Hẹn
Hẹn em một sớm mai mây trắng ráng hồng, hẹn em một chiều xa hoàng hôn khuất bóng
Hẹn em khi đào chưa nở, hẹn em khi hải đường chưa rơi
Hẹn em nơi đường mòn lối cũ, ta gặp nhau dưới ánh trăng rằm
Tôi muốn hẹn em chiều nay, chiều mai, chiều ngày kia nữa, tôi muốn bên em nửa bước không rời, tôi muốn hóa thành sóng biển ôm bãi cát, hóa thành đám mây bao trọn vầng trăng...
Ngoài kia trời trong gió nhẹ, sao lòng tôi thấy mưa bão trùng trùng.
Em có nghe thấy không, nghe tiếng trái tim tôi đập rộn ràng, tôi như chiếc xe không phanh phóng vào xa lộ, chẳng bận tâm sống chết nay mai.
Em có nghe thấy không, nghe thấy tâm can tôi từng đợt nứt vỡ, thấy nước mắt ngân hà hóa thành mưa sao băng rơi xuống, em ngẩng đầu chắp tay nguyện ước, tôi nào biết lòng người liệu có chỗ cho tôi?
Hôm nay tôi đạp xe qua lối cũ, gió xuân lay động cánh hoa hồng. Tôi ngơ ngẩn dưới rặng hoa đỏ, nhìn nắng vàng xuyên qua kẽ lá xanh,...thời gian chầm chậm trôi qua, chỉ có tôi vẫn mê man giữa hàng ngàn câu hỏi.
" Hoa hồng nhỏ ơi hoa hồng nhỏ, tôi muốn hỏi xin một bông hồng?"
" Nếu tôi tặng nàng bông hồng đẹp nhất, liệu nàng sẽ yêu tôi chứ?"
" Liệu nàng có lưu luyến tôi chút nào không?"
" ...Nếu như tôi đem trái tim cùng linh hồn này đều trao cho nàng, nàng sẽ vĩnh viễn nhớ về tôi chứ?"
Nhưng đáp lại tôi chỉ có tiếng gió thổi lá bay xào xạc, hoa hồng nhỏ không hiểu lòng tôi, trên đời này không ai có thể trả lời tôi mọi câu hỏi, chỉ có bản thân tôi mới là đáp án của chính mình.
Vậy nên ngày mai tôi hẹn em nhé, khi ánh ban mai phủ lên mặt đất dịu dàng, tôi sẽ dắt tay em nâng trên làn sương sớm, tôi sẽ hái tặng em đóa hoa hồng đẹp nhất, thì thầm bên tai nàng nói nhỏ:
Từ lâu tôi đã rất thương em
12:28
10/03/2022
Núi trải đầy hoa, an phúc trường tồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro