2. Tiệc bẩn
[C] ⚣ Tiệc bẩn
Tên gốc: 秽宴 - Uế yến
Tác giả: Hắc Miêu Bạch Tất Tử (Mèo đen vớ trắng)
Số chương: 119 chính
Download: khocv.blogspot.com
Giới thiệu:
Lời cầu cứu của cậu không ai nghe thấy
1. Chương của Lưỡi
Không biết từ khi nào, Tạ Hi Thư luôn có thể cảm nhận được ánh nhìn mãnh liệt từ phía sau.
Cậu không hiểu tại sao Tề Vụ luôn nhìn cậu như vậy, dù không quay đầu lại, cậu vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt ấy, như thể nó có thực thể...
Tạ Hi Thư là một mọt sách nổi tiếng trong lớp, còn Tề Vụ lại là học sinh nổi tiếng không dễ chọc trong trường, hai người vốn chẳng có liên quan gì đến nhau.
Vậy mà Tề Vụ luôn nhìn chằm chằm vào cậu trong giờ học.
Sau đó, ngay cả khi ra chơi, hay sau khi tan học, phía sau Tạ Hi Thư luôn có một bóng hình cao lớn, u ám bám theo.
Cho đến khi Tạ Hi Thư sụp đổ tinh thần, túm lấy Tề Vụ đang bám đuôi mình trong một con hẻm và gào thét chất vấn, cậu mới nhận được một câu trả lời hoàn toàn bất ngờ.
"Cậu rất ngọt, cậu luôn tỏa ra một mùi hương ngọt ngào."
Tề Vụ đáp lại với giọng điệu kỳ quái.
"Tôi sắp không chịu nổi nữa rồi, những thứ khác đều hôi thối đến mức khiến tôi phát điên, chỉ có cậu là ngọt... Này, đừng căng thẳng, tôi không ăn cậu đâu."
"Tôi chỉ muốn liếm cậu thôi."
Có lẻ ngay cả Tề Vụ cũng không biết rằng, khi cậu ta đưa ra yêu cầu kỳ lạ đó, cậu ta đã không kiểm soát được mà để nước bọt bẩn thỉu chảy ra.
Cùng lúc đó, Tạ Hi Thư rõ ràng nhìn thấy trong miệng Tề Vụ, đằng sau đôi môi luôn mỉm cười đến tận mang tai là những chiếc răng nhọn nhỏ như móc câu... và một chiếc lưỡi dài, phân nhánh.
Chiếc lưỡi ấy chuyển động linh hoạt trong không khí, mang theo vệt nước dãi nhớp nháp áp sát lên cổ Tạ Hi Thư.
"Ưm... ngọt quá...&¥%#...ngọt quá..."
Con quái vật xa lạ rên rỉ một tiếng đầy u ám.
Vào lúc Tạ Hi Thư hét lên và bỏ chạy, cậu không biết rằng, trong tương lai không lâu, cậu sẽ nhìn thấy nhiều quái vật biến dạng và điên cuồng hơn nữa.
Trong thế giới tận thế đột ngột xuất hiện, người duy nhất có thể bảo vệ cậu lại chính là Tề Vụ.
Và cái giá mà Tạ Hi Thư phải trả, dĩ nhiên là để Tề Vụ thoả mãn cái lưỡi của mình.
Nhân vật: Thụ "ăn rất ngon" x Công là quái vật biến dị nửa điên nửa tỉnh thích liếm
2. Chương của Mắt
Lê Sâm đã chết.
Chết trong một vụ tai nạn xe hơi ngay trước mắt Dương Tư Quang.
Nhìn thấy máu dần thấm qua tấm vải liệm trắng, Dương Tư Quang vẫn không cảm thấy đó là sự thật.
Trong trạng thái mông lung, cậu ta trở về nhà, khi dọn dẹp đồ đạc thì phát hiện trong cặp sách có một con mắt.
Đôi mắt đó vẫn còn trong vắt, nhìn vào đó, Dương Tư Quang ngay lập tức nhận ra, đó là mắt của Lê Sâm.
Lực va chạm của vụ tai nạn đã khiến con mắt bật khỏi hốc mắt và có lẽ trong lúc hỗn loạn nó đã rơi vào cặp của Dương Tư Quang.
Dương Tư Quang cũng không hiểu tại sao mình lại giữ lại con mắt đó - con mắt của người mà cậu ghét nhất, người luôn lạnh lùng và coi thường mình.
Nhưng kể từ ngày hôm đó, Dương Tư Quang luôn cảm thấy có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
Dù là trong giấc mơ hay thực tế.
...
Đến cuối cùng, Dương Tư Quang mới hiểu ra, hóa ra Lê Sâm luôn dõi theo cậu.
Từ rất lâu rất lâu trước kia, cho đến rất lâu rất lâu sau này.
Mà cậu, vĩnh viễn không thể thoát khỏi tầm mắt Lê Sâm.
[Một câu chuyện ngắn mang phong cách huyền bí, kể về một người đàn ông bề ngoài lạnh lùng thực chất là biến thái theo đuôi, sau khi chết rồi lại từ từ lộ ra bí mật của mình...]
3. Chương của Thịt
Trương nhị thúc nhà hàng xóm qua đời.
Cả làng chuẩn bị làm một nghi lễ kỳ lạ gọi là "mượn thịt".
Cam Đường lén lút theo sau anh trai, chứng kiến một màn kỳ quái kia.
Khi nhìn thấy trưởng làng nhét cái xác mềm nhũn của chú Trương vào một cái giếng sâu tối om ở sau núi, Cam Đường sợ hãi ngất xỉu.
Khi tỉnh dậy, cậu lại phát hiện chú Trương đã chết lại tươi cười quay lại làng.
Chú Trương đã sống lại.
Cho nên, khi vô tình đẩy Sầm Tử Bạch - người luôn đeo bám lấy cậu nói yêu cậu đến phát cuồng, vào góc bàn và giết chết anh ta, cậu quỳ xuống đất và nhìn vũng máu đang dần lan ra từ xác anh ta, điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là "mượn thịt".
Dù ghét anh ta đến đâu, nhưng Cam Đường chưa bao giờ muốn giết đối phương... Lại càng không muốn trở thành tội phạm giết người.
Không còn cách nào khác, Cam Đường đành nhét xác Sầm Tử Bạch vào cái giếng sâu ấy.
Thật tuyệt vời, anh ta đã sống lại như cậu mong muốn.
Nhưng... nhưng...
Nhưng người đàn ông lạnh lùng, bám riết ấy...
Thật sự còn là người sao?
[Nội dung chương này xoay quanh một nghi thức kỳ dị của làng, liên quan đến việc hồi sinh người chết. Câu chuyện sẽ đi sâu vào những ám ảnh tâm lý của nhân vật chính khi phải đối mặt với hậu quả của việc giết người và sự trở lại kỳ lạ của nạn nhân.]
Bình luận ngắn gọn về tác phẩm:
Bài viết này là một tập hợp các câu chuyện, những câu chuyện dưới thế giới quan khác nhau, không chỉ là một bài ca ngợi tình yêu, mà còn là một cái nhìn sâu sắc về thế giới tinh thần của con người. Mỗi một câu chuyện đều thảo luận sâu sắc sự phức tạp của nhân tính và vận mệnh không thể nắm bắt. Nó cho thấy cách các nhân vật gắn bó với bản thân và đối mặt với nỗi sợ hãi và mong muốn bên trong họ trong những hoàn cảnh khắc nghiệt. Phương thức kể chuyện này, khiến cho độc giả hưởng thụ mỹ cảm của văn học, đồng thời cũng có thể cảm nhận được tình cảm mãnh liệt và xúc động tâm linh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro