Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chuơng 3

Sắc mặt Chương Dương khó coi, hắn bỏ thắt lưng xuống xoay người rời đi.

Hắn đi rất nhanh, chỉ để nói rõ ràng cho tôi biết, hắn đang tức giận.

Nếu là trước kia, tôi sẽ nhanh chóng đuổi theo hắn, cẩn thận dỗ dành, lấy lòng hắn, nhận được nụ cười từ hắn sẽ cảm thấy vui vẻ, thậm chí còn tìm cách mua những thứ hắn thích để bù đắp lại.

Trước khi quen tôi, hắn là người làm công ăn lương, dù mua một đôi giày thể thao giá 200 tệ cũng thấy đau lòng, nhưng sau khi quen tôi hắn thấy một đôi giày 10.000 NDT mới xứng đáng với đôi chân của hắn.

Thật ra, là do tôi đã chiều hư Chương Dương rồi.

Hắn cũng đã quen với việc đó.

Tôi mặc kệ hắn.

Chu Châu ngược lại nóng nảy:"Lâm Sơ, Chương Dương đang tức giận, sao chị có thể ở trước mặt nhiều người như vậy nói anh ấy có tiền lương thấp chứ? Anh ấy cũng muốn giữ sĩ diện mà!”

Tôi nhìn cô ta thật sâu, rồi nói: "Em tốt bụng như vậy, vậy em mua món gì đó để dỗ dành hắn đi."

Sắc mặt Chu Châu lúc đỏ lúc trắng, vừa xấu hổ vừa khó chịu:”Làm sao em có thể mua món đồ đắt tiền như vậy, em làm gì có nhiều tiền chứ? Hơn nữa đó cũng đâu phải là chồng sắp cưới của em.”

“Vậy tại sao em lại quan tâm đến hắn nhiều như vậy? Em có ý gì với hắn ta sao?”

Chu Châu bối rối một lúc, nhưng sau đó lại tức giận.

“Lâm Sơ, chị có ý gì? Em chỉ coi anh ấy như anh trai. "

Tôi nở nụ cười.

Bây giờ lại coi Chương Dương là anh trai, nhưng từ khi còn nhỏ cô ta lại chưa bao giờ gọi tôi là chị mà chỉ gọi bằng tên, thật buồn cười.

Tôi lạnh lùng nói:"Cô xem hắn là anh trai, vậy sao không bảo hắn mua đồ cho cô? Hãy bỏ những món đồ tôi mua cho cô xuống."

Cuộc cãi vã giữa tôi và Chu Châu đã thu hút nhiều người đến xem, Chu Châu bị người khác nhìn nước mắt liền chảy xuống.

Trước sự chứng kiến của nhiều người, cô ta xấu hổ không dám lấy những thứ đó nữa mà tức giận ném xuống đất.

“Trả lại cho chị, trả hết lại cho chị, sau này đừng đến tìm tôi. Cũng đừng nghĩ đến việc tôi làm phù dâu cho chị.”

Cô ta xoay người bước đi cùng một hướng với Chương Dương, cô ta đi rất chậm, xem ra đang trông đợi tôi sẽ đuổi theo.

Tôi nhìn thoáng qua rồi cúi người nhặt những chiếc túi dưới đất lên, toàn là hàng xa xỉ, tốn của tôi gần một triệu.

Lúc trước, trong đầu tôi rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro