Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36. Tống Cẩm Trình, con mẹ nó, tôi thật sự thành quái vật

Thành Hựu bơi vài vòng thì cảm thấy thoải mái hơn nhiều, khi đi lên thì thấy Tống Cẩm Trình đang đứng trên bờ. Làn da của hắn rất trắng, dưới sự phụ trợ của các bạn nam khác thì Tống Cẩm Trình càng trắng hơn, dáng người gầy nhưng rắn chắc, cởi quần áo thì có thịt tuyến nhân ngư xinh đẹp bị quần bơi che đậy, hắn ngồi trên bờ không xuống nước. Thành Hựu nói không tiếp xúc với Tống Cẩm Trình nữa, nhưng khi thấy hắn như vậy tâm cậu lại ngứa

" Xuống nước đi học bá, sao vậy, không biết bơi à ? "

Thành Hựu tát nước về phía chân Tống Cẩm Trình, cậu tháo kính bơi xuống, vui cười nhìn hắn. Triệu Văn Thanh ở bên cạnh trợn mắt há mồm, điên cuồng ám chỉ Thành Hựu. Anh Thành, nữ thần của cậu ngồi bên kia kìa, cậu ở đây nói chuyện với tình địch làm gì! Tống Cẩm Trình cười cười với Thành Hựu sau đó xuống nhảy xuống rồi ẩn vào trong nước.

" Sao vậy, cậu có cần phao bơi không ? "

Thành Hựu nhìn bóng đen dưới nước trêu chọc một câu, sau đó lại bị Triệu Văn Thanh vỗ vỗ vai ý bảo cậu nhìn bên kia xem. Thành Hựu quay sang bên đó thì phát hiện ra Tống Thiến Thiến mặc áo tắm màu trắng xanh đang ngồi bên bể bơi, nhìn qua hết sức đáng yêu. Thành Hựu cười cười chào hỏi, sau đó quay đầu đi tìm Tống Cẩm Trình. Đột nhiên tiếng nước vang lên, một cơ thể chợt dán vào sau lưng cậu, khiến Thành Hựu hoảng sợ. Tống Cẩm Trình xoa xoa nước trên mặt, cảm nhận được mông vểnh của người kia thì cố ý đẩy đẩy về phía trước.

" Ngu ngốc. "

Thành Hựu lạnh mặt mắng một câu, Tống Cẩm Trình lại giống như hoàn toàn không nghe thấy, tiếp tục dựa vào lưng cậu. Vẻ mặt Triệu Văn Thanh quỷ dị nhìn hai người, suy nghĩ xem từ khi nào hai người kia lại thân nhau như vậy. Không biết có phải do vừa rồi bị hoảng sợ hay không, Thành Hựu bơi một chút nhưng lại cơ thể lại có chút không thoải mái, bụng càng ngày càng đau. Sắc mặt Thành Hựu biến đổi, cậu nghĩ đến cái gì đó, cắn răng lên bờ.

" Anh Thành không bơi nữa à ? "

" Đau bụng. "

Thành Hựu ướt đẫm lên bờ đi về hướng hướng phòng thay đồ. Cậu ấn ấn bụng nhỏ, sắc mặt tái nhợt. Đại khái là Thành Hựu đau bụng sinh lý, nhưng còn may là sẽ không chảy máu. Thành Hựu nghĩ nghĩ nhưng lại cảm thấy có thứ gì đó nóng nóng chảy ra khỏi cơ thể, cậu chịu đau bước nhanh về phía vòi sen trong phòng tắm, khi cởi quần bơi ra thì thấy bên trên có một vệt đỏ chói mắt. Thành Hựu ngốc gốc sờ bên dưới, khi đưa tay lên thì thấy toàn máu. Mẹ nó, Thành Hựu đấm mạnh lên ván gỗ ở phòng tắm, có chút hỏng mất. Khi Tống Cẩm Trình đến gõ cửa thì sắc mặt cậu trắng bệch để làn nước chảy qua cơ thể như mất hồn.

" Thành Hựu ? Thành Hựu ? "

Động tác gõ cửa của Tống Cẩm Trình càng thêm sốt ruột khiến Thành Hựu phiền lòng.

" Cút. "

" Tôi lo lắng cơ thể cậu không thoải mái."

" Cút đi. "

" Nếu cậu không thoải mái thì nói với tôi. "

" Tôi bảo cậu cút cậu không nghe thấy sao ! "

Thành Hựu mở cửa, ngực phập phồng kịch liệt.

" Sắc mặt cậu xấu quá. "

Tống Cẩm Trình vươn tay sờ sờ mặt Thành Hựu. Hốc mắt của cậu có chút đỏ, vừa giống khóc lại vừa giống cười.

" Tống Cẩm Trình, con mẹ nó, tôi thật sự thành quái vật. "

" Sẽ không, cậu không bao giờ là quái vật. "

Tống Cẩm Trình ôm lấy cơ thể thể lạnh lẽo của Thành Hưu, sờ sờ đầu cậu.

" Nam không ra nam, nữ không ra nữ, đến bản thân tôi còn cảm thấy ghê tởm. "

Cả người Thành Hựu lạnh như băng, bụng quặn đau, cảm giác dị dạng xa lạ khiến cậu càng thêm thống khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro