Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sự thật kinh hoàng hay ?!



Cơn mưa vẫn không ngừng. Ánh đèn đường rực lên trong màn đêm tĩnh lặng, phản chiếu trên những vũng nước đọng trên mặt đường. Dương không còn lòng dạ để ý đến nó, tất cả sự chú ý của cậu giờ chỉ còn lại là một câu hỏi lớn: "Kiều là ai?"

Khi cậu tắt máy, không lâu sau, một tin nhắn xuất hiện trên màn hình: "Chúng ta gặp nhau. Địa điểm: Căn nhà hoang, khu ngoại ô."

Dương không một chút do dự, lập tức lái xe về phía đó.

Căn nhà hoang nằm giữa những đồi cỏ dài, dường như bị bỏ quên từ lâu. Cửa sổ tối om, vắng lặng, không có dấu hiệu của sự sống, nhưng cảm giác rờn rợn như thể có đôi mắt đang dõi theo từ trong bóng tối. Dương đứng trước ngôi nhà, tay siết chặt vô lăng, mắt nhìn về phía cửa.

Cánh cửa mở ra. Một người đàn ông bước ra, khuôn mặt không xa lạ với cậu, nhưng lại như một bóng ma, như thể anh ta không còn là chính mình nữa.

"Anh đến rồi." Giọng người đàn ông lạnh lùng, đôi mắt đen láy nhìn Dương. Không phải là bạn bè, không phải là đồng đội cũ. Đó là  Khang- Phạm Bảo Khang - CIA của quốc gia- người biết quá nhiều về sự thật mà Dương đang tìm kiếm.

"Anh đã biết những gì?" Dương hỏi, giọng lạnh băng.

Khang hít một hơi dài, rồi kéo Dương vào trong nhà.

Căn phòng mờ tối, ánh đèn yếu ớt chỉ đủ để nhìn thấy những bóng mờ nhấp nhô. Người đàn ông vội vã lôi ra một đống tài liệu từ trong một chiếc tủ cũ kỹ.

"Đây là tất cả những gì tôi có." Anh ta đặt các tệp tài liệu lên bàn, một trong số đó có dòng chữ "Nguyễn Thanh Pháp Kiều" viết to đậm.

Dương nhanh chóng mở chúng ra, mắt dán chặt vào từng trang. Mỗi trang là một mảnh ghép trong bức tranh mà cậu đang cố gắng lắp ráp lại.

"Tại sao anh lại giúp tôi?" Dương hỏi, vẫn không thể nào rời mắt khỏi những tệp hồ sơ.

Người đàn ông không trả lời ngay. Anh ta cười khẩy. "Vì cậu là người duy nhất dám đi tìm sự thật."

Dương không trả lời, nhưng trong đầu cậu đang dần hiểu ra một điều. Cái giá mà cậu phải trả cho sự thật này sẽ không hề rẻ.

"Kiều... đã từng là một phần của một thí nghiệm." Người đàn ông ngừng lại, ném một cái nhìn đầy lo lắng về phía Dương. "Một thí nghiệm về tâm lý học. Mọi chuyện đều được giám sát bởi một tổ chức lớn mà không ai biết đến."

Dương ngồi xuống, tim đập mạnh. Tất cả những gì cậu từng biết về Kiều, về con người ấy, giờ đây lại bị bóp méo bởi một sự thật không thể tưởng tượng nổi.

"Thí nghiệm về gì?" Dương hỏi, từng chữ phát ra như gằn lên từ trong cổ họng.

"Đầu tiên là sự thao túng tâm lý. Sau đó là... thay đổi nhận thức. Kiều không chỉ là nạn nhân của tai nạn. Cậu ta đã bị điều khiển. Đúng như những gì hồ sơ nói—cậu ấy không còn là chính mình. Không phải vì mất trí nhớ, mà vì... tỉnh lại với một bản ngã khác."

Dương đứng dậy, đầu óc quay cuồng. "Vậy nghĩa là...?"

Người đàn ông im lặng nhìn cậu. "Nghĩa là, Kiều đã bị thay đổi hoàn toàn. Những ký ức cũ của cậu ta, những gì cậu ta từng là... có thể không còn nữa."

Dương nhìn chằm chằm vào những tài liệu, bàn tay run lên. Một nỗi sợ mơ hồ xâm chiếm tâm trí cậu. Kiều không phải là Kiều nữa. Người mà cậu đang tìm kiếm—đơn giản là không còn tồn tại.

Lưng Dương tựa vào ghế gỗ, tay nắm chặt tài liệu trong tay. Cảm giác này giống như khi một cánh cửa mở ra, nhưng tất cả những gì cậu thấy là bóng tối mịt mù, không thể nào tìm thấy lối thoát.

Tìm Kiều, nhưng không phải Kiều cậu biết.

Tìm sự thật, nhưng sự thật lại là một thứ mà cậu không thể chấp nhận.

Kiều... đã biến mất. Nhưng liệu cậu có thể tiếp tục yêu một người đã không còn là chính mình?

Trong bóng tối, Dương nghe thấy tiếng cười nhẹ, nhưng đó không phải là Kiều. Đó là tiếng cười của ai đó đã nhìn thấy cậu đang vật lộn với chính sự thật mà họ đã giấu kín.

Chỉ có một cách duy nhất để biết sự thật: Cậu phải đi tìm lại Kiều, và để bản thân đối diện với những gì cậu không muốn thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #duongkieu