Chương 8 : Tiêu Dao và Hương Luyến Phái Đấu .
Minh Luân từ dưới đất đứng lên , nhìn tên đang hống hách kia , tức giận buôn 1 câu :
- Chó Chết ! .
Cao Khanh đương nhiên nghe được tất , cười đểu (😏) nhìn Minh Luân, khiêu khích :
- Sao ? Chửi ta ? Hừ ! Rõ ràng thua đã cận kề còn ra oai ? Được! Ta cho ngươi nếm mùi .
Hắn phi thân , nhanh như cắt đã tới chỗ của Minh Luân. Nhưng mà Minh Luân làm gì để hắn như ý nguyện . Nhảy lên để tránh chiêu còn cho hắn thêm 1 chiêu vào người, quá hời cho Cao Khanh . Minh Luân từ từ đáp xuống,ánh mắt sắt bén :
- Ngươi coi thường ta thì đã sai rồi !.
Cao Khanh đứng lên , đôi mắt mở to trừng trừng nhìn cậu :
- Tên khốn ! Ta sẽ cho ngươi biết lợi hại của ta ! .
Cao Khanh , bay tới , tung chưởng vào mặt của Minh Luân. Minh Luân không ngờ tới chiêu này nên ....
Minh Luân từ từ đứng lên , với khuôn miệng đầy máu . Tay vừa lau máu với mép miệng , vừa nói:
- Hừ .... Chuyện vui rồi đây !
Rút thanh kiếm từ sau lưng , thanh kiếm này hiếm khi cậu dùng , kiếm là vật gia bảo của nhà cậu nên nếu muốn dùng phải có việc cấp bách nếu không có thì phải bảo quản nó . Nhưng tới mức này thì .... Không còn cách nào khác rồi .
- Phát Hỏa Kiếm
Cậu la lớn rồi xuất chiêu trong khi Cao Khanh còn bàng hoàng . và....
Bùm 💥💥💥💥
Cao Khanh không sao, nhưng vì lực nó tạo ra khiến cậu ngã xuống, còn Minh Luân đang bận bất ngờ về việc tuyệt chiêu của mình , tập luyện bao lâu vậy mà bị phá giải trong phút chốc . Bởi ai ? Xin thưa ! Bởi vì Yên Tử đã giải ! Chiêu này có thể mạnh nhưng Hỏa và Thủy , bên nào mạnh ? Có lẽ là lửa nhưng lần này là Thủy thắng Hỏa ! Sức mạnh của Yên Tử chắc chắn không chỉ có vậy đâu ! Đó là điều mà Minh Luân nghĩ bây giờ. Yên Tử đôi mắt thâm sâu nhìn cậu
- Chiêu của cậu , mạnh đó ! Nhưng ở đây nếu đệ tử phái này đánh tới nỗi đệ tử phái kia bị trọng thương . Thì chúng tôi, lắp tức phế võ công , rồi đuổi khỏi phái .
Minh Luân cười lớn, nhìn cô bằng nửa con mắt
- Hảo ! Tôi hiểu ! Chăm sóc Cao Khanh giúp tôi !.
1 đám đệ tử đi lên , rồi dìu Cao Khanh đi . Yên Tử đứng hiên ngang giữa sân đấu nói to
- Trận này Cao Khanh thua Hoàng Minh Luân. Ngày mai Hồng Nhất An sẽ đấu với Giao Nhất Linh.
Vừa dứt câu , Nga Liên nhìn Chiêu Nhất , tay nắm thành quyền nói :
- Xin thỉnh giáo !
Chiêu Nhất cười lớn tỏ vẻ thích thú nói :
- Hảo ! Xin thỉnh giáo !.
Sau đó , Thất Nhất Đẳng đều giải tán . Nhưng họ đã quên sự xuất hiện của 1 người !
Hắc Điệu , nãy giờ đứng trên vách núi nhìn 1 màn như vậy, đương nhiên là rất vui rồi :
- Cô cho tôi cảm giác tuyệt vời lắm đó Trúc Yên Tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro