Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chuơng 1

“Lâm Sơ, cái này là tặng cho em sao? Chị đối với em thật sự là quá tốt. "

Tôi phục hồi tinh thần lại, mờ mịt nhìn qua một vòng, lại sững sờ nhìn người trước mắt.

Đôi mắt tròn trịa, khuôn mặt trắng nõn, mang theo vẻ ngây thơ đáng yêu.

Cô ta là em họ Chu Châu của tôi.

Khi còn bé tôi từng ở trong nhà Chu Châu vài năm, cho nên sau khi cô ta thi đại học đến thành phố của tôi, tôi đau lòng liền đem một căn nhà của mình cho cô ta ở.

Cô ta sống ở đó cho đến khi tốt nghiệp đại học, đến khi đi làm cũng không có ý định chuyển đi.

Ba ngày sau là tiệc cưới của tôi, cô ta cùng tôi ra ngoài mua đồ.

Mười món đồ tôi mua, có đến chín món đều rơi vào trong túi cô ta.

Trên tay Chu Châu cầm một chiếc túi số lượng có hạn, tôi rất thích nó nên cố ý nhờ quầy đặt giúp tôi, cho tới hôm nay mới nhận được hàng.

Nếu là trước kia, cô ta muốn tôi sẽ cho.

Nhưng hiện tại tôi không muốn cho.

Tôi đã được tái sinh.

Nghĩ đến những gì đã xảy ra trước khi tôi sống lại, tôi thực sự cảm thấy tiếc cho khuôn mặt này.

Tôi cố chịu đựng cơn buồn nôn cuộn lên trong lòng và bình tĩnh nói: "Nó không dành cho em, nó là của chị."

Chu Châu vẻ mặt cô đơn, nhẹ nhàng "A" một tiếng, ánh mắt lưu luyến đem túi trả lại cho tôi.

Vẻ mặt đáng thương của cô ta đối với tôi rất có lực sát thương.

Cô ta hiểu tôi rất rõ.

Tôi là kiểu người lấy lòng, khó có thể từ chối lời nài nỉ của người khác, tôi luôn mong nhận được sự khẳng định và yêu mến của người khác bằng sự nỗ lực của mình.

Trước kia cô ta chính là như vậy, chỉ cần làm nũng, nói vài câu nịnh nọt, tôi sẽ đem mọi thứ của mình hai tay dâng lên.

Trước khi sống lại, tôi đã gặp một người.

Người đàn ông đó nói với tôi rằng tôi không cần phải làm hài lòng bất cứ ai, sự tồn tại của tôi xứng đáng được yêu thương.

Khi đó tôi mới hiểu được mình đã phạm phải sai lầm bấy lâu nay, tôi đã dành thời gian, sức lực và tiền bạc cho lũ bọ hút máu và còn hy vọng lũ bọ hút máu sẽ báo đáp lại.

Tôi thật sự là đang nằm mơ.

Tôi nhận lấy túi, dặn chị nhân viên gói kỹ lại.

Một giọng nói khác vang lên bên tai tôi.

“Chu Châu thích thì cho cô ấy đi, cũng chỉ là một cái túi mà thôi.”

Tôi nhướng mày nhìn người vừa đến - vị hôn phu Chương Dương của tôi.

Hắn đang chọn thắt lưng, cái thắt lưng kia có giá trị xa xỉ, tám vạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro