1
Thanh ngồi trên chiếc xe máy cũ xài mấy chục năm của anh, phóng thẳng đến bệnh viện lớn của thành phố. Bồ anh bị tai nạn rồi.
Cỡ trưa trưa, anh với bạn còn định đi gặp nhau cơ. Thấy anh bên đường, bạn chạy sang thì có chiếc xe máy mất lái phi thẳng vào bạn . Người thanh niên đó thì chỉ bị xây xát nhẹ, còn người yêu anh bị ngã đập đầu xuống đường.
Giờ thì bạn í đang cấp cứu rồi.
Anh ngồi trước cửa phòng, trong lòng thấp tha thấp thỏm.
- Này.
Anh ngước lên, là anh hai của bạn bồ. Mặt anh ấy trông khá dữ dằn, lại nhìn anh với nửa con mắt khiến anh sợ hãi.
- Em..em chào anh ạ. Em xin lỗi vì..vì khiến em ấy bị xe tông.
- Cậu cũng biết lỗi cơ à? Em tôi yêu người như cậu đúng là sai lầm.
- Dạ..là sao ạ?
- Không hiểu sao? Ý tôi là chia tay đi. Cậu ở bên em ấy chỉ tổ làm phiền. Xem đi, nhờ ơn phước cậu mà em tôi đang nằm đó rồi đấy, sau này không biết sẽ ra sao.
- Em xin lỗi. Em sẽ chia tay với em ấy. Xin lỗi, thật xin lỗi.
Anh ta cười khẩy rồi ngồi xuống băng ghế.
- Tránh xa tôi ra, tôi không muốn tiếp xúc với cậu.
Anh dịch người ra. Đúng là người anh toàn mùi mồ hôi, nhưng cũng không đến nỗi phải khiến ai cũng tránh xa.
Chờ đến khi bạn bồ được đẩy vào phòng hồi phục, anh mới nhắn cho bạn một tin chia tay rồi bỏ đi.
Anh lái con xe của mình, tiếp tục đi giao đồ ăn cho khách trong tâm trạng mơ hồ.
Anh làm shipper, không biết may rủi sao vớ được một bạn người yêu giàu nứt vách. Cậu ta tên Hoàng, làm trong một công ty to ơi là to, tuổi trẻ tài cao, chức cao chót vót. Anh và bạn yêu nhau được hơn một năm rồi, cũng là một năm anh trong nghề shipper này. Nhiều người bảo anh trèo cao, cũng nhiều người nói anh không xứng với cậu. Lúc anh bảo thế, cậu liền véo má anh thật đau rồi bảo.
- Anh người yêu em ngốc quá, họ ghen tị với tình yêu em dành cho anh đó!
- Thôi, sến quá thằng này.
-Hì hì, sến với mình anh.
" cưng ghê"
Nhưng mà bây giờ, anh đã nói chia tay cậu rồi. Thế thì tốt cho cậu hơn nhỉ? Cậu bảnh trai, tài giỏi, nhà giàu, hợp với mấy cô tiểu thư đài các hơn là với anh.
Anh buồn bã, nhận không được bao nhiêu đơn nhưng đi từ 2 giờ chiều đến tận 9 giờ tối mới chịu trở về phòng trọ của mình. Mới đẩy xe tới cổng, anh thấy một bóng dáng quen thuộc đang ngồi dựa vào cửa phòng anh mà ngủ.
Chẳng phải bây giờ cậu phải nằm trên giường bệnh sao?
Thanh gạt cái chống xe, tiến lại ngồi kế Hoàng, không nhịn được mà hôn nhẹ lên má cậu. Chợt bị tay cậu túm lấy, anh bị kéo lại rồi hôn môi anh thật sâu, còn cho cả lưỡi vào đến khi mặt anh đỏ bừng lên vì khó thở.
- Anh người yêu em nay gan nhở, dám nhắn tin chia tay luôn ha?
- Anh...anh... Anh có người khác rồi, anh không còn yêu em nữa.
- Thiệt không? Em tra ra không có thì tính tội gấp đôi nhé?
- Không, đừng. Anh không có người khác mà.
Ây dà, anh dễ bị dụ quá. Mới đó mà rơi vào bẫy của cậu rồi.
- Thế à? Vậy anh người yêu giải thích cái tin nhắn chết tiệc của anh đi?
- Không, không có gì để giải thích hết.
- Không có? Chắc mấy nay em chiều anh quá thì anh không còn xem em là người yêu anh nữa đúng không?
Vừa dứt lời, cậu vác anh trên vai rồi đi ra chiếc xe hơi hạng sang đậu ngoài hẻm.
- Em làm gì vậy?
-...
Chờ anh về tới nhà mình, cậu tiếp tục vác anh thẳng lên phòng rồi thả anh xuống giường, chính mình ngồi xuống rồi đến anh ngồi hai bên đùi cậu. Hoàng ép Thanh nhìn vào mặt mình, tay ôm anh, bắt đầu tra hỏi.
- Nhìn em. Sao anh muốn chia tay em?
- Anh...anh làm em bị tai nạn.
- Anh nghĩ em tin?
- Anh có người khác..không không...anh không xứng với em.
Bốp...A
- Đừng nói nhảm với em.
- Sao em đánh anh?
- Trả lời câu hỏi của em trước.
- Anh không thể trả lời được.
- Anh không nói thì em không ôm nữa, cũng không nhìn anh nữa đâu.
- Đừng mà.
Anh hốt hoảng, vội ôm chặt cậu.
- Vậy anh trả lời em rồi em ôm anh, nhanh!
- Anh...hức...anh làm phiền em, anh không xứng với em...tại anh mà em gặp toàn xui xẻo. Anh vì thương em nên mới nhắn tin chia tay.
- Vậy sao? Còn gì nữa không?- Cậu ép anh nhìn thẳng vài mắt cậu dù biết rõ chàng trai trước mắt mình chỉ chú ý đến bản thân hơn câu hỏi kia.
- Nè, sao anh lại nhìn em chứ? Trà lời em đi.
Thanh nuốt xuống một cái, chẳng lẽ Hoàng đã biết được những gì Anh giấu cậu sao? Nếu bây giờ tiếp tục giấu, cậu tra ra được sẽ tức hơn nữa, nhưng nêu anh nói ra, mối quan hệ giữa Hoàng và anh trai sẽ trở nên xa cách hơn. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên kể ra thì tốt hơn a.
Anh chớp mắt vài cái, môi mím chặt, ánh mắt khẽ lay động rồi đem chuyện anh cậu kể ra tường tận. Cậu càng nghe thì càng tức. Một phần là do lời nói quá đáng của anh mình, một phần là do cái độ ngốc nghếch đến đáng yêu này của anh bồ. Vừa dứt lời, cậu ôm anh vào lòng, ôm rất chặt, sợ rằng anh sẽ biến mất khỏi tầm nhìn của mình.
- Lúc đọc được tin nhắn của anh, em thiếu điều muốn lật tung cả thành phố để bắt được anh hỏi rõ chuyện. Em sợ anh bị ai đó ép nhắn tin, em nhắn anh không xem, gọi anh chẳng bắt máy. Thanh của em hư lắm đó nha. Có chuyện gì thì cứ nói với em, em sẽ thay anh giải quyết, nhưng Thanh đã không làm vậy.
- Anh....anh xin lỗi mà
Thanh vùi đầu vào ngực cậu, tâm trí rối bời. Anh giận bản thân mình vì quá vô dụng, bị người ta khinh thường cũng chỉ biết rời đi.
-Thanh, em đang nói chuyện với anh.- Anh bồ nhõng nghẽo quá đi, lúc cần thì anh tránh, lúc nói chuyện thì lại nũng nịu.
Anh ngước nhìn bạn, hai mắt long lanh như sắp khóc.
- Hoàng ơi, anh xin lỗi. Anh vô dụng quá, không xứng với em-
Bốp
- Nói lại
- Anh sợ sẽ làm em bị thương
Bốp
- Anh bỏ đi mà không xin phép.
-Tiếp tục
- Anh nói chia tay với em...anh ...anh không biết nữa
- Em không giận Thanh vì Thanh chia tay với em, em giận vì Thanh coi thường bản thân và không lo đến sức khoẻ của mình. Em không cấm Thanh giao hàng, nhưng đi tới 9 giờ tối thì không được. Còn nữa, từ bao giờ mà Thanh học thói bỏ qua tin nhắn với cuộc gọi đó? Lại còn ngu ngốc làm theo những gì anh của em nói nữa chứ? Thanh còn bỏ bữa trưa với bữa tối rồi làm chạy xe liên tục. Thanh chê em quá hiền có phải không?
- Không có mà em. Anh xin lỗi, anh sai rồi. Anh nên quan tâm đến bản thân nhiều hơn, không ham công tiếc việc nữa, cũng sẽ nghe điện thoại với tin nhắn của em mà.
-Ừm, Thanh của em giỏi nhất. Giờ em phạt Thanh được chứ?
-Phạt sao?
- Đúng đó, em sẽ phạt Thanh như một đứa con nít, vì Thanh không ngoan chút nào. Em sẽ đánh anh hai mươi cái, không tha cái nào đâu.
- Ưm.
Hoàng để Thanh nằm xuống đùi, đưa cho bạn cái gối nhỏ để ôm, một tay đặt lên eo, tay phải xoa nhẹ nơi sắp bị vỗ đến đỏ lên. Hoàng kéo hai lớp quần của Thanh xuống, gấp gọn để cuối giường. Một khi cậu đã phạt thì phải nghiêm để anh khắc sâu bài học vào đầu.
- Em sẽ bắt đầu.
BỐP BỐP BỐP
BỐP BỐP BỐP
- A, đau..đau quá.
BỐP BỐP BỐP BỐP
- Ư...a
BỐP BỐP BỐP
- Ư..hức
BỐP BỐP BỐP
- A hức....đau
BỐP BỐP BỐP BỐP
Hoàng đánh mạnh vào hai cánh mông cong vút của Thanh, từng cái đều để lại bàn tay đỏ đến nổi bật. Chỉ hai mươi cái đã khiến mông Thanh đỏ chói mắt, in đầy dấu tay nóng hôi hổi. Từng thớ thịt trên mông Thanh đau đến tê dại, như một đàn kiến cắn vào những dấu tay ấy liên hồi.
Thanh mông chiếc gối nhỏ khóc nấc lên. Anh từ nhỏ chịu đòn đã kém, nay lại càng kém hơn mà Hoàng lại đánh anh hết sức như thế thì làm sao anh chịu được. Đau chết mất.
Hoàng nhấc Thanh dậy, để anh quỳ trên giường rồi lấy khăn lau mặt giúp anh.
- Khoanh tay lại cho em, kể lỗi của anh.
Thanh nghe Hoàng nói xong liền xụ mặt, đã đánh đau thế còn bắt quỳ gối khoanh tay. Không thương người ta gì hết.
- Anh xin lỗi vì không quan tâm đến sức khoẻ của bản thân, anh bỏ bữa, anh nhắn tin chia tay với em rồi chặn, anh còn đi đến 9 giờ khuya mới về. Thanh Xin lỗi Hoàng nhiều lắm. Ôm anh.
- Anh hứa với em sẽ không coi thường bản thân nữa rồi ôm.
-Anh không coi thường bản thân nhữa...hức...ôm mà~
Hoàng ngay lập tức bế anh ôm vào lòng rồi đi xung quanh. Hoàng dặn lòng sẽ không xoa mông cho anh vì làn này lỗi anh phạm cực kì lớn.
- Tối rồi, ngủ đi, anh mệt lắm.
Hoàng cười nhẹ rồi thay cho anh một chiếc áo rộng có thể che đi phần dưới rồi ôm anh nhét trong chăn. Xong lại vì tiếng nức nở nhỉ xíu của Thanh mỗi khi bạn trở người liền xoa mông cho Thanh cả buổi tối.
Nhân lúc Thanh ngủ, Hoàng liền gọi cho anh trai chất vấn cả đêm, đúng hơn là với anh rể để mắng vốn. Sáng hôm sau liền thấy anh trai đến xin lỗi Thanh với hai con mắt xưng húp. Đó là cách để trị anh trai mà không khiến xích mích với anh trai.
——
Hoàng biết mối quan hệ giữa Hoàng và Thanh sẽ bị người khác nói này nói nọ, nhưng biết làm sao đây? Anh đây có tiền còn có quyền, dù có là anh trai cũng không được động đến người yêu của anh.
———————————
Hố mới đây, không biết khi nào sẽ lắp.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.
Ngày mới tốt lành ^^.
7/7/2023.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro