Đ
Melkior trở về từ cuộc họp mặt với quốc vương, năm nay có vẻ như quốc vương lại muốn tăng thuế vì cô vợ mới của lão ta.
Bên trong tòa lâu đài thường thường sẽ có tiếng cười đùa của con mèo nhỏ thích xù lông hắn mua về nửa năm trước, ấy vậy mà hôm nay lại yên tĩnh đến lạ, mèo con của hắn ở đâu rồi?
Hỏi người hầu thì được biết sáng sớm đứa bé nghịch ngợm này đã tự chôn mình trong đống quần áo và nước hoa, Melkior nhíu mày, lại bày trò.
Ngoài dự đoán, không có trò chơi khăm nào cả, chỉ có một bé mèo trong chiếc áo sơ mi trắng, vạt áo bị vò nhàu nhĩ, khóe mắt phiếm hồng trừng to nhìn thẳng vào tâm can Melkior, hệt như một con mèo nhỏ bị khi dễ, trở về nhà xù lông méc chủ nhân.
"Làm sao vậy?", Melkior hiếm có một lần hiếm hoi chủ động mở lời.
Shinichi lắc đầu không đáp, dáng vẻ tủi thân hờn dỗi co vào góc tường làm hắn muốn khi dễ thằng nhóc này.
"Ngoan, là ai dám bắt nạt nhóc con?"
Shinichi ngẩng đầu, đôi mắt ậng nước nhìn hắn, ừm, có lẽ là Melkior lại làm sai gì rồi, bé mèo rõ ràng đang muốn ám chỉ hắn chính là tội đồ.
"Gin, anh coi em là gì?"
Đấy, hỏi ra rồi.
"Nô lệ tôi mua về."
Shinichi gật gật, lại lắc lắc, đôi mắt càng thêm hung tợn mà trừng hắn, hắn có thể cảm nhận được lông mao trắng xù lên, cực kì mượt mà đáng yêu, nếu có thêm cái đuôi dài phe phẩy, chậc...
"Anh không phải, rõ ràng anh coi em là người thừa thãi, là không khí anh mua về rồi quẳng vào kho!"
Gin nhướng mày, vẫn chưa thể hiểu nổi thằng bé này muốn gì.
Một lần nữa, hai bàn tay trắng noãn qua nửa năm được chăm sóc kĩ, xinh đẹp kiều diễm mà vò nát vạt áo.
"Gin, hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của em."
"... Ồ?"
Gin hơi dừng lại, mười sáu rồi à, vẫn còn nhỏ lắm.
"Nên?"
"Anh...", Shinichi xoắn xuýt, khóe mắt lại ửng hồng, kèm theo đó bên tai vẫn không chịu được xấu hổ mà cũng hồng theo, "nếu em là nô lệ do anh mua về, anh có phải nên..."
Melkior bật cười, thằng nhóc đáng thương vẫn nghĩ những kẻ mua nó về chỉ để làm chuyện đồi bại, thân sĩ như hắn làm sao có thể? Vì thế, để mèo nhỏ, à, mèo mới vừa lớn, mười sáu rồi, yên tâm, hắn véo má mèo con, cảm giác mềm mềm mát mát làm hắn không chịu được chạm lâu một chút, lại nhìn khóe mắt vẫn còn đỏ hồng ngập nước, không ghẹo không phải Melkior.
"Đợi em béo rồi tôi làm một thể, haha."
Shinichi: "!!!"
____________
Chú thích:
Melkior là Gin, mà đổi cách gọi cho sang hoi.
Gia đình Shinichi bị kẻ xấu hãm hại, cơ nghiệp sụp đổ, gia đình ly tán, cha mẹ không rõ tung tích, Shinichi nhỏ xíu chưa hiểu sự đời bị bắt cóc và mang đến phòng đấu giá. Shinichi gương mặt thanh tú xinh đẹp, cơ thể sạch sẽ thuần khiết, trở thành món hàng đắt giá nhất.
Gin mua Shinichi từ một buổi đấu giá nô lệ của tầng lớp quý tộc thượng lưu, từ sau đó, Gin nuôi Shinichi thành mèo con của riêng mình.
Vốn chỉ là lên plot cho dui, lại hăng quá mà viết ra một giai đoạn iu đương chíp bông của cả cái nồi máu chó thập cẩm này... Thôi thì, nếu có thể sẽ triển khai thành một mạch truyện lớn vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro