Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Nhu tình chỉ dành cho một người

 -Hả , gì mà người băng , đùa tớ à ?- Trang thắc mắc hỏi lại .

-Đùa ? Ha , cậu mới chuyển về đây thì biết cái nỗi gì .-Diệp nhìn Trang ,mắt hiện lên ý cười khẩy  .

-Cậu không biết Trần Nam Khánh là ai sao ?-Hoà đưa mắt nhìn qua cửa sổ , nghĩ ngợi gì đó rồi rùng mình một cái . Ây dà , chỉ nghĩ đến mà thấy sợ quá !

-Có gì mà mọi người nghe có vẻ sợ thế ? Tớ thấy cậu ta rất tốt mà .

Nói đến đây , ba người kia nhanh chóng chạy lại chỗ bàn ăn , bỏ mặc công việc đang làm dở , mắt trợn tròn nhìn Trang , Khuê thốt ra mấy tiếng nghẹn trong cổ từ nãy giờ , giọng vẫn còn đứt quãng :

-Này , cậu là người đầu tiên ngoài ba người kia nói Trần Nam Khánh tốt đấy . Tại hạ bái phục . Cả trường bái phục cậu . - Vừa nói Khuê vừa chắp tay lạy Trang , rồi cô ngồi bệt xuống cái giường Hoà với Diệp đang ngồi làm cho cái giường hình như lún thêm chút ít . Đoạn , cô lấy lại tinh thần , nhỏ giọng nói đủ cho cả ba người kia vừa nghe :

- Như các cậu đã biết , trường mình có bốn người không nên động vào nếu không muốn tới số , lần lượt là Nguyễn Minh Sơn , Phạm Huỳnh Anh , Tống Ân Tích và cuối cùng , Trần Nam Khánh . 

Hoà với Diệp căng thẳng gật đầu , tay vẫn còn run . Trang chẳng hiểu cái mô tê gì sất , ngơ ngác hỏi :

-Rồi sao nữa ?

-Sao hả ? -Khuê tính nói tiếp nhưng lại dừng lại , nuốt nước bọt ực một cái , vuốt ngực rồi chỉ tay vào người Diệp :

-Nói tiếp cho nó hiểu . Á , tớ nghĩ đến mà thấy ớn cả lưng.

-Hả ! Ừ thì là như thế này . Bốn người bọn họ học chung ngành , chung chuyên môn , thậm chí còn chung phòng kí túc , tạo thành bộ bốn có sức ảnh hưởng nhất trường . Họ đều là sinh viên giỏi , đẹp trai có thừa , gia đình giàu có , vấn đề là tính cách rất cổ quái , hiểu không ? Trong trường liền đặt biệt danh cho bốn người kia . Nguyễn Minh Sơn tóm tắt là người lửa , tính khí rất nóng nảy , hay gắt gỏng . - Diệp vừa nói vừa xoa tay , da gà nổi hết rồi .

- Có đợt có người nào đấy động chạm cậu ta , kết quả ngày mai liền nghỉ học vì chấn thương nặng . Eo , hãi quá ! Hoà , kể tiếp đi . 

- À ừ , người thứ hai , Phạm Huỳnh Anh đích thị là người gió . Cậu ta nhanh nhẹn như gió í , cái không hay ở đây là cậu biết gió như thế nào không , qua là qua luôn , í chỉ lãnh đạm vô tình á, đừng mong cậu ta để vô mắt . Nhưng mà đã chọc đến cậu ta cũng đừng hòng thoát thân . Thủ  đoạn vô cảm như người . Chỉ cần chạm đến mức giới hạn của cậu ta , ngày mai liền bị trù dập trên các trang mạng xã hội , mà như vậy thì cậu biết rồi đó , còn đau hơn bị đánh . Tiếp theo là Tống Ân Tích , nghe đồn con lai Trung Việt , người thuỷ chính hãng . Mẹ ơi , cậu ta mà quét là quét sạch , đau lòng lắm . Không trả thù người ta đâu , mà chính là làm cho người ta tự hại mình mới vui . Eo , có người từng phải tự cứa tay vì cậu ta đấy . Ai mà động đến mấy con người này , phúc phận phải biết !

- Ghê gớm vậy à . - Trang bây giờ mới nhận thức được sự rắc rối - Thế còn Trần Nam Khánh ?

- Đó là tên khủng bố nhất trường , người băng . Ha , người ta thường nói , thà chọc ba người kia còn hơn chọc phải Trần Nam Khánh . Băng mà , là hợp từ nước với gió ấy , nên là hai người kia có gì cậu ta có đó . Thật sự đó , là thần chết thế hệ mới . Đừng chọc cậu ta thì thôi , chọc rồi , đùa chứ ,đến cái chân cũng không có mà đi nữa là. Nói đâu xa , mười ngày trước , có tên nào đó bên CNTT vì ghen ghét với bốn người họ mà nói này nói nọ , loan tin khắp trường . Này , kết quả biết là gì không ? 

- Hahah , nghĩ đến mắc cười quá .- Từ nãy giờ mới có yếu tố gây cười , ba người kia biết chuyện cười nắc nẻ , chỉ có Trang là không biết chuyện gì , thắc mắc hỏi , cố hình dung bốn người đó tính làm gì . Nhác thấy Trang sốt ruột muốn biết , Khuê nín cười , giải thích :

- Sau ngày hôm đó , cậu ta đến trường với khuôn mặt bầm dập , chân đi cà nhắc . Hahah..., mắc cười quá . Liền tối hôm đó , trên mạng liền loan tin cậu ta bị hôi chân , hói đầu , lại có kèm video cậu ta mua thuốc trị hôi chân ở hiệu thuốc , hình ảnh chất lượng HD đàng hoàng . Hahaha , không nhịn được ...-Khuê cười như được mùa . Diệp lấy lại tinh thần , nói tiếp :

-Sáng mai cậu ta đi học , bịt hết mặt mũi , quá xấu hổ đi . Hahah , biết chiều hôm đó sao không ? Haha , cậu ta đi học liền có một bàn tay bị băng bó , cảnh tượng trông rất thảm , bị mất một ngón tay ấy. Những tưởng đến đó là kết thúc . Phụt , ahahah , ai dè ...Chiều đó , nhóm Trần Nam Khánh xách cậu ta ra giữa sân trường , bắt cậu ta mặc váy công chúa màu hồng , tô son điểm phấn , múa cột . Hahaha. 

-Eo , ác vậy ư ? - Trang biết rõ liền không dám tin . Rõ ràng Trần Nam Khánh lúc chiều rất khác với lời kể của bọn họ , nhưng bọn họ không thể nói dối chuyện này . Bỏ qua chuyện đó , Trang nghe Khuê nói :

- Đáng đời cậu ta , ngu ngốc quá mới chọc phải bọn họ . Tuy nhiên , nhóm Trần Nam Khánh khá trọng nghĩa , ai đụng chạm mới phạt , còn bình thường không làm gì ai đâu. Vấn đề là bốn con người đó cứ cao cao tại thượng , ngạo nghễ như vậy , có một số kẻ sinh ganh ghét , như tên hồi nãy ấy . Hắn ta không nghĩ trước khi nói nên coi lại bản thân sao ? Luận về gia cảnh , thôi khỏi nói , luận về đẹp trai , không ai phủ nhận bọn họ đẹp , lại luận về năng lực , nói cậu lại tưởng tớ đùa chứ bốn người họ chắc trình độ phải ngang hàng , thậm chí còn hơn với giáo í chứ . Vậy nên ,chuyện Trần Nam Khánh đưa cậu về , nhất định là chuyện quái lạ nhất mà tớ biết từ khi sinh đến nay luôn á . Ể , hay là ....?

- Này , có phải cậu tính nói ...? - Diệp trợn mắt hỏi Khuê .-Là cậu ta trúng tiếng sét ái tình với Trang nhà ta ?

-Ừ ừ - Khuê gật đầu lia lịa , rất chi là háo hức . Trang đỏ cả mặt , không khí trong phòng trầm mặc một lúc .

***

- Bác chủ quán cho bọn cháu bốn phần cơm sườn ạ .

-Ok , đợi bác tí nhé .

-Vâng ạ .

Trang , Khuê , Diệp , Hoà gọi cơm , nhân lúc chờ cơm mang ra , nói chuyện rôm rả . Khiếp , mấy nàng bàn chuyện giày dép áo quần này nọ say sưa . Bác chủ quán bưng bốn phần cơm ra , nhìn thấy một cô bé lạ mặt , hỏi :

-Bạn mới à ? 

-Vâng , từ trong Thành phố Hồ Chí Minh chuyển ra bác ạ .

-Ồ , chào cháu . Chúc các cháu ăn ngon miệng . Tiền cơm bác giảm mười phần trăm chào mừng cô bạn này nha .

- Hay qúa ! Bọn cháu cảm ơn bác .

-Ừ . Bác chủ quán nhanh chóng đi vào . Bốn người đang rất đói , liền cúi mặt xuống xúc cơm mà nhai mà nuốt . Ngẩng mặt lên hít thở không khí , Hoà giật mình , lắp bắp :

-Ê , nhóm Trần Nam Khánh đến kìa . 

- Hả ? - Ba người đang mải ăn bất giác ngẩng đầu . Trang vừa nãy đi đầu còn đang ướt nên không mang thun buộc tóc , lúc này những sợi tóc ngổn ngang vì ăn , trông rất mắc cười , Khuê thì không ăn nổi , mắt khẽ đưa theo hướng mắt của Hoà , Diệp thì thấy rồi , mặt tái mét hết cả . Vừa nói xấu bọn họ ở phòng , ra đây liền gặp ngay . Trời đất gì linh thiêng quá xá ! Linh đến méo cả mặt . Bốn người bọn họ , kẻ đang ngậm cơm cố nuốt xuống họng , kẻ lo sửa tóc , mắt nhìn bốn người con trai cao lớn đẹp trai trước mặt , bốn đôi chân dài thon bước nhanh về phía bọn họ , người nào người nấy tay đút trong túi quần thể thao , áo khoác  căng phồng vì gió , khí chất ngút ngàn . Bất giác , bốn nàng nhà ta tim đập thình thịch , mặt đỏ hết cả lên . Con gái mà , trước cảnh tượng đẹp như này đương nhiên sẽ bị rung động. Nhóm Khánh không nề nà tiến lại nơi bàn Trang , tự nhiên kéo ghế ngồi bên cạnh , gọi bốn phần cơm tấm . Trang , Khuê , Diệp , Hoà nghẹn họng nhìn nhau trân trối . Không phải bọn họ đến hỏi tội chúng ta đấy chứ ?

- Ê , ngốc , sao ngơ ra vậy ?- Khánh khươ tay trước mặt Trang , hỏi nhỏ 

-Hả ? À , ừ , đang ăn .-Trang tuốt mồ hôi hột . Khánh thấy thì cười chứ , tay dài vươn lấy hộp khăn bên cạnh , cả người sát Trang ràn rạt , mùi thơm từ người cậu Trang có thể ngửi rõ  , tai đỏ ửng lên . Khánh rút tờ giấy ra , khẽ lau mồ hôi trên trán cô , rồi cậu tay chống đầu , ngoảnh mặt nhìn cô , hỏi :

-Này , cậu thấy không ? Chúng ta rất có duyên đấy . Đi ăn mà cũng gặp nhau nữa . 

What ? Duyên diếc gì tầm này .Tống Ân Tích điên hết cả người . Ăn gà no căng cả bụng , tính đi ngủ , kết quả liền bị tên này lôi đến đây , để làm gì ? Tán gái ? Hả ? Khoan ? Gì ? Gái ? Phụ nữ ? Động vât giống cái ? Tên này ? Người này ? Cô nàng này ? Ai giải thích cho cậu hiểu tí đi . Chuyện gì xảy ra vậy ? Thế giới đổi thay sao ? Trần Nam Khánh lần đầu tiên tiếp xúc với con gái trừ mẹ bà ? Không những tiếp xúc còn tự do bắt chuyện ? Quần què gì vậy ? Tôi đang ở đâu ? Tôi là ai ?

Không chỉ riêng Tống Ân Tích , mấy người còn lại cũng đang trong giây phút hoang mang. Ai cũng biết Trần Nam Khánh chính xác là động vật máu lạnh , vậy mà hiện tại , mắt ấm áp nhìn Trang , tay lau mồ hồi cho cô . Đùa chứ đây là chuyện bình thường thường với người khác nhưng với Trần Nam Khánh lại hoá kinh dị . Cậu ta đến cháu gái họ hàng cũng đừng mong nói chuyện chứ không kể là cậu ta bắt chuyện nữa . Ôi mẹ ơi ! Sáu người còn lại nhìn cảnh đó mà đơ luôn , nhưng họ thật sự ngất xỉu khi thấy Trần Nam Khánh nhìn Trang cười cười , rồi ngồi thẳng lưng dậy , không nằm bẹp trên bàn nhìn cô nữa , lấy ra một cái dây buộc tóc xinh xinh , dịu dàng ôn nhu vòng ra sau cô , buộc gọn tóc lại . Rồi cậu về lại chỗ ngồi , trầm ấm mà nói :

-Ăn đi , cơm nguội không ngon nữa đâu , ăn vào có khi lại đau bụng đấy. Cậu đau bụng , tôi xót lắm !

                                                                                                                      HẾT CHƯƠNG 2

***

NGOẠI CHƯƠNG 2

 Cả phòng kí túc 520 đang tĩnh lặng thì một tiếng nói cắt đứt dòng suy nghĩ : 

-Ể , các cậu ...Có ngửi thấy mùi gì không ?

- Ha , chết cha , hỏng rồi , nồi canh xương của tôi . Á á á ....

Ba người kia chết lặng .

-Thôi , ra quán ăn cơm sườn .

*

Một phòng kí túc nam khác .

-Này , đi ăn không ?

-Hả , ăn gì ? Ăn gà no rồi .

-Tụi bay ăn chứ tao đươc  miếng nào đâu .

-Thì mày đi đi .

- Đi không ? Hay để anh mày xách cổ lôi đi .

-Kệ mày .

-Vậy tin mày thích ai đó bên khoa kinh tế , anh đây không giữ được bí mật nữa rồi . Cả hai đứa bay nữa , đi không ?

-Không đi .

-Đi không ? Hay để tao ...

-Thôi , đi .

Khánh hài lòng mở điện thoại , học CNTT quả không tồi  , thấy định vị cô gái nào đó đang ở quán cơm , khẽ nhếch môi cười nhẹ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro