Chương 5: Một đời bên nhau
Thời gian trôi đi, họ bên nhau, trải qua những ngày tháng bình yên. Minh không còn là chàng trai luôn nhìn về quá khứ nữa. Anh bắt đầu vẽ lại tương lai, với An là một phần trong đó.
Họ cùng nhau mở rộng "Mùa Nhớ", biến nó thành nơi lưu giữ không chỉ những cuốn sách cũ, mà cả những kỷ niệm mới.
Vào một buổi chiều mùa đông, khi tuyết rơi lất phất ngoài cửa sổ, Minh cầm một chiếc nhẫn nhỏ, nhìn An và nói:
• "Anh không hứa sẽ mang đến cho em một câu chuyện cổ tích, nhưng anh muốn viết cùng em một câu chuyện thật dài. Em đồng ý không?"
An mỉm cười, nước mắt khẽ rơi.
• "Vâng."
Và thế là, câu chuyện của họ tiếp tục—không còn là quá khứ, mà là một hành trình dài phía trước, nơi có những ngày nắng, những ngày mưa, nhưng quan trọng nhất—họ có nhau.
Kết thúc, nhưng cũng là khởi đầu cho một hành trình mãi mãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro