặp ánh mắt anh nhìn bạn với sự cảm kích. Đó là một cảm giác ngọt ngào, nhưng cũng đầy hồi hộp.

Khi trời bắt đầu tối, bạn và Sanemi quyết định tạm dừng công việc. "Tôi cảm thấy đã học được nhiều điều từ anh," bạn nói, nụ cười rạng rỡ trên môi. "Cảm ơn vì đã chia sẻ."

"Cũng không phải vì mày," anh nói, nhưng bạn có thể cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của anh. "Tao chỉ không muốn mày trở thành gánh nặng."

"Một ngày nào đó, anh sẽ phải chấp nhận rằng tôi không phải là gánh nặng của anh," bạn đáp lại, giọng điệu kiên quyết.

Cả hai trở về phòng nghỉ, không ai nói gì thêm. Bạn cảm thấy một điều gì đó mới mẻ đang bắt đầu nảy nở giữa hai người. Không chỉ là sự đồng đội, mà còn là sự thấu hiểu và tình cảm đang dần hình thành.

Những ngày sau đó, nhiệm vụ của bạn và Sanemi càng ngày càng nhiều. Cả hai phải cùng nhau đối mặt với nhiều thử thách và kẻ thù khác nhau. Trong mỗi trận chiến, bạn cảm nhận được sức mạnh và sự ăn ý giữa hai người ngày càng tăng lên. Sanemi không còn chỉ là một đồng đội lạnh lùng; anh trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của bạn.

Một buổi tối, khi cả hai đang ngồi bên bếp lửa trong doanh trại, bạn quyết định hỏi anh về những vết thương mà anh đã từng nói đến. "Sanemi, có chuyện gì mà anh chưa nói với tôi không?" bạn hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng.

Anh ngừng lại, đôi mắt nhìn vào lửa như thể đang cố gắng tìm kiếm lời nói. "Vết thương là điều mà mỗi người đều phải chịu đựng. Tao đã mất đi những người quan trọng. Đó là lý do tại sao tao không muốn ai đó lại gần," anh thừa nhận.

"Nhưng đó không phải là cách tốt nhất để sống," bạn nói. "Nếu anh không cho phép ai đó vào cuộc sống của mình, anh sẽ luôn sống trong nỗi cô đơn."

"Mày không hiểu đâu," Sanemi cắt ngang. "Sự cô đơn là điều mà tao đã chọn."

"Chọn hay không, thì cũng không thể thay đổi được sự thật rằng mọi người đều cần nhau," bạn trả lời, giọng điệu kiên quyết. "Hãy để tôi vào cuộc sống của anh, Sanemi. Tôi không muốn thấy anh chịu đựng một mình."

Ánh mắt của Sanemi chuyển từ lửa sang bạn, và bạn có thể cảm nhận được sự xao xuyến trong lòng anh. "Mày thật sự nghĩ rằng mày có thể thay đổi điều đó?" anh hỏi, giọng điệu tràn đầy nghi ngờ.

"Tôi không thể thay đổi quá khứ của anh, nhưng tôi có thể ở bên anh trong hiện tại," bạn nói. "Đó là những gì mà tôi muốn làm."

Giữa những lời nói ấy, không khí trở nên nặng nề, và bạn cảm thấy như cả thế giới đang lặng im. Sanemi không nói gì thêm, chỉ giữ ánh mắt nhìn bạn. Có lẽ, trong sâu thẳm, anh đã hiểu rằng bạn thật sự quan tâm đến anh.

Một khoảng lặng kéo dài, rồi anh cuối cùng cũng nói. "Có lẽ mày đúng. Nhưng tao vẫn cần thời gian."

"Thời gian là điều cần thiết," bạn khẽ đáp, nụ cười trên môi. "Và tôi sẽ chờ đợi."

Khi đêm dần trôi về phía sáng, bạn biết rằng mối quan hệ giữa bạn và Sanemi đã bắt đầu thay đổi theo cách mà bạn không thể tưởng tượng nổi. Bạn cảm thấy lòng mình ấm áp hơn, không chỉ vì ngọn lửa trước mặt mà còn vì những hy vọng mà bạn dành cho cả hai.

Bạn không ngừng nghĩ về Sanemi và mối quan hệ giữa hai người. Khi mỗi ngày trôi qua, bạn cảm thấy mình ngày càng gần gũi với anh hơn. Sanemi không còn là một bức tường lạnh lùng nữa, mà dần dần trở thành một người bạn, một người đồng đội, và có thể, là một người mà bạn có thể yêu thương.

Cuộc sống trong doanh trại vẫn tiếp tục, nhưng bạn biết rằng cả hai đang chuẩn bị cho một thử thách lớn hơn phía trước. Mỗi ngày đều mang đến cơ hội để cả hai hiểu nhau hơn và cùng nhau vượt qua những khó khăn. Bạn tự hứa với bản thân rằng sẽ không từ bỏ, sẽ không để Sanemi cô đơn trong hành trình này.

CÒN TIẾP... 

 words: 1709

 ngày đăng: 23/09/2024

 giờ đăng: 8:45 A.M 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro