Cô Như dạy môn Văn
Ditme cô
Thường thì câu bắt đầu sẽ không phải là câu chửi thế này
Nhưng tôi khó chịu lắm
Kiểu bị oan ức lắm
Hai đứa ngồi kế bên tôi không đem đề cương
Tôi cho xem chung, tự nhiên cô lại chửi
Dọa cho 3 đứa 0 điểm hết
Nhưng tôi có làm gì sai đâu
Tôi chỉ cho coi chung thôi mà
Cô nói mỗi người đều có 1 tờ riêng
Chụm đầu lại để nói chuyện hay gì
Nhưng mà bọn tôi không có nói chuyện
Tôi chỉ nhờ bạn ấy dò bài dùm thôi
Cô chưa nghe giải thích mà lại chửi
Tôi giải thích với cô thì cô kêu không biết
Không biết con c*ặc
Chửi cái kêu không biết
Không biết cái m*ẹ gì
Vô lí vừa vừa thôi chứ
Nói thật cho cô biết
Cô dạy buồn ngủ vl
Dạy mà đéo hiểu cái m*ẹ gì hết
Toàn cho đọc rồi viết
Đéo dạy, nên cũng đéo ai hiểu gì hết
Tôi ghi môn yêu thích của tôi là môn Văn
Nhưng vì cô nên tôi đéo thích nữa
Ngày mai tôi có tiết của cô, thậm chí là thi môn của cô luôn
Nhưng cô đéo dạy cách viết như thế nào
Quăng cho cái đề cương rồi xong
Kêu không biết làm thì chép bài đó vô
Dạy gì mà vô trách nhiệm vậy cô
Làm thế ai mà tôn trọng cô được
Là giáo viên thì nên sống sao cho tốt
Chứ sao lại sống hãm l*ồn thế cô
Sống đéo ra cái giống ôn gì hết
Người ta giúp đỡ bạn bè cũng chửi
Ditme, chắc mốt vô tiết của cô là phải làm người máy, vô cảm, đéo đồng cảm với ai hết
Ai bị gì thì cứ kệ m*ẹ nó luôn, đéo cần quan tâm
Trong khi mấy thầy cô khác kêu phải giúp đỡ bạn bè, đoàn kết các kiểu
Mà cô sống vậy thì đéo được rồi
Làm thế mốt đéo ai dám giúp người khác nữa đâu cô ạ
Thế nên đừng hãm l*ồn thế
Sống như ch*ó, đéo sống cho giống người bình thường được à
Dùng não suy nghĩ đi cô
Đừng để não thành một vật trang trí
Đéo có tác dụng gì cô nhé
Gửi cô Như dạy môn Văn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro