Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

135 136

Dùng xong bữa tối, Lạp Lệ Sa giúp Phác Tuấn Phong dọn dẹp rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Vừa vào phòng liền thấy Phác Thái Anh nằm trên giường chơi tượng gỗ, Lạp Lệ Sa chậm rãi đến gần, khó hiểu hỏi: "Sao lại giúp em nhận phim mới?"
"Hả? Em nói là bộ phim của chị dâu?" Phác Thái Anh thấy sắc mặt đối phương không đúng lắm, nàng khẽ cười: "Bởi vì nhân vật đó rất phù hợp em, hơn nữa từ lúc em xuất đạo tới giờ vẫn luôn đóng cổ trang, được trên mạng bình chọn là mỹ nhân cổ trang đứng đầu. Bất quá có một vài kẻ vô cùng chắc chắn nói em chỉ biết đóng phim cổ trang, đổi phim khác căn bản không khống chế được, điều này cũng làm không ít người bắt đầu nghi ngờ em. Vì vậy định dùng bộ phim này giúp em chuyển hình."

"Em không phải ở trong phim của Giang đạo diễn phú nhị đại sao? Nhân vật đó cũng là hiện đại." Lạp Lệ Sa tò mò, rõ ràng đã nói muốn cùng Phác Thái Anh nghỉ ngơi, kết quả vừa trở về lại nhận phim mới, thật sự rất phiền não.

"Bộ phim của chị dâu tính quay sau khi sinh cháu, còn đến sáu bảy tháng nữa, thời gian để em nghỉ dưỡng còn rất nhiều. Không cần phiền lòng." Phác Thái Anh chậm rãi đứng dậy kéo Lạp Lệ Sa đến trên giường, xoa bóp lại mở miệng dỗ dành: "Được rồi, chuyện này em cứ suy nghĩ. Rốt cuộc quay hay không là em quyết định, hôm nay trước nghỉ ngơi cho khỏe, sáng mai phải đến chỗ Giang Ý Hàm mừng sinh nhật Tiểu Hi. Buổi chiều Hứa Như xuất viện, em lấy tư cách bằng hữu đi đón nàng. Buổi tối Cố tiểu thư mời khách, mọi người cùng nhau tụ họp một chút."
Lạp Lệ Sa cho rằng về nhà nghỉ ngơi là chân chính nghỉ ngơi, lại không ngờ chuyện phiền phức lần lượt nối tiếp, mình còn chưa thả lỏng đã dự liệu được mệt nhọc ngày mai.
Tuy sống ở thế giới này đã lâu như vậy, nhưng vẫn có chút không thích ứng được cảm giác chuyện lớn chuyện nhỏ tự thân vận động.
Mấy chuyện đón người cùng dự sinh nhật này, ở kiếp trước vẫn luôn là các giáo đồ sắp xếp, động tay viết một bức thư chúc mừng đưa đi đã là mang đến vinh dự cho người nọ rồi.
"Sao vẫn cau mày như vậy?" Phác Thái Anh thấy đối phương ủ dột, trong lòng bất an hỏi, chẳng lẽ vẫn đang buồn bực chuyện mình nhận phim sao?

Lạp Lệ Sa lắc đầu: "Đều nghe chị, nhận bộ phim kia. Bất quá Giang Ý Hàm nói đài bọn họ có một MC tương đối đức cao vọng trọng phải vào cục cảnh sát, trước mắt đài truyền hình gặp chút khó khăn, muốn mời em đến trình diễn hữu nghị một lần."
"Lúc nào?" Phác Thái Anh cũng biết chuyện vị MC lâu năm kia bị bắt, chẳng qua là bê bối trước kia che giấu rất tốt trong nháy mắt công khai hoàn toàn mà thôi, người trong giới đều có thể nhìn ra đây là chọc tới đại nhân vật nào đó rồi bị trả thù.
Lạp Giáo Chủ lấy ra di động xem xét thời gian.
"Nàng nói lần này vẫn sử dụng phương thức truyền trực tiếp, còn mời được Mục Lăng tới, thời gian vào thứ ba tuần sau. Có lẽ phải mất cả ngày, hỏi em có thể dành chút thời gian hay không."
Phác Thái Anh gật đầu: "Đi đi, thuận tiện quảng bá phim mới."

Lạp Lệ Sa liền trả lời Giang Ý Hàm, thời điểm Giang Ý Hàm nhận được tin còn cảm khái một trận, nàng để Từ Gia giúp đỡ thu thập MC muốn hại mình, không ngờ Từ Gia động tác quá lớn uy hiếp đến cả đài truyền hình. Kết quả hiện tại còn cần nàng tìm bằng hữu khắp nơi tới giải quyết, thật không biết là phúc hay họa.
Về sau gặp chuyện, nàng vẫn sẽ thử tự mình xử lý, cho Từ Gia động thủ quả thực động tĩnh quá lớn, miếu nhỏ này không chịu nổi uy áp của nàng.
Không chỉ hẹn Lạp Lệ Sa, nàng còn hẹn Mạnh Tiểu Manh cùng Bạch Liễu, nhưng mà Bạch Liễu bày tỏ muốn mang Hứa Như về nhà gặp cha mẹ, đúng lúc cuối tuần rời đi.
Tình huống Mạnh Tiểu Manh thì không biết, sáng sớm gửi tin mà đến tối còn chưa trả lời, có thể là bận làm quá nên không thấy, hoặc là bận chơi quá nên không đọc.
......
Ngày hôm sau, được Hứa Tụ khuyên bảo, Lý Điềm bày tỏ muốn trở về.
Vì vậy không có trợ lý cùng người đại diện bên cạnh, Lạp Lệ Sa cùng Phác Thái Anh coi như được chân chính nghỉ ngơi.
Lạp Lệ Sa dậy sớm luyện công với cọc gỗ khóa đá trong sân, bất quá cũng chỉ luyện tập một ít kiến thức cơ bản cường thân kiện thể, gần đây khinh công sử dụng ít đi, công phu cũng từ từ giấu bớt, mỗi lần quay phim cần động võ, Lạp Giáo Chủ còn phong bế cả nội lực.
Mấy tháng liên tục như vậy, liền cảm thấy toàn thân đều không thoải mái.
Phác Thái Anh tỉnh dậy không thấy Lạp Lệ Sa bên người, trong lòng nho nhỏ mất mát một trận, sau đó nhanh chóng rửa mặt xuống lầu, nghe được động tĩnh trong sân, nàng vội chạy đi xem xét.
Chỉ thấy Lạp Lệ Sa một tay nắm chặt thành quyền, đánh vào khóa đá, khóa đá lập tức vỡ vụn.
Phác Thái Anh biết người kia nội lực cường đại võ công cao siêu, nhưng khi tận mắt chứng kiến màn này, nội tâm nàng làm sao cũng không bình tĩnh nổi.
Vội vàng tiến lên cầm tay Lạp Lệ Sa, muốn mắng một chút nhưng lại nhớ đến thân phận gia hỏa này, một thân võ công tuyệt thế đều không có chỗ dùng, chắc hẳn cũng không dễ chịu.

"Đau không?"
Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của phu nhân, Lạp Lệ Sa khẽ lắc đầu, khi còn bé luyện công bị thương, mẫu thân cũng từng hỏi mình như vậy, lần đó thật sự rất đau vì vậy liền nói thật.
Tối đó bị phụ thân phạt đứng tấn cả buổi, cha nói một khi bị thương, đau đớn chỉ tồn tại ở thể xác của mình, nhưng lại khiến những người quan tâm mình đau đớn trong tâm.
Muốn bảo vệ bản thân, muốn bảo vệ người mình muốn che chở, thì chỉ có cách bản thân phải tự cường đại mạnh mẽ.
"Em không đau. Đại ca cùng chị dâu đến bệnh viện, để em làm bữa sáng." Lạp Lệ Sa nắm tay Phác Thái Anh, sánh bước trở về.
Hôm nay mới thứ năm, lúc trước nếu có thời gian nghỉ ngơi, Phác Thái Anh tất nhiên sẽ một mình ở nhà nghiên cứu kịch bản, nhưng hiện tại có Lạp Lệ Sa, nàng ngược lại không ở nhà nổi, luôn muốn cùng Tiểu Lạp ra ngoài một chút, ngắm nhìn thế giới xinh đẹp này.
Chỉ tiếc đã đáp ứng Giang Ý Hàm tuần sau dự show, nếu không các nàng liền có thể ra nước ngoài chơi một thời gian rồi trở về, không cần ở trong nước che che giấu giấu như vậy, loại cảm giác 'tình ngầm' này thực sự rất không thoải mái.
Bất quá còn không chờ Phác Thái Anh thở dài, nàng liền ngẩn người rồi bật cười thành tiếng, đúng là quên mất thân phận hiện tại của Lạp Lệ Sa.
Đại đệ tử nội môn Cổ Võ, vị 'siêu nhân' duy nhất có thể bay trong hiện thế, có quang hoàn này trên đầu, sợ là có ra nước ngoài nàng cũng không thể tùy tâm dạo phố du ngoạn.
Hai người ngụy trang kỹ lưỡng liền bắt đầu ra phố, Lạp Lệ Sa không biết tại sao Phác Thái Anh cố chấp đi dạo phố, rõ ràng nằm ở nhà xem TV càng thú vị hơn.
"Hôm nay thật đông đúc."
"Ừm......" Lạp Lệ Sa đáp một tiếng cho có lệ, sau đó nhỏ giọng thì thầm: "Không chỉ nhiều người, còn rất nóng."
Nhưng không ngờ Phác Thái Anh có nội lực nghe thấy rõ ràng, lập tức giơ tay nhéo tai Lạp Lệ Sa, uy hiếp hỏi: "Đây là không muốn cùng chị ra ngoài?"
"Không, dĩ nhiên không phải. Em nói là thời tiết hơi nóng, chắc chị khát nước rồi, để em giúp chị đi mua chút đồ uống."

Chờ Lạp Lệ Sa trở lại, Phác Thái Anh bỗng nhiên đề nghị: "Chúng ta ngồi xe buýt đi. Chị chưa ngồi lần nào, hồi trước một mình không dám đi, mang theo một đám vệ sĩ cũng không tiện lên đó."

"......" Lạp Lệ Sa cũng chưa từng ngồi, chỉ ngây ngốc theo Phác Thái Anh.
Trên xe buýt, Phác Thái Anh nhìn các hành khách cúi đầu chơi di động, nàng dùng mọi thủ đoạn dựa vào trong lòng Lạp Lệ Sa, sớm biết nhàm chán như vậy nàng đã không đi lên rồi.
Một chút cũng không có mỹ cảm như trong phim, không có tình tiết lãng mạn thú vị được sắp đặt, cũng không có nữ nhân dựa cửa sổ rơi lệ thất tình, càng không có cảnh tượng người già trẻ con tranh đoạt chỗ ngồi xuất hiện.
Lạp Lệ Sa lại cảm thấy mới lạ hết sức, nhìn đông nhìn tây, sau đó giống như cảm giác được cái gì, liền ở bên tai Phác Thái Anh nhỏ giọng nói: "Vừa có người chụp lén chúng ta."
"Hả?" Phác Thái Anh trước tiên cho rằng mình và Lạp Lệ Sa bị phát hiện, bất quá cẩn thận ngẫm lại thì cảm thấy không có khả năng, dù sao nàng vẫn có chút tin tưởng lớp hóa trang của mình.
Nguyên nhân bị chụp lén có thể là bởi hai người ăn mặc kín mít, người qua đường quan tâm showbiz khả năng sẽ đoán là minh tinh nào đó ra ngoài làm tiết mục.
Xe dừng, sau khi cả hai xuống xe, Lạp Lệ Sa lần nữa nhỏ giọng thì thầm: "Lại bị chụp lén."
Đi được vài phút, thanh âm Lạp Giáo Chủ không quá thân thiện: "Có người theo dõi."
"Suỵt, bình tĩnh. Cho dù bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm thì chúng ta công khai, hôm nay cứ chơi thỏa sức."
Phác Thái Anh cảm thấy chuyện công khai này có thể đưa lên lịch trình, có chó săn đuổi theo cũng không sợ, dù sao các nàng đều đã nhận sổ hồng, thời gian nghỉ phép ra ngoài thả lỏng tâm trạng cũng hợp tình hợp lý.
Đến lúc các nàng chơi đủ dự định về nhà, hết thảy hình chụp video ở ngoài hôm nay đều đã bị phát lên mạng.
【 Lâu chủ 】 Nhất thương lam nhan: Hôm nay ngồi xe vô tình gặp được hai vị nữ nhân 'vũ trang đầy đủ', động tác nhìn cực kì thân mật, suy đoán có thể là hai nữ minh tinh nào đó trong giới giải trí.
Lầu 1: Sao nữ trong giới? Được, đã nhận! Đầu tiên chúng ta loại bỏ Phác Thái Anh, nữ thần không thể nào lên xe buýt thể nghiệm cuộc sống.
Lầu 2: Tiếp tục loại bỏ Lạp Giáo Chủ chúng tôi, Giáo Chủ đi đường luôn dùng khinh công bay nhảy, ngồi xe là không thể nào.
Lầu 3: Hai sao nữ? Rất tốt, có thể loại bỏ Hứa Như vợ tôi. Nàng từ trước đến giờ không cùng nữ nhân thân mật.
Lầu 4: Nhìn dáng người đó, có thể loại bỏ ngốc manh nhà tôi.
Lầu 5: Sao tôi nhìn giống như là Phác Thái Anh cùng Lạp Lệ Sa, tuy không thấy được mặt nhưng dáng người kia không khỏi quá giống rồi.
Lầu 6: Không thể nào! Nữ thần của tôi tuyệt đối sẽ không cùng Lạp Lệ Sa thân mật, hiện thân trên xe buýt.
Lầu 7: Có phải là tiết mục gì hay không? Tôi cũng cảm thấy đây chính là Phác Thái Anh cùng Lạp Lệ Sa, có phải vì quảng bá phim mới?
......

Trên mạng ồn ào đến khí thế ngút trời, mà hai nhân vật chính đã về nhà tắm rửa đi ngủ.
Nhưng chuyện này không chỉ kết thúc như vậy, ngược lại diễn biến trên mạng càng lúc càng mãnh liệt, những video và ảnh chụp chung hai người lần lượt bị dân mạng đào ra.
Thậm chí có người còn biết lúc Lạp Lệ Sa ở đoàn phim làm kẻ chạy cờ được Phác Thái Anh đưa cơm, đã một năm trước, mò ra mấy chuyện này quả thật có một phen tư vị.
Từ lần Lạp Lệ Sa thi đấu trực tiếp cho đến Phác Thái Anh khoe quà sinh nhật, ngay sau đó hai người đồng thời tham gia show thực tế, tiếp tục là Lạp Lệ Sa đi quay trong núi sâu, đóng một vai khách mời trong phim của Giang đạo, cuối cùng chính là tấm ảnh hôm nay dựa vào nhau trên xe buýt.
Tựa hồ quá trình các nàng quen nhau hiểu nhau yêu nhau đều bị dân mạng đào bới một lượt.
Mà hôm nay, rốt cuộc cũng đến thời điểm Lạp Lệ Sa đến đài truyền hình của Giang Ý Hàm, chuẩn bị tham gia show mới của bọn họ. Nghe nói còn có một tiết mục hỏi nhanh đáp nhanh, Lạp Lệ Sa đã được Phác Thái Anh giúp luyện tập rất nhiều lần, chỉ cần MC ở hiện trường không đào hố, đại khái sẽ không phát sinh ngoài ý muốn.
Phác Thái Anh cũng dặn dò, một khi bị MC đào hố, chỉ cần nói thật là được.

Trước cửa đài truyền hình, Giang Ý Hàm nôn nóng chờ đợi.
Thời gian dần trôi đi, Lạp Lệ Sa lại chậm chạp chưa đến, nàng khổ não đỡ trán lấy điện thoại ra gọi.
"Sao còn chưa đến a?" Giang Ý Hàm hỏi, ngữ khí vô cùng dồn dập.
Giờ phút này Lạp Lệ Sa đang ngồi trên xe, nhìn ra ngoài thăm dò, chụp ảnh xe cộ chật kín phía trước để gửi cho Giang Ý Hàm.
"Tôi bị kẹt trên đường a." Lạp Lệ Sa nói xong lại hỏi tài xế: "Xin hỏi lúc nào mới có thể tới đài truyền hình?"

"Chuyện này không rõ lắm, phải xem phía trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì, xử lý có phiền toái không, nếu giống như chuyện tôi gặp lần trước, vậy......"
Lạp Lệ Sa càng nghe càng rơi vào sương mù, cuối cùng dứt khoát phất phất tay để cho tài xế im miệng.
"Còn có thể bị kẹt? Chẳng phải cô biết bay sao?! Nhanh tới đây, gần nửa giờ nữa là quay rồi, hóa trang thay quần áo đều mất thời gian." Giang Ý Hàm gấp đến độ vò đầu bứt tóc, nhìn tấm ảnh trên điện thoại càng thêm nhức đầu không thôi.
Lạp Lệ Sa nghe thấy di động truyền ra tiếng gầm gừ, lập tức bỏ điện thoại cách xa tai, cau mày nhìn ngoài cửa sổ: "Được, vậy tôi dùng khinh công qua đó."
Cúp máy, Lạp Lệ Sa đột nhiên cảm thấy khủng hoảng, nếu là lúc trước có cơ hội cô liền sử dụng khinh công, bắt đầu từ khi nào lại học được kiểu nghiêm túc ngây người ở trong xe, đợi khơi thông con đường phía trước?
"Tôi đi trước." Lạp Lệ Sa nói một câu với tài xế liền xuống xe, không chút hạn chế nội lực dùng khinh công rời khỏi.

Đến lúc Lạp Lệ Sa chạy tới đài truyền hình, thấy Giang Ý Hàm còn ở cửa đi tới đi lui, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm di động.
Lạp Giáo Chủ tiến lên vỗ vỗ bả vai nàng, áy náy nói: "Xin lỗi, để cô đợi lâu."
"Không, không sao." Giang Ý Hàm hoảng sợ, ổn định tinh thần lại vỗ vỗ ngực vui vẻ nói: "Còn may còn may, cô tới là được rồi. Thời gian vẫn đủ, mau đi trang điểm đi."
"Ừm." Lạp Lệ Sa vốn muốn nói không cần, dù sao cô cũng cảm thấy có vài thợ trang điểm không chỉ không biết hóa trang cho mình đẹp hơn, ngược lại còn che giấu linh khí của dung mạo nguyên thân.
Bất quá Giang Ý Hàm đã nói vậy thì nghe nàng, tới sân nhà của người ta vẫn là nên nghe theo an bài, phục tùng mệnh lệnh cho thỏa đáng.

Lúc Lạp Giáo Chủ đến hóa trang, chuyên viên trang điểm liền ngẩn người, quả thực không ngờ tổ tiết mục sẽ mời Lạp Lệ Sa tham dự, lúc trước chỉ nói sẽ có mấy đại minh tinh, bảo bọn họ làm việc cẩn thận một chút.
"Được rồi, trước ngồi ở nơi này." Giang Ý Hàm vỗ vỗ bả vai Lạp Lệ Sa, thuận tiện cầm mấy tờ tạp chí đưa cho đối phương giải buồn.
Trước khi đi, nàng còn không quên dặn dò thợ trang điểm đôi câu: "Chú ý thời gian một chút, lát nữa tôi còn mấy người bạn muốn đến."
"Ừm, được." Thợ trang điểm biết vị MC này không đơn giản, tuy lúc mới vào giới không hậu thuẫn không bối cảnh nhưng ai cũng không dám khinh thường nàng, quen biết Phác Thái Anh không nói, còn là bạn thân của tiểu hoa đán đang hot Lạp Lệ Sa, tiểu thiên hậu Bạch Liễu cũng từng ở buổi biểu diễn chính miệng nhắc tới. Nếu như nói ở trong nước nàng có thu hoạch gì đáng kể, thì nhất định là việc cùng với người bạn thân Giang Ý Hàm quen nhau hiểu nhau.
Giang Ý Hàm đi khỏi, thợ trang điểm liền bắt đầu hóa trang giúp Lạp Lệ Sa, cũng mong đợi những đại minh tinh lát nữa sẽ đến.
"Hôm nay thời tiết không tồi, quay ngoại cảnh sao?" Lạp Lệ Sa thấy thợ trang điểm có chút căng thẳng, nếu không hai tay cũng sẽ không run dữ dội như vậy, rất sợ nàng hóa trang tệ hại cho mình, liền tìm đề tài giảm bớt khẩn trương.
Chuyên viên trang điểm khẽ kinh ngạc, sau đó liên tục lắc đầu: "Không biết, nhà đài luôn giữ bí mật nội dung chuyên mục mới. Chỉ biết đây là một gameshow truyền trực tiếp."
"Vậy à, còn có nghệ sĩ nào tham dự?" Lạp Lệ Sa đặt tạp chí trong tay qua một bên, cùng thợ trang điểm trò chuyện.
Chuyên viên trang điểm tiếp tục lắc đầu: "Trước mắt chỉ có cô đến, những người còn lại tôi cũng không rõ."
Lạp Lệ Sa cũng không thật sự muốn biết đáp án, dù sao cô ở trong giới cũng không cùng người nào kết thù, bất kể là ai cứ đối xử bình thường là được. Cho dù có người cố tình gây khó dễ, cũng không có việc gì mà cô không thể hóa giải.
"A ——"
Phía sau bỗng vang lên tiếng thét chói tai, Lạp Lệ Sa cùng thợ trang điểm đều ngây ngẩn, chậm rãi quay đầu nhìn người đang chạy đến.
"Huyền Ca!"

Lạp Giáo Chủ nhìn Mạnh Tiểu Manh kinh hỉ tươi cười vọt tới gần, khóe miệng cũng không tự giác nhiễm chút tiếu ý: "Tiểu Manh? Cô cũng tới sao."
"Đúng vậy đúng vậy, đêm qua tôi mới thấy tin nhắn Ý Hàm gửi. Hôm nay vốn dĩ phải đến đoàn phim, tôi liền hoãn lại." Mạnh Tiểu Manh ngồi xuống bên cạnh người kia, bắt đầu hưng phấn tâm sự.
Ánh mắt thợ trang điểm nhìn Mạnh Tiểu Manh có chút biến hóa, trong tổ bốn người năm đó, Giang Ý Hàm hiện tại là nhất tỷ đài truyền hình, Lạp Lệ Sa là tiểu hoa đán đang hot, Bạch Liễu trở thành tân tiểu thiên hậu. Chỉ có vị Mạnh Tiểu Manh này ban đầu biểu hiện không tệ hút fan đông đảo, không chỉ từng trải qua chuyện hủy dung rồi tái xuất, đạt được quán quân mùa ba, nhưng không nghĩ hiện tại trong đoàn phim nàng chỉ là một kẻ chạy cờ.
"Thật? Bọn họ lát nữa cũng muốn tới?" Lạp Lệ Sa rất bất ngờ, Cố Tầm Tuyết đến thì không ngạc nhiên, bản thân Cố Tầm Tuyết đã có ý muốn gia nhập giới giải trí, chẳng qua không dựa vào diễn xuất như Lý Điềm tưởng tượng, nàng muốn chính là làm gameshow. Nhưng Trương Dĩ Vân cùng Hứa Thiến muốn tham gia, lại làm cô thật ngoài dự đoán.
"Đúng vậy đúng vậy." Mạnh Tiểu Manh thoạt nhìn còn hưng phấn hơn trước, kích động kéo tay Lạp Lệ Sa: "Chúng tôi đều đã cùng Giang Ý Hàm thương lượng, nàng nói có thể, đây coi như là một điểm bùng nổ của tiết mục, trận chiến này khẳng định toàn thắng thu hoạch lớn!"
"A......?" Lạp Lệ Sa không rõ 'toàn thắng thu hoạch lớn' nàng đề cập là cái gì.
Mạnh Tiểu Manh thì rất mong đợi, nàng vẫn tưởng mẹ mình và Trương tiền bối là kẻ thù không đội trời chung, ừm...... Sáng hôm qua ở nhà lại đụng phải Trương tiền bối, 'trong lúc vô tình' còn thấy được sổ hồng của mẹ và Trương tiền bối.
Bởi vậy cả ngày hôm qua đều ở trong trạng thái mờ mịt, buổi tối liền nhận được cuộc gọi của Giang Ý Hàm, thương lượng một phen, hai vị trưởng bối quyết định dùng tiết mục lần này công khai tin kết hôn.
Cũng mượn cơ hội này ẩn lui, về sau vì mình mà sống.
Mạnh Tiểu Manh kích động đến mức hiện tại còn chưa bình ổn, mẹ mình cưới nữ thần của mình, đây là chuyện kích thích cỡ nào a.
Lạp Lệ Sa nhìn bằng hữu hưng phấn như vậy, cũng vui mừng theo, chuẩn bị nói tiếp đôi câu thì Mạnh Tiểu Manh lại lần nữa kinh ngạc: "Sao Mục Lăng cũng tới?"
"Hả?" Lạp Lệ Sa quay đầu, thật sự thấy được Mục Lăng, bộ dáng vẫn khôn khéo trước sau như một, trên mặt nàng treo nụ cười mỉm nhà nghề, đáy lòng âm hiểm nhìn Mạnh Tiểu Manh.
"Không phải đây là sân nhà Ý Hàm sao? Nàng tới làm khách mời hay là làm MC?" Mạnh Tiểu Manh tò mò hỏi, nếu Mục Lăng làm MC, vậy lát nữa khả năng bị đẩy xuống hố cũng không nhỏ chút nào.
Lạp Lệ Sa cười đến gió thoảng mây bay, tự tin mình sẽ không rơi trúng hố mà Mục Lăng đào xuống, dù sao trước kia đã từng so chiêu một lần.
Mạnh Tiểu Manh vội vàng tiến lên chào hỏi, Mục Lăng thấy vậy, cũng thuận thế ôm nàng một phen.

"Đã lâu không gặp a, không ngờ hôm nay sẽ gặp được cô ở chỗ này. Tới tham gia tiết mục hả, sao lại nhìn tôi như thế, cô yên tâm...... Đây là sân nhà của Tiểu Giang, tôi là khách mời đặc biệt."

Mục Lăng tựa hồ vừa nhìn đã biết ý tưởng của Mạnh Tiểu Manh, liền mỉm cười giải thích.
Mạnh Tiểu Manh còn chưa kịp nói gì đã bị Mục Lăng dẫn đến bên cạnh trò chuyện.
Lạp Lệ Sa nhìn một màn này, càng thêm cảm thấy Mục Lăng công lực cao thâm, không chỉ có khả năng vừa liếc qua đã nhìn thấu tâm tư một người, còn có thể không tốn nhiều sức hóa giải được hiểu lầm trong lòng người khác.
Lát sau Lạp Lệ Sa hóa trang xong, nhìn kỹ vào gương phát hiện thợ trang điểm lần này không tồi, biết phối hợp dung mạo nguyên thân để trang điểm, hiện ra vẻ tà mị câu hồn của nàng.
Không giống các chuyên viên trang điểm khác, nghĩ đến thân phận mình là đệ tử Cổ Võ, luôn phác họa cảm giác anh khí bức người, trái ngược hoàn toàn không nói, còn làm người ta nhìn vào cảm giác không hợp, mất đi mỹ cảm linh khí nguyên bản.
Lạp Giáo Chủ đi về phía hai người kia, Mục Lăng thấy vậy, lập tức đứng lên ôm Lạp Lệ Sa.
Lạp Lệ Sa cũng không từ chối, cùng nàng khách sáo ôm nhẹ, lúc tách ra Mục Lăng giữ tay đối phương, thập phần hoài niệm nói: "Một thời gian không gặp, cô càng ngày càng xinh đẹp."
"Nói bậy! Tôi đây là trước sau như một, luôn xinh đẹp a." Lạp Giáo Chủ đúng sự thật bình phẩm mỹ mạo nguyên thân.
Mục Lăng bị nghẹn, cười cười: "Vâng, đẹp! Xinh đẹp trước sau như một." Không chỉ xinh đẹp trước sau như một, còn trước sau như một troll tôi. Lát nữa phát trực tiếp bắt đầu, cô liền rửa sạch cổ chờ tôi đi.
Mạnh Tiểu Manh thấy bọn họ nói chuyện, ngoan ngoãn đi tìm thợ trang điểm. Tuy nàng là bằng hữu của Giang Ý Hàm nhưng ở trong giới cũng không bày ra bối cảnh hậu thuẫn, bản thân cũng không nhiều thực lực, cho nên có vài kẻ không xem nàng như khách mời.
Tìm một vòng, cuối cùng vẫn là đến bên cạnh thợ trang điểm vừa hóa trang cho Lạp Lệ Sa.
"Cảm ơn cô a." Mạnh Tiểu Manh nhẹ nhàng mở miệng.
Chuyên viên trang điểm đỏ mặt, vội gật đầu: "Đừng khách khí."
Mạnh Tiểu Manh bỗng nổi hứng thú, đây vẫn là lần đầu tiên gặp một cô gái so với mình còn đơn thuần hơn.
"Hôm nay còn có ai tới?" Mục Lăng dò hỏi, Lạp Lệ Sa lắc đầu: "Vừa rồi tôi cũng hỏi thợ trang điểm, chưa cho tôi câu trả lời."
"Xem ra người tới lần này già vị không nhỏ, công tác bảo mật của nhà đài làm rất khá a." Ánh mắt Mục Lăng sáng lên, nàng luôn thích đối mặt những minh tinh già vị lớn, như vậy thì tin tức đào ra mới đủ kinh bạo, tiết mục mới đáng xem.
Lạp Lệ Sa thấy ánh mắt nàng lóe dị quang, không biết có nên nhắc nhở hay không, nàng hiện tại cũng chỉ là khách mời.
"Được rồi, không cùng cô trò chuyện nữa. Tôi đi trước thay quần áo." Mục Lăng trước sau như một đều là tự trang điểm, khán giả cũng đã quen với phong cách này của nàng, cho nên trang dung không đổi, y phục lại phải đổi toàn thân.
________________________________________
*Tác giả có lời muốn nói:
Lạp Giáo Chủ: Tôi rất tự tin Mục Lăng sẽ không đào được tin tức kinh bạo gì từ chỗ tôi.

MC: Xin hỏi một chút, bạn của các cô ngày thường thích làm những gì?
Mạnh Tiểu Manh: Ừm...... Cô ấy thích vả mặt, vả mặt võng hữu, vả mặt bạn bè.
Giang Ý Hàm: Bạn tôi ngày thường thích làm gì a? Vả mặt đi, từ lúc chúng tôi quen biết đến giờ, cô ấy vẫn luôn vả mặt người khác. Được phong ngoại hiệu cuồng vả mặt.
Phác Thái Anh: Bạn của tôi? Tôi từng có một người bạn, ngày thường người bạn đó thích làm gì a? Vả mặt a, không ngừng vả mặt người khác, bây giờ trên mạng đều không tìm được anti của em ấy, vì cơ bản đều đi bệnh viện khám mặt rồi.
Fan 1: Muốn moi tin từ Giáo chủ nhà tôi? Đừng mơ, không thể nào!
Fan 2: Tin tưởng vững chắc Giáo Chủ vô địch, Giáo Chủ nhà tôi tuyệt đối sẽ không để cô moi ra nội dung kinh bạo nào.
Fan 3: Chờ được chứng kiến mấy người cười nhạo Giáo Chủ ngoan ngoãn ôm mặt đi bệnh viện! A ha ha, Giáo Chủ nhà tôi ngày mai sẽ để cô biết cái gì gọi là cơ trí.
Fan 4: Muốn đào hố Giáo Chủ? Không thể nào a ha ha, Giáo Chủ nhà tôi sẽ cho cô thể nghiệm, cũng được biết mặt của nhân loại rốt cuộc có thể đau đến mức nào. A ha ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro