Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 19

“Đương nhiên là cứu em. "

Tôi nở nụ cười:" Thật sao? Nghĩ kỹ rồi trả lời. "

Chương Dương vừa định nói chuyện, bỗng nhiên sắc mặt hắn trở nên cực kỳ khó coi, cả người giống như bị khống chế, tôi ý thức được chuyện gì nhìn lên lầu, liền nhìn thấy Tang Du đang đứng trước cửa sổ.

Hả? Sao hôm nay anh ấy về sớm vậy?

Tôi nở nụ cười với anh ấy, và hiểu chuyện gì đang xảy ra với Chương Dương.

Dị năng hệ tinh thần của Tang Du tiến bộ đặc biệt nhanh, người bị anh ấy theo dõi thường bị buộc phải nói thật, nếu không sẽ bị b ắn vào đầu bất cứ lúc nào.

Chương Dương quả nhiên không chịu nổi áp lực, hắn nghẹn ra hai chữ "Chu Châu", cả người mồ hôi đầm đìa, giống như đang tắm vậy.

Tôi nhìn hắn chằm chằm, phun ra một chữ: "Cút!"

Chương Dương như một con chó nhà có tang, thất hồn lạc phách rời đi, đi được vài bước hắn không cam lòng rống giận.

"Lâm Sơ, tôi chỉ phạm sai lầm lần này, cô có cần phải như vậy không?"

"Đã phạm sai lầm lần này thôi ư?"

Tôi không thể tưởng tượng nổi nhìn hắn, không biết làm sao hắn lại dám nói ra lời này.

"Đừng nói với tôi là anh không biết Chu Châu có tình cảm với anh, anh một bên hưởng thụ nỗ lực của tôi, một bên hưởng thụ sự theo đuổi của Chu Châu, chân đạp hai thuyền, anh nghĩ anh là ai?"

"Anh không ngừng chèn ép tôi, yên tâm thoải mái tiêu tiền của tôi, còn bắt tôi tiêu tiền cho cô gái anh thích, mặt anh lớn như vậy một cây thước đo cũng không vừa đâu."

Sắc mặt Chương Dương tái mét, hắn nhìn tôi, lại nhìn Tang Du, nghẹn ra một câu.

"Đừng cái gì cũng đổ hết lên đầu tôi, nếu cô thật sự sạch sẽ, vậy người đàn ông trên lầu nhà cô là ai?"

Tôi nhìn Tang Du, anh ấy cũng nhìn tôi.

Tôi thản nhiên nói: "Bây giờ tôi đang đuổi theo anh ấy, anh đừng tới cản trở chuyện của tôi, đi xa một chút!"

Tôi vào biệt thự, Chương Dương giận dữ hét lên: "Lâm Sơ, cô sẽ hối hận!"

Không sớm rời khỏi cặn bã, tôi mới thật sự hối hận.

Tôi lên lầu, Tang Du bưng tới một đĩa hoa quả.

Anh ấy thờ ơ nói: "Vừa rồi vốn định giáo huấn hắn một trận, nhưng khi nghe hắn nói người đàn ông trên lầu nhà em, anh liền dừng tay."

Tôi gần như mắc nghẹn miếng thanh long khi nghe anh ấy nói.

"Không phải, xa như vậy anh cũng có thể nghe rõ sao?"

"Ừ!" Tang Du tới gần tôi, nhẹ nhàng dùng ngón tay lau đi nước màu hồng phấn trên khóe môi tôi, tạp âm trầm thấp nói: "Em định theo đuổi tôi như thế nào?"

Tôi:”…..”

Cứu với, anh ấy hấp dẫn quá tôi chịu không nổi rồi!

Tang Du cười nhẹ một tiếng, hôn lên môi tôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro