sợ
hay thôi cưng ạ
mình chia tay đi?
em tiêu cực quá
chẳng làm được gì
em nghĩ nhiều rồi
nhưng chẳng thể nói
đọng lại trên môi
nỗi sợ mòn mỏi
em sợ phải xa
em sợ dừng lại
nhưng sợ đau anh
của một ngày mai
đằn lên thanh quản
những niềm buồn tủi
lòng em nặng gánh
để mình em thôi
cánh hoa tình nở
giữa mảng trời sương
tương lai chẳng nắng
tình không thấy đường
rồi nó vồ vập
nỗi sợ tóm em
và em lại khóc
mắt lại tèm nhèm
chắc hẳn vậy rồi
nên dừng lại thôi
chắc ta chỉ ổn
khi mình đơn côi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro