Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Bóng Ma Trong Sương Mù

Đêm Đà Lạt lạnh buốt, nhiệt độ tụt xuống dưới 14 độ C. Sương mù dày đặc trườn qua những tán thông cổ thụ, nuốt chửng ánh đèn vàng vọt của những cột đèn đường thưa thớt trên đường Trần Hưng Đạo.

Lâm hạ nhẹ cửa kính xe, để luồng gió lạnh thốc vào mặt, xua đi sự mệt mỏi sau ca dạy cuối cùng tại khu resort biệt lập hồ Tuyền Lâm. Cậu nhấn nhẹ chân ga chiếc Mercedes-AMG GT 53, cảm nhận độ trễ gần như bằng không của khối động cơ. Chiếc xe màu đen nhám lướt đi trong màn sương như một bóng ma sang trọng, tiếng ống xả trầm ấm vang vọng vào vách núi đá.

Ở thành phố này, người ta ngủ sớm. Đường phố lúc nửa đêm vắng lặng như tờ, chỉ còn tiếng gió rít qua khe lá và tiếng lốp xe nghiến trên mặt nhựa đường ẩm ướt vì sương đêm.

Lâm thích sự cô độc này. Không tiệc tùng, không những cái bắt tay giả tạo của giới doanh nhân Sài Gòn hay Hà Nội. Ở đây, cậu chỉ là một huấn luyện viên thể hình sống kỷ luật, và đêm về là chủ nhân của con quái thú 4 cửa này.

Chiếc xe giảm tốc độ khi đến một ngã ba gần Dinh 2, nơi con dốc đổ xuống khu vực Khe Sanh hun hút tối. Lâm dừng lại chờ một chiếc xe tải chở nông sản đi qua.

Bất thình lình, từ trong bụi dã quỳ rậm rạp ven đường, một bóng đen lao ra, loạng choạng ngã xuống mặt đường nhựa loang lổ ánh đèn pha.

Lâm nhíu mày. Một tên say rượu? Hay một vụ dàn cảnh cướp giật? Cậu cảnh giác, tay lướt nhanh khóa chốt cửa. Nhưng không kịp.

Kẻ lạ mặt vùng dậy với tốc độ kinh hoàng, lao đến giật mạnh cửa ghế phụ. Hắn nhanh như một con sóc rừng bị thương. Cánh cửa bật mở, mang theo hơi lạnh và mùi máu tanh tưởi xộc vào khoang lái thơm mùi da Nappa.

CHẠY! LÊN ĐÈO! NHANH!

Gã thanh niên gào lên, giọng vỡ vụn vì đau đớn và lạnh. Hắn đổ người vào ghế, tay phải ôm chặt hông trái – nơi máu đang thấm đẫm chiếc áo sơ mi đen rách nát, tay trái lăm lăm một con dao găm dính máu, chĩa thẳng về phía Lâm.

Là Sói.

– Mày điếc à? Chạy ngay! – Sói rít qua kẽ răng, hàm răng va vào nhau cầm cập vì sốc nhiệt.

Phía sau, tiếng động cơ xe máy độ pô gầm rú xé toạc màn đêm yên tĩnh. Ba, bốn chiếc xe phân khối lớn của đám Lão Tam lao tới, đèn pha quét loang loáng xuyên qua màn sương mù. Một gã ngồi sau xe vung mã tấu sáng loáng, chém sượt qua đuôi chiếc AMG của Lâm. Keeng!

Lâm nhìn kính chiếu hậu, rồi nhìn vết máu đang nhỏ tong tỏng xuống sàn xe. Ánh mắt cậu tối sầm lại. Không ai được phép đụng vào xe của cậu, nhất là ở cái đất này.

– Ngồi chắc vào. Đừng có nôn ra xe tôi.

Lâm gạt cần số, ngón tay kích hoạt chế độ Race.

Khối động cơ V6 gầm lên một tiếng sấm rền, phá tan sự tĩnh lặng của rừng thông. Chiếc xe chồm lên, lao vút đi trên con đường đèo quanh co.

– Mẹ kiếp, xe gì thế này? – Sói chửi thề, lưng dính chặt vào ghế khi gia tốc ép hắn nghẹt thở.

Lâm không trả lời. Cậu tập trung hoàn toàn vào cung đường. Đường Đà Lạt hẹp, dốc và trơn trượt vì sương muối. Nhưng với Lâm, đây là sân chơi quen thuộc.

Cậu đánh lái điệu nghệ qua khúc cua tay áo. Đuôi chiếc GT 53 văng nhẹ một cách kiểm soát, lốp xe rít lên chói tai, vẽ một đường cong hoàn hảo sát sạt mép vực. Đám xe máy phía sau không dám mạo hiểm, tụt lại một quãng xa.

– Cẩn thận! Phía trước có sương mù dày! – Sói hét lên, dù đang bị thương nhưng bản năng sinh tồn vẫn cực bén.

Lâm vẫn giữ nguyên chân ga. Hệ thống đèn pha Multibeam LED xé toạc màn sương trắng đục. Cậu thuộc lòng từng ổ gà, từng khúc cua của con đường dẫn lên đồi này.

Chiếc xe lao vút qua những hàng thông cao vút, bỏ lại đám truy sát đang bất lực rú ga phía sau lưng chừng đèo. Tiếng động cơ xa dần, trả lại sự im lặng cho núi rừng.

Sau mười lăm phút chạy xe với tốc độ tử thần, Lâm rẽ vào một con đường đất đỏ rải sỏi, dẫn sâu vào một khu đồi biệt lập. Cổng sắt tự động mở ra, chiếc xe trườn vào sân một căn biệt kiểu cổ, nằm lọt thỏm giữa rừng thông già.

Lâm tắt máy. Không gian trở lại yên tĩnh tuyệt đối, chỉ còn tiếng côn trùng rả rích và tiếng thở dốc nặng nhọc của Sói.

Cậu quay sang nhìn kẻ lạ mặt. Sói mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh vã ra như tắm, nhưng đôi mắt vẫn long lên sòng sọc đầy cảnh giác. Con dao vẫn nắm chặt trong tay.

– Thoát... rồi hả? – Sói thều thào, nhếch mép cười, một nụ cười ngạo nghễ đến khó ưa. – Lái lụa đấy... công tử.

Lâm lạnh lùng nhìn xuống vết thương của hắn, rồi nhìn sang ghế phụ dính máu.

– Xuống xe. Hoặc tôi ném anh ra ngoài.

– Mày... – Sói định bật lại nhưng cơn đau ập đến khiến hắn tối sầm mặt mũi. Đầu hắn gục xuống, con dao rơi cạch xuống sàn.

Lâm thở dài, hơi thở hóa thành làn khói trắng trong không khí lạnh lẽo. Cậu bước ra khỏi xe, cái lạnh 12 độ C ập vào người. Cậu vòng qua ghế phụ, mở cửa và xốc nách lôi Sói ra ngoài. Gã này nặng hơn cậu tưởng, cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp áo đẫm máu và cao hơn Lâm một cái đầu

"Đúng là điên rồ," Lâm lầm bầm, dìu Sói bước lên bậc thang gỗ dẫn vào nhà, bỏ lại chiếc AMG GT 53 nóng hổi nằm trơ trọi giữa sương đêm Đà Lạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro