Gió....!!!!! (TranGiaHuy )
___Biển và Gió____
Gió buồn gió thổi, thổi về đâu,
Biển buồn biển vỗ, sóng xô bờ.
Đêm buồn man mác, sao không thấy,
Chỉ thấy lặng im khắp bến bờ.
Gió đi đi mãi về nơi ấy,
Biển yên yên mãi sóng vô tình.
Tình vẫn còn đó, vương không dứt,
Đứng tới muôn đời cùng núi non.
Gió buồn vì ai, gió ngừng thổi,
Biển nhớ thương ai, biển lặng câm.
Trăng lên, gọi đến vì tinh tú,
Đứng ngóng trông theo bóng xa vời.
Quỳnh kia đã nở, khoe sắc thắm,
Khắp bốn phương trời, cảnh lặng yên.
Mà sao không thấy gió kia thổi,
Hay là biển kia không rì rầm?
Gió vẫn đứng đợi, một bóng dáng,
Biển còn vương vấn, một nỗi buồn.
Mà sao không vơi đi một nửa,
Để không chờ đợi, quá mỏi mòn.
-------------
Gió yêu biển cả xanh bát ngát,
Biển vẫn cho sóng vỗ vào bờ.
Không biết là có hay tình Gió,
Vẫn đang âm thầm chờ Biển xanh.
_____cây, lá, gió___
Nếu một ngày anh chạy đến hỏi em:
Muốn làm Cây hay thích là Lá, Gió?
Nếu em đến bên tai anh nói nhỏ:
"Em muốn làm Cây" thì không phải đâu anh!
Chẳng Cây nào sẽ mãi mãi tươi xanh
Và chẳng Cây nào chịu vươn mình giữ Lá
Cây yêu Lá bằng 1 tình yêu ích kỉ quá
Nên có bao giờ dám đối diện với tình cảm của mình đâu
Vậy lẽ nào em lại thích làm Cây???
Nếu một lần anh khẽ hỏi em
Rằng: Em thích được là gì giữa Lá, Cây và Gió?
Nếu em nói "em thích làm chiếc Lá"
Thì anh ạ, không phải thế đâu anh!
Chiếc Lá nào rồi cũng phải lìa cành
Dù nó còn yêu Cây nhiều, nhiều lắm
Nhưng đó cũng chỉ là 1 tình yêu thầm lặng
Lá ko đủ tự tin giật hạnh phúc về mình.
Vậy thì em có nên làm chiếc lá???
Nếu tình cờ anh bước đến hỏi em:
"Muốn làm gì? Gió, Cây hay là Lá?"
Em trả lời "thích làm Gió anh ạ"
Thì xin đừng tin em!
Vì sao ư? Anh thử nghĩ mà xem
Gió cuốn Lá lìa khỏi cành Cây ấy
Dù Gió có Lá bên mình thật đấy
Nhưng suốt đời chỉ làm chiếc bóng của Cây
Vậy thì em muốn là Gió làm chi?
Nếu một ngày, một ngày nào đó
Em nói với anh: Em muốn được làm Mưa
Anh ko tin? Sợ lại bị "mắc lừa"?
Nhưng anh à, lần này là sự thật!
Em muốn mình là cơn Mưa giữa trưa hè nắng gắt
Để làm dịu mát Cây
Để tươi thêm chiếc Lá
Và hơn hết là
được cùng Gió sóng đôi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro