Chương 1
Một Chiều Thu Ở Thành Phố Lớn...
Chu Tiểu Vũ ngồi trên chiếc xe Maybach đen bóng, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Thành phố ngập trong ánh chiều tà, từng tia nắng cuối ngày đổ dài trên những con đường đông đúc. Chiếc váy trắng mà cô mặc nhẹ nhàng ôm lấy dáng người mảnh mai, tạo nên vẻ ngoài hoàn hảo, kiêu kỳ.
Buổi đấu giá từ thiện vừa kết thúc, và như thường lệ, cô trở thành tâm điểm của những lời khen ngợi giả tạo. Ai cũng biết Chu Tiểu Vũ – con gái độc nhất của Chu Gia, một gia đình giàu có và quyền lực bậc nhất thành phố. Nhưng đằng sau ánh hào quang ấy, cô luôn cảm thấy mình bị giam cầm trong những khuôn khổ mà gia đình và xã hội áp đặt.
"Tiểu thư, cô có muốn về thẳng biệt thự không?" Người tài xế lịch sự hỏi, phá vỡ dòng suy nghĩ của cô.
Tiểu Vũ ngần ngừ vài giây trước khi trả lời, "Không, dừng lại ở công viên trung tâm. Tôi muốn đi dạo."
"Nhưng công viên không an toàn lắm..."
"Chỉ một lát thôi," cô ngắt lời, giọng nhẹ nhưng đầy dứt khoát.
Người tài xế nhìn cô qua gương chiếu hậu, thở dài nhưng không phản đối. Cô tiểu thư này luôn toát lên vẻ cứng rắn, nhưng ông biết rằng đằng sau ánh mắt trầm tĩnh ấy là một sự cô độc sâu sắc mà ít ai nhận ra.
Ngô Thành – Một Chàng Trai Bình Thường
Ở một góc khác của thành phố, Ngô Thành buộc chặt chiếc túi vải cũ kỹ sau yên xe đạp, bên trong là chiếc bánh kem nhỏ mà anh dành dụm cả tuần để mua. Hôm nay là sinh nhật của em gái anh – niềm vui và động lực lớn nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của anh.
Ngô Thành, 23 tuổi, là một chàng trai có vóc dáng cao ráo nhưng gầy gò vì làm việc vất vả. Đôi bàn tay anh chai sạn qua những ngày dài lao động, nhưng ánh mắt lại sáng lên niềm hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn. Anh luôn tin rằng, chỉ cần cố gắng hết sức, mọi thứ rồi sẽ ổn.
Đạp xe qua công viên trung tâm, anh cảm nhận sự thư thái hiếm hoi trong lòng. Những hàng cây phong nhuộm sắc vàng đỏ, những tiếng chim líu lo đâu đó trên cao, tất cả khiến anh quên đi những lo toan trong chốc lát.
Khi ánh mắt anh chạm đến một cô gái bước xuống từ chiếc xe sang trọng, anh thoáng sững người. Bộ váy trắng của cô nổi bật giữa sắc xanh và vàng của công viên, mái tóc dài nhẹ bay trong gió.
"Đó chẳng phải là cô gái hay ghé quán cà phê sao?" Ngô Thành thầm nghĩ, ngạc nhiên khi thấy cô xuất hiện ở nơi giản dị như thế này.
Chu Tiểu Vũ bước chậm rãi trên con đường lát gạch, tiếng giày cao gót chạm nhẹ lên mặt đất. Không khí trong lành làm cô cảm thấy dễ chịu, như thể cô vừa trút bỏ được gánh nặng vô hình đè nén bấy lâu.
Nhưng khi bước qua một góc đường phủ đầy lá phong ẩm ướt, cô bất cẩn trượt chân. Trong khoảnh khắc, cô cảm thấy mình mất thăng bằng, chuẩn bị ngã xuống.
Một bàn tay vững chãi kịp thời giữ lấy cánh tay cô.
"Ơ..." Cô ngẩng lên, ánh mắt chạm vào gương mặt của chàng trai trước mặt.
"Không sao chứ?" Ngô Thành hỏi, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu nổi sự lo lắng.
Tiểu Vũ thoáng ngạc nhiên trước ánh mắt chân thành của anh. "Tôi không sao. Cảm ơn anh."
Ngô Thành buông tay, hơi lúng túng. Anh không nghĩ mình sẽ gặp cô trong tình huống như thế này. "Đi đường cẩn thận một chút. Nền lá trơn lắm."
"Ừm..." Cô gật đầu, cảm thấy ngượng ngùng một cách lạ lùng.
Họ chỉ trao đổi vài câu ngắn ngủi, nhưng trong lòng cả hai đều đọng lại một cảm giác khó tả.
Sau cú ngã, Tiểu Vũ quyết định ghé vào một quán cà phê gần đó để nghỉ ngơi. Cô bước vào, không ngờ rằng đây chính là nơi Ngô Thành làm việc.
"Anh cũng làm ở đây sao?" Cô hỏi, giọng pha chút ngạc nhiên khi nhìn thấy anh đứng sau quầy.
Ngô Thành cười nhẹ. "Ừ, tôi là nhân viên pha chế ở đây. Cô muốn dùng gì?"
"Cappuccino, ít đường."
Ngô Thành nhanh chóng pha chế đồ uống. Khi anh đặt tách cà phê trước mặt cô, ánh mắt anh khẽ dừng lại trên đôi bàn tay mảnh khảnh đang cầm cuốn sách.
"Hy vọng cô sẽ thích."
Tiểu Vũ nhấp một ngụm, cảm nhận hương vị đậm đà, vừa đủ ngọt để làm dịu lòng cô. "Ngon lắm. Anh pha chế giỏi thật."
Ngô Thành thoáng đỏ mặt. "Chỉ là công việc thôi."
Cô mỉm cười, ánh mắt lướt qua không gian nhỏ xinh của quán. "Nơi này rất đặc biệt. Không phải vì nó sang trọng, mà vì cảm giác gần gũi."
Ngô Thành bất ngờ. Anh không nghĩ một cô gái xuất thân từ tầng lớp thượng lưu lại có thể đánh giá một nơi giản dị như thế này.
Từ đó, những cuộc gặp gỡ thường xuyên hơn bắt đầu. Tiểu Vũ dần cảm nhận được một thế giới khác biệt mà cô chưa từng trải qua, còn Ngô Thành lại tìm thấy một góc bình yên trong trái tim cô gái nhà giàu mà anh nghĩ rằng mình không bao giờ với tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro