Chap 35: Chiến binh thứ 6_Rose
" Dạo gần đây không thể liên lạc được với Aristian-sama ( Vermouth ), linh tính mình cứ mách bảo là có chuyện chẳng lành, hi vọng là không có chuyện gì xấu xảy ra !!! "
Trong đầu cô cứ liên tục hiện lên những kí ức về khoảng thời gian trò chuyện với Aristian ( Vermouth ), lần cuối liên lạc được với bà ấy là 3 ngày trước. Tâm trạng của bà ấy lúc đó có chút gì đó khác lạ, giống như muốn nói gì đó với cô nhưng lại không thể.
Sắc mặt bà ấy lúc đó trông có vẻ khá sợ sệt mặc dù không thể hiện rõ ra bên ngoài nhưng cũng không thể thoát khỏi được ánh nhìn như thấu tâm của cô.
Trước mặt cô là cuốn sách giải mã các kí tự cổ, nhưng từ lúc vào thư phòng này thì cô chả để tâm vào việc đọc sách nữa, cứ luôn suy nghĩ về bà ấy.
Nhẹ nhàng gấp sách lại, để qua 1 ben. 2 tay xoa bóp 2 bên thái dương, dạo này cô cứ luôn giữ trạng thái căng thẳng suốt, chỉ vì câu nói vào đêm đó của anh ta.
" ............ Anh yêu em !!! "
Lúc đó, cô vẫn chưa hoàn toàn mất đi nhận thức. Khi nghe từ chính miệng hắn thốt ra những từ ngữ đó, cô suýt chút nữa hét lên vì kinh ngạc.
1 kẻ máu lạnh, tàn nhẫn, xem mạng sống của các sinh linh như cỏ rác như hắn mà lại nói ra từ "yêu" sao ??? Thật không thể tin được mà !!!
Trong lòng cô bây giờ, chìm trong mớ hỗn độn, sao tất cả mọi thứ lại rối tung lên thế này ???
" Anh hai, bây giờ em phải làm sao đây ??? Khi mà người em yêu lại chính là kẻ thù của em, kẻ mà luôn ngự trị trong cơn ác mộng hằng đêm !!! "
Cô nghĩ thầm, rồi lại thở dài. Đúng, theo những gì mà cô cảm nhận, cô đã yêu chính người đàn ông ác ma này, từ ngày rời khỏi gia tộc, dường như cái tình cảm đó đã bị che lấp đi, rồi vào chính đêm đó, nó lại trỗi dậy mãnh liệt. Cô rất sợ thứ cảm xúc đó quay trở lại, nó sẽ kiếm cô đánh mất đi lí trí mà hành động 1 cách mù quáng.
Đứng dậy đi ra ngoài, dọc theo hành lang dẫn ra sân thượng, ít ra khi ra đó lại khiến tâm trạng cô có chút được cải thiện. Trong túi áo của cô, mảnh giấy mà Aristian ( Vermouth ) đã đưa vào ngày đầu tiên cả 2 người gặp nhau, cô vẫn chưa đọc nó, vừa đúng lúc định mở ra thì…………
- Hiếm khi thấy em chịu ra khỏi căn phòng đó, ngoài giờ ăn với ngủ ra !!!
Lại chính là anh ta, lúc nào sao cũng bám theo cô suốt thế ? Canh chừng đề phòng cô bỏ trốn hay gì chứ !!! Phiền phức thật 💢💢💢.
- Đừng có bám theo tôi suốt chứ.
- Đây là nhà của tôi,tôi muốn đi đâu thì đi.
- Anh.... Nếu vậy thì thả tôi ra, tôi trả lại nhà cho anh đấy.
Nhìn sắc mặt anh ta đen lại như đít nồi, mà trong lòng cô hả dạ vô cùng, cô đúng là điếc không sợ súng mà. Bắt lấy tay cô, dồn cô vào tường, cứ ngỡ là cô sẽ tức giận, không ngờ lại không mà lại còn nở nụ cười ra khiêu khích. Có bẻ cô đã tìm thấy thú vui mới của mình: đó là chọc tức trái bom sắp nổ này 🤣🤣🤣.
- Em dám nhắc lại không ???
- Vậy anh nghe chưa rõ sao ?? Tôi nói là THẢ TÔI RA TÔI TRẢ LẠI NHÀ CHO ANH ĐẤYYYYYYY…………
- Em....... Gan em càng lúc càng lớn đấy……
- Anh quá khen, do công nuôi dưỡng của các anh trai, chị gái tôi đấy ~~
Nghe đến đây đúng là muốn khiến cô phải câm miệng lại, hắn rất ghét phải nghe cô nhắc đến đám người của gia tộc Sicilia này. Muốn chặn đôi môi thao thao bất tuyệt này thì lại có giọng nói khác chen vào.
- Anh cả ~~~
Đứng trước mặt là Rose, chiến binh thứ 6 của gia tộc Darkness, nhìn thấy cảnh nam nữ với tư thế này khiến cô ta có chút nhíu mài không hài lòng.
- Em đến đây làm gì ??
- À thì em...em đến thăm anh.
- Biến về đi Rose, đừng để ta nhắc lại lần thứ 2.
Giọng điệu anh lập tức quay trở về trạng thái nghiêm nghị, không còn vẻ ôn nhu như với cô lúc nảy.
- 2 người cứ giải quyết mâu thuẫn đi, tôi đi đây.
Để lại 1 câu nói nửa cười đùa nửa mỉa mai, cô cứ thế mà chuồn 1 cách nhanh lẹ. Xem ra sắp có xung đột rồi đây 😆😆😆.
- Anh à, anh không thấy rằng là em quan tâm anh đến như thế nào hay sao ??? Con nhỏ phản bội kia, sao anh vẫn chưa chịu quên nó......
- Câm ngay !!!!! Ta đã nói như thế nào về chuyện này ?? Cấm được phép nhắc về chuyện xảy ra 100 năm trước. Quay về đi, không được phép đến đây thêm 1 lần nào nữa.
- Anh....... Anh cả, em yêu anh mà, anh không biết hay cố tình không chứ !!!
- Ta không phải là kẻ thiểu năng, nhưng ta cũng đã nói về chuyện này, đừng có mà suy nghĩ lung tung.
- Em.........
Không thể nói thêm được gì nữa, cô ta tức đến khuôn mặt đỏ bừng, đứng dậy, chạy ra ngoài với khuôn mặt đẫm nước mắt. Nhưng xem ra, anh ta cũng không có chút gì đó gọi là dao động. Đúng là 1 con người máu lạnh như lời đồn.
" Kịch tính thật chứ, ai ngờ đâu lại có cả chuyện này !!! "
Ai đó đứng nghe ngóng mà cười thầm, thật không ngờ lại có những chuyện đáng lí ra cô không được phép biết. Ngoài mặt thì cô đang giễu cợt ai kia, còn trong lòng hiện lên cảnh tượng lúc nảy, sao cô lại có chút khó chịu !!!
" Mày điên thật rồi Nightmare ( Shiho ) "
Cô nghĩ thầm, vò đầu bức tóc, tốt nhất không nên nghĩ đến chuyện đó nữa. Sau đó, lại nhớ đến mảnh giấy mà Aristian-sama ( Vermouth ) đã đưa cho cô, lúc nảy vì giấu không cho hắn ta thấy nên đã nhét đại vào bên trong người, may là hắn không sinh nghi ngờ, nếu không chắc hắn lột sạch cô để tìm quá 😐😐😐.
" Đây………… Đây là……… Không thể nào…………… "
Trong khi đó, bên ngoài tòa thành
" Tại sao ??? Tại sao chứ ?? Con khốn đó !!! Tại sao nó lại được anh ấy quan tâm đến mức để nó ở bên cạnh mình chứ !!! Vị trí đó đáng ra phải là của mình. Mẹ kiếp 💢💢💢 "
Ả ta thầm rủa Nightmare ( Shiho ), Rose đã thầm Lucifer ( Jin ) ngay từ đầu gặp mặt. Lúc đó ả ta chỉ vừa mới 5t, khi được Demon ( Shuichi ) đưa về, ả ta đã phải lòng người đàn ông với mái tóc dài bạch kim đó, đôi mắt xanh lục đầy lạnh lẽo.
Rose luôn làm tất cả mọi thứ mà Lucifer ( Jin ) say bảo, khi đó Rose cứ tưởng ngỡ rằng mình đã chiếm được tình cảm của anh cả. Nhưng kể từ khi Nightmare ( Shiho ), ả ta đã hoàn toàn mất đi tất cả. Nó luôn được anh cả nuông chiều đến cưng nựng hết mực.
Ả ta ghen tị đến phát điên, tất cả là tại nó, chính nó đã cướp đi người mà ả ta yêu, chỉ còn cách loại bỏ nó. Đúng vậy, chỉ cần giết chết con nhóc đó thì anh cả là của cô ta.
Ả ta đã lên kế hoạch, vào chính đêm bữa tiệc kỉ niệm 1000 năm gia tộc Darkness thành lặp. Chính ả đã dẫn đám binh lính gia tộc Funeral đến để gây chiến rồi đổ mọi tội lỗi lên đầu của Nightmare ( Shiho ). Và kết quả giống hệt như ả mong muốn, con nhóc đó đã biến mất khỏi gia tộc Darkness.
Lần này, chắc chắn, ả cũng sẽ khiến nó phải tự động rút lui, hoặc nếu không ả ta sẽ tự tay giết chết con nhóc đó để chắc chắn sẽ không ai có thể cướp Lucifer ( Jin ) của ả ta nữa.
" Cứ đợi đấy Nightmare ( Shiho ), rồi tao sẽ khiến mày phải hối hận vì đã từng là chiến binh của gia tộc Darkness "
ππππππππππππππππππππππππππππ
Cảm ơn mọi người đã theo dõi mình ( Arigatou mina-san 😊😊😊 )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro