Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 11

Thật lâu sau, chờ bên kia bắt đầu không ngừng gọi tên tôi, tôi mới tiếp tục nói:"Mợ, sự việc chính là như vậy, trước tiệc đính hôn con sẽ xử lý hết tất cả nhà cửa, mợ suy nghĩ một chút đi."

Tôi tắt điện thoại.

Trong nhóm gia đình, mợ bắt đầu không ngừng gửi tin nhắn tố cáo tôi là "Bị đàn ông lừa", "Vong ân phụ nghĩa", "Não yêu đương".

Chu Châu miễn cưỡng khuyên mẹ cô ta rằng "nói chuyện đàng hoàng với Lâm Sơ."

Tôi cười, muốn bắt cóc đạo đức với tôi à?

Trải qua trị liệu tâm lý của Tang Du, tôi đã sớm miễn dịch với bọn họ.

Tôi nhắn tin trong nhóm gia đình: [Nhà tôi giá thị trường 3 triệu, nay bán lại 1,5 triệu, ai có thiện chí mua thì add tôi.]

Trong nhóm im lặng một hồi, sau đó nhiều người họ hàng đã add tôi.

Mợ như quỷ hút máu trực tiếp gọi điện thoại tới: "Để nhà cho mợ, hiện tại sang tên ngay lập tức.”

“Được thôi, hôm nay giao tiền, nếu không tôi sẽ bán cho người khác.”

Bà ta hung tợn cúp điện thoại.

Tôi mang theo luật sư đến sở quản lý bất động sản trước khi tan làm, làm xong tất cả thủ tục.

Chu Châu vui vẻ cầm giấy tờ nhà, nhắm mắt cười, mợ tôi trợn mắt, Chu Châu thì thầm vào tai bà ta mấy câu, khiến bà ta dễ chịu lại.

Chu Châu cười nói:”Lâm Sơ, cám ơn chị nha, chị bán nhà có phải vì muốn dỗ anh Chương Dương vui vẻ hay không hả? Em biết ngay chị không buông bỏ anh ấy được."

Tôi gật đầu:”Đúng vậy, tôi muốn dành bất ngờ cho anh ấy, cô giúp tôi giữ bí mật nha."

Chu Châu nhìn tôi bằng ánh mắt "đừng lo lắng".

Cô ta cười nói:"Lâm Sơ, em không giận chị nữa, đưa đồ cho em đi, chị để ở nhà à? Em cùng chị quay lại lấy."

Tôi nhìn cô ta với vẻ khó tin:"Cái gì? Em nói những thứ đồ xa xỉ phẩm đó à? Chị đã ném chúng vào thùng rác rồi, chị cứ nghĩ em thật sự không cần nữa, thật đáng tiếc! Sớm biết em muốn thì chị đã không ném vào đống rác rồi, nếu không chị nói cho em địa điểm em đến đó tìm?"

Tôi tận mắt nhìn nụ cười trên mặt Chu Châu vụt tắt, trong lòng lại tràn đầy cảm giác thành tựu.

Tôi vừa ra khỏi cục quản lý bất động sản không bao lâu, liền nhận được điện thoại của Chương Dương, đầu bên kia điện thoại giọng điệu anh ta ngạo mạn.

“Anh nhìn trúng một căn nhà, em đến đây cùng nhau xem một chút. "

Tôi im lặng, nhanh chóng hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì ra là muốn nhanh chóng vét sạch tiền mặt trên tay tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro